Chương 18. Ấm áp

Sáng hôm sau mới 6h sáng Tô Thiên Tuyết đã giật mình tỉnh giấc. Hôm qua chăm sóc Lục Bách Ngôn xong thì cô cũng ngủ quên mất ở trong phòng anh luôn. Cũng may là cô giật mình tỉnh dậy liền rời đi, chứ không anh mà tỉnh lại trước cô chắc anh sẽ lại nổi điên lên mất.

Lúc Tô Thiên Tuyết nhẹ nhàng đóng cửa rời khỏi phòng ngủ chính thì bị Thục Uyên phát hiện. Cô ta cũng không phải dạng con gái đảm đang hay dậy sớm, mà là do giờ này cô ta mới về nhà. Hôm qua cô ta đi chơi rồi qua đêm ở chỗ tình nhân của mình.

Thấy Tô Thiên Tuyết lén la lén lút đi ra từ phòng của Lục Bách Ngôn, cô ta liền tranh thủ vào xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lúc mở cửa đi vào, Thục Uyên chỉ thấy Lục Bách Ngôn vẫn còn đang ngủ say trên giường, quần vẫn là quần tây nhưng áo thì đã bị cởi ra.

Trong căn phòng cũng loáng thoáng nghe được mùi rượu, đoán chừng hôm qua chắc Lục Bách Ngôn rất say và Tô Thiên Tuyết đã chăm sóc anh cả đêm.

Đúng là đồ ngốc, vậy mà lại tạo cơ hội tốt này cho cô ta ghi điểm trong mắt anh.

“ Thục Uyên là em sao? ’’ ánh sáng chiếu từ khe cửa sổ xuyên đến mắt của Lục Bách Ngôn làm anh tỉnh giấc.

Cảm thấy bản thân mệt mỏi rã rời, đầu thì đau như búa bổ.

“ Anh tỉnh rồi à, hôm qua anh uống nhiều quá đấy ’’ Thục Uyên giả bộ trách móc, quan tâm.

“ Đêm qua là em chăm sóc anh à! ’’ Lục Bách Ngôn vỗ vỗ đầu mình cố gắng tỉnh táo lại.

“ Không phải em thì là ai chứ, em đã thức cả đêm đấy ’’ Thục Uyên bĩu môi giận dỗi.

Nhưng sao Lục Bách Ngôn lại cảm thấy chỗ nào đó không đúng. Anh có hơi mơ hồ tối hôm qua người chăm sóc anh rất giống Tô Thiên Tuyết, trên người của người đó có mùi thơm rất dễ chịu mà anh đã từng ngửi qua biết bao lần. Cũng vì mùi thơm đó mà mất kiểm soát rất nhiều lần.

Còn trên người Thục Uyên bây giờ anh chỉ ngửi thấy mùi rượu thoáng qua, trên người vẫn là bộ đồ giống như cô ta đã mặc đi chơi ở đâu đó, gương mặt cũng không có chút gì là mệt mỏi do chăm sóc anh cả đêm.

Thế là Lục Bách Ngôn ựm ừ cho qua rồi đuổi khéo Thục Uyên ra ngoài còn mình thì đi vệ sinh cá nhân.

Tự nhìn mình trong gương Lục Bách Ngôn cảm thấy đầu óc mình tê dại, khó khăn nhớ lại chuyện đêm qua. Nhưng không cách nào nhớ chính xác mọi chuyện. Anh chỉ nhớ được sau khi bà vú đi về anh đã nhanh chóng mở cuộc họp ở công ty nhưng không tài nào tập trung nổi, trong đầu anh chỉ toàn nghĩ đến hình ảnh Tô Thiên Tuyết.

Vậy là sau khi họp xong Lục Bách Ngôn đã rời khỏi công ty ngay sau đó. Một mình đến quán bar uống rượu giải sầu, cũng hên là Vũ Thiên cũng có đi theo chứ không chắc anh đã ngủ luôn ở đó rồi cũng nên.

“ Đúng rồi Vũ Thiên đưa mình về chắc chắn cậu ấy biết ai chăm sóc mình tối qua ’’ Lục Bách Ngôn như được khai sáng, nhanh chóng đánh răng rửa mặt.

