[White X Ozin] Trọng Sinh Rồi Sao !!!
Chap 2
White
Con chó nhà cậu xuống ngay đây cho tôi /quát/
Lục Trà
Anh à~~ bình tĩnh đi, có gì từ từ nói~~~
White
Lần này em không phải bênh cậu ta
White
Hôm nay em có thể về sớm không
White
Anh không muốn em thấy cảnh không hay
Lục Trà
Vậy em về nha~~nhớ nhẹ tay với cậu ấy thôi~~~
White
Được rồi /cúi xuống hôn má ả/
Ả định đi đúng lúc em xuống. Ả quay lại cười với em một cái khinh bỉ rồi mới đi. Em nhìn thấy vậy cũng không biết điều gì sắp xảy ra với mình
White
Ha xuống rồi sao /❄️/
Lập tức hắn túm lấy tóc em kéo vào thư phòng
White
Tôi hỏi cậu, ai cho cậu tự ý vào phòng này và tự ý động vào đồ của tôi ?? HẢ /quát/
Ozin
/giật mình + run/ e..em khô..ng...có..làm
White
Vậy cậu nghĩ là ai ?
White
Cậu hay ha bao nhiêu lần hãm hại em ấy, em ấy đã không trách ngược lại con bênh cậu, giờ cậu lại có ý định đổ tội cho em ấy sao. Cậu gan /quát/
Ozin
/bị tát ngã xuống sàn miệng rỉ máu/
White
Còn mở mồm ra nói được sao
White
Hôm nay cậu xác định với tôi
Hắn lôi em xuống hầm rồi dã man đánh đập em. Đánh hả giận rồi thì hắn nhốt em lại ở dưới đấy luôn
Mọi lần có đánh anh cũng không nhốt em. Nhưng lần này lại vậy
Đúng như hồi chiều em nghĩ, có lẽ đây là lần cuối em gặp lại anh Kira rồi
(giải thích chút nha thì hầu như giới nhà giàu ai cũng sẽ có quản gia và giúp việc đúng không. Nhưng nhà hắn đã không có quản gia từ lúc em về đây, em về nhà hắn làm "dâu" mà chả khác gì người ở. Ngoài việc làm bao cát cho hắn thì em còn đảm nhận làm hết mọi việc nhà, nhà không có giúp việc do hắn muốn bắt em làm hết)
(em chăm hắn như chăm con, quan tâm từ bữa ăn, giấc ngủ. Nhưng hắn lại coi đó là điều kinh tởm)
(đây là nhà riêng của White, hắn và em chuyển ra ở riêng và không sống với bố mẹ)
Đánh em xong hắn ra ngoài đón ả đi ăn tối. Hắn quên sao, từ trưa tới giờ em chỉ ăn được đúng 1 bữa là lúc Kira đến
Ozin
Hức....sao lại đối xử với...hức...tôi như vậy...
Ozin
Bộ yêu anh...hức...cũng là ....tội sao..hức
Ozin
Hức...hức...là do...mình ch..ọn mà...hức...
Ozin
Chấp nhận...thôi...hức...trách ai....hức...giờ
Nói vậy chứ em khóc càng ngày càng thảm hơn, khóc đến mức cả người không còn sức mà ngất lịm đi
Em bị trầm cảm nặng mà nên từ lâu đã muốn kết thúc cuộc sống rồi. Nhưng vẫn phải gắn gượng chẳng biết lí do gì nữa..
Liệu hắn có biết một ngưới luôn yêu hắn điên cuồng, yêu hắn vô điều kiện mặc kệ hắn tra tấn như thế nào không chứ
Chắc không đâu ...làm sao mà biết được chứ
Hắn cứ vậy mà đi một mạch 2-3 ngày sau mới về
Đồng nghĩa em đã bị bỏ đói mấy ngày
Ozin
/yếu ớt ngẩn lên xem ai/
White
Vẫn chưa chết sao, sông dai thật đó /❄️/
Thân ảnh một người con trai nhỏ bé tự ôm lấy bản thân mình ru rú trong góc
Hắn nhìn cũng hơi xót, cảm giác hơi khó hiểu nhưng không biết là gì. Chả lẽ hắn cũng có tình cảm với em ??. Chắc không có đâu, đó có lẽ là sự thương hại nhất thời thôi
White
Mau đứng lên thay đồ rồi lên dọn nhà đi /❄️/
White
Căn nhà 3 ngