Dục Vũ Triêu Hoa [ Muitan ] - [ Muichirou × Tanjirou ]
Chương 2 : Đêm Giáng Sinh Trắng [ 2 ]
Thế là dù muốn dù không cậu cũng phải đứng để kể lại hết thảy sự việc, nếu không sẽ bị cô tra khảo đến sáng cũng chẳng đi được
Kamado Nezuko
ANH ĐÙA HẢ!!?!
Cô nghe xong lại hét toáng lên
Đi? Đi trong cái thời tiết này á?
Kamado Nezuko
Không được!!!?
Kamado Nezuko
Anh hai không được đi đâu hết!!! Trời đang có bão tuyết, anh đi không sợ nguy hiểm đến tính mạng sao?
Cô quyết liệt không cho Tanjirou đi, cố gắng ngăn cản cậu cho bằng được
Cậu thấy em gái mình như vậy lại ngập ngừng.. Thật sự cậu rất muốn làm lành với Tokito
Kamado Tanjirou
Nhưng.. Nezuko
Kamado Nezuko
Em sẽ gọi điện nói giúp cho anh!? Không phải đi đến nhà anh ấy!!
Kamado Tanjirou
Không được!! •nắm lấy tay cô•
Nezuko vừa định đi vào trong lấy điện thoại thì đã bị cậu ngăn
Không được, lỗi cậu là phải do cậu đích thân xin lỗi thì mới có cơ hội được anh tha thứ
Với lại chuyện lần này không phải đơn giản, anh thật sự rất giận.. Đâu phải chỉ một cuộc gọi là xong chuyện?
Kamado Nezuko
Anh hai..Nh- nhưng nguy hiểm lắm!? Không được đâu??
Kamado Tanjirou
Nezuko.. em yên tâm sẽ không sao đâu mà ,anh quyết tâm rồi với lại..
Cô nhìn người anh của mình, vì tình mà phải làm đến độ thế thật sự là không được!.
Sức khỏe anh cô đâu được tốt, vả lại cậu còn rất sợ lạnh kia mà
Kamado Tanjirou
Em ráng chờ nhé.. nếu được anh sẽ ở lại nhà anh Tokito đến sáng mai sẽ về thôi
•xoa đầu cô•
Kamado Nezuko
Kh- Không!!..
Cậu xoa nhẹ đầu cô rồi mở cửa bước ra, cô muốn ngăn lại nhưng cậu vẫn muốn đi cho bằng được
Nhìn Tanjirou bước ra khỏi cánh cửa mà mắt cô ngấn lệ vì lo lắng, không cam lòng đứng nhìn..
Kamado Nezuko
Hức.. "Mình phải gọi cho anh Tokito!!!.."
Nezuko chạy nhanh vào phòng, với lấy chiếc điện thoại để trên bàn tay run run bấm số của Anh
Kamado Nezuko
Sao lại không thể gọi được!!?
Cô càng ngày càng lo lắng đứng ngồi không yên khi nhận lại chỉ toàn là thuê bao từ đâu dây bên kia
Đến mức cắn móng tay liên tục, nhưng vẫn không bắt máy
Kamado Nezuko
Anh Tanjirou!!?
Cô cầm theo điện thoại chạy tọt ra ngoài cửa, mở cửa ra chạy ra ngoài
Cô quay qua quay lại mãi chẳng thấy cậu đâu, cậu đã đi mất luôn rồi chỉ còn dấu chân in trên tuyết
Kamado Nezuko
Ư..•ôm người•
Một cơn gió mạnh thối hất vào người khiến cô bé loạng choạng, cô không mặc áo ấm nên cơ thể bắt đầu rét
Làn tuyết trắng xóa che mất ánh nhìn liền khiến cô phải đi lại vào nhà nhanh nhất có thể
Kamado Nezuko
"Anh ấy đi mất rồi.. Không kịp ngăn lại"
Đột nhiên điện thoại cô cầm reo lên cho cô một tia hy vọng
Kamado Nezuko
📱: Anh Tokito!!!!!
Tokito Muichirou
📱: Ne.. Nezuko? em gọi anh có việc gì
Nghe thấy giọng nói quen thuộc cô vui mừng đến mức vỡ òa, khiến đầu dây bên kia chưa kịp hiểu gì đã hoang mang
Kamado Nezuko
📱:Hức.. hức Oaa Cuối cùng anh cũng bắt máy rồi
Kamado Nezuko
📱: Anh.. Anh Tanjirou hức.. Anh Tanjirou.. anh ấy
Tokito Muichirou
📱: Em bình tĩnh..? Tanjirou.. làm sao?
Cô bé khóc nấc nói không thành câu, khiến anh càng thêm hoảng nhưng vẫn phải trấn an cô
Kamado Nezuko
📱: Anh ấy đi trong trời bão tuyết để đi đến nhà anh.. Em đã can rồi nhưng mà.... Hức
Tokito Muichirou
📱: Đi vào giờ này!? Trời đang có bão tuyết kia mà!!?
Kamado Nezuko
📱: Dạ phải.. anh ấy nhất quyết đi cho bằng được.. Em không cản được
Tokito Muichirou
📱: được rồi.. anh hiểu rồi, cảm ơn em Nezuko. Anh sẽ đi đón anh ấy... Không phải lo lắng nữa
Bóng dáng cậu chạm rãi đi từ từ trên nền tuyết dày đặc đã lên tới mắt cá chân, khiến cho việc đi lại dần trở nên khó khăn
Kamado Tanjirou
"Lạnh quá.. "
Phía sau là dấu bước chân của cậu, cậu ôm người mình đang run lên vì lạnh, tay và mặt đã đỏ ửng và không còn cảm giác
Ngoài đường giờ này đã chẳng còn ai nữa, vì đã quá khuya và do không ai dám ra đường
Cả khu đó có lẽ cũng chỉ có mình cậu là ra ngoài vào giờ này, mấy ngôi nhà san sát nhau ,trên mái đã trắng xóa cho bị tuyết phủ
Chẳng hiểu sao, bước chân cậu ngày càng nặng, cơ thể như muốn ngã luôn về phía sau do đi ngược với chiều gió thổi
Cảm nhận thấy sự nguy hiểm, có lẽ cơn bão cũng ngày một mạnh khiến cậu đi không nổi nữa
Cậu mở mắt không được, mi mắt không tài nào nhấc được để nhìn về phía trước
Cũng không thể đi tiếp
Kamado Tanjirou
"Không được.. Mình chịu sắp không nổi nữa rồi"
Kamado Tanjirou
Ư..ha
•ngã người về phía trước•
Cậu ngã xuống nền tuyết lạnh...
Comments
Ngoan
Ôi bé yêu?!
2025-05-18
0
@Hachiryu_simp Song♫YaXuan
Cục dàng của toyy 💔
2025-02-19
3
Thiên Di
trời ơi con tui
2025-01-01
2