Còn chưa mặc quần áo hẳn hoi, trên người chỉ quấn một chiếc khăn che đi phần nhạy cảm. Lục Bách Ngôn đã rời khỏi nhà vệ sinh liền lấy điện thoại gọi cho thư ký của mình.

“ Alo Lục tổng, ngài có gì dặn dò ạ? ’’ Vũ Thiên thấy sáng sớm mà sếp đã gọi chắc chắn có việc rất gấp.

“ À không có gì, tôi chỉ muốn hỏi tối qua cậu đưa tôi về có gặp ai hay không? ’’

Chính Lục Bách Ngôn còn không dám hỏi thẳng là có phải Tô Thiên Tuyết đã chăm sóc mình hay không.

“ Lúc đưa ngài về tôi có gặp thiếu phu nhân nên đã nhờ cô ấy chăm sóc ngài ’’

“ Không biết đã xảy ra chuyện gì vậy Lục tổng? ’’ Vũ Thiên khó hiểu, có phải đêm qua sếp uống quá nhiều rồi bị tổn hại não không biết.

“ Không có gì, tôi cúp máy đây ’’

Làm rõ được vấn đề xong, Lục Bách Ngôn cảm thấy nhẹ nhõm trong người hẳn ra. Quả đúng như anh nghĩ người chăm sóc anh đêm qua chính là Tô Thiên Tuyết. Không biết tại sao anh lại có chút mong chờ người đó là cô và khi nghe được chính miệng Vũ Thiên xác nhận thì anh lại cảm thấy ấm áp trong lòng vô cùng. Tim cũng vô thức đập nhanh hơn thường ngày.

Thay đồ xong Lục Bách Ngôn đi xuống lầu dùng bữa sáng rồi mới đến công ty. Anh chọn ngồi ở vị trí trung tâm chứ không còn ngồi gần Thục Uyên như hằng ngày nữa. Chuyện kia quả thật đã tác động đến suy nghĩ của Lục Bách Ngôn rất nhiều, sao Thục Uyên lại cố tình nói dối là đã chăm sóc anh cả đêm. Cho dù cô không làm vậy thì anh vẫn luôn yêu thích cô cơ mà.

Đang ăn bỗng nhiên Lục Bách Ngôn gấp một ít thức ăn bỏ vào chén của Tô Thiên Tuyết làm cô giật mình. Ở đây không có ba mẹ chồng, anh cần thiết gì phải giả bộ như vậy.

“ Ăn nhiều một chút ’’ Lục Bách Ngôn thấy Tô Thiên Tuyết cứ nhìn chầm chầm mình thì ho vài tiếng.

Tô Thiên Tuyết cũng khó hiểu với hành động của Lục Bách Ngôn. Cô cũng không nói gì, liền cúi mặt ăn sáng.

Còn bên đối diện Thục Uyên đang ghen ghét đố kị đến đỏ cả mắt. Tại sao hôm nay Lục Bách Ngôn lại quan tâm Tô Thiên Tuyết như vậy chứ. Rõ ràng sáng nay cô ta đã nói mình chăm sóc anh cả đêm, vậy mà anh không quan tâm cô ta ngược lại đi quan tâm cô vợ vốn đang bị ghét bỏ kia.

Rốt cuộc là chỗ nào sai cơ chứ. Thục Uyên hậm hực trong lòng, nghiến răng nghiến lợi. Thế là buổi ăn sáng của cô ta không mấy ngon lành.

Hot

Comments

Phạm Hà Phương

Phạm Hà Phương

Chờ ngày anh Lục phát hiện ra

2025-01-30

0

Anh Nguyen

Anh Nguyen

có lỗi

2025-01-04

1

Thiên Phú

Thiên Phú

Đừng bát bỏ suy nghĩ tình cảm của mình nếu như đã rung động với vk thì nên bù đắp đi nè vì vk vẫn còn đó, chứ đừng làm theo cảm tính quá ở đó nghe lời ny mà làm tổn thương vk, tình cảm 1 khi mất đi rồi khó có thể hàn gắn lắm

2024-11-01

11

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1. Hôn lễ
2 Chương 2. Không phải vợ tôi
3 Chương 3. Mẹ chồng
4 Chương 4. Đưa cơm
5 Chương 5. Người yêu của chồng
6 Chương 6. Lý do bỏ đi
7 Chương 7. Về nhà chính
8 Chương 8. Ở lại
9 Chương 9. Dục vọng
10 Chương 10. Chiếm lấy
11 Chương 11. Hòa hợp
12 Chương 12. Người cũ xuất hiện, người mới liền thua
13 Chương 13. Oán trách
14 Chương 14. Diễn xuất
15 Chương 15. Em bé
16 Chương 16. Rối bời
17 Chương 17. Chăm sóc
18 Chương 18. Ấm áp
19 Chương 19. Không yêu
20 Chương 20. Xảy thai
21 Chương 21. Sự thật phơi bày
22 Chương 22. Sợ hãi, ân hận
23 Chương 23. Sáng tỏ
24 Chương 24. Ngất xĩu
25 Chương 25. Trầm cảm
26 Chương 26. Tìm gặp
27 Chương 27. Đòn tâm lý
28 Chương 28. Tạm biệt
29 Chương 29. Bỏ đi
30 Chương 30. Suy sụp
31 Chương 31. Thân bại danh liệt
32 Chương 32. Bị thời gian giày vò
33 Chương 33. Cuộc sống mới
34 Chương 34. Tìm thấy
35 Chương 35. Gặp lại
36 Chương 36. Hiểu lầm
37 Chương 37. Cơ hội
38 Chương 38. Tức giận
39 Chương 39. Giải thích
40 Chương 40. Trở về
41 Chương 41. Cùng nhau về nhà họ Tô
42 Chương 42. Cam kết
43 Chương 43. Con anh
44 Chương 44. Không chịu nói
45 Chương 45. Chuyển dạ
46 Chương 46. Giống ba
47 Chương 47. Gia đình hạnh phúc
48 Thông báo
Chapter

Updated 48 Episodes

1
Chương 1. Hôn lễ
2
Chương 2. Không phải vợ tôi
3
Chương 3. Mẹ chồng
4
Chương 4. Đưa cơm
5
Chương 5. Người yêu của chồng
6
Chương 6. Lý do bỏ đi
7
Chương 7. Về nhà chính
8
Chương 8. Ở lại
9
Chương 9. Dục vọng
10
Chương 10. Chiếm lấy
11
Chương 11. Hòa hợp
12
Chương 12. Người cũ xuất hiện, người mới liền thua
13
Chương 13. Oán trách
14
Chương 14. Diễn xuất
15
Chương 15. Em bé
16
Chương 16. Rối bời
17
Chương 17. Chăm sóc
18
Chương 18. Ấm áp
19
Chương 19. Không yêu
20
Chương 20. Xảy thai
21
Chương 21. Sự thật phơi bày
22
Chương 22. Sợ hãi, ân hận
23
Chương 23. Sáng tỏ
24
Chương 24. Ngất xĩu
25
Chương 25. Trầm cảm
26
Chương 26. Tìm gặp
27
Chương 27. Đòn tâm lý
28
Chương 28. Tạm biệt
29
Chương 29. Bỏ đi
30
Chương 30. Suy sụp
31
Chương 31. Thân bại danh liệt
32
Chương 32. Bị thời gian giày vò
33
Chương 33. Cuộc sống mới
34
Chương 34. Tìm thấy
35
Chương 35. Gặp lại
36
Chương 36. Hiểu lầm
37
Chương 37. Cơ hội
38
Chương 38. Tức giận
39
Chương 39. Giải thích
40
Chương 40. Trở về
41
Chương 41. Cùng nhau về nhà họ Tô
42
Chương 42. Cam kết
43
Chương 43. Con anh
44
Chương 44. Không chịu nói
45
Chương 45. Chuyển dạ
46
Chương 46. Giống ba
47
Chương 47. Gia đình hạnh phúc
48
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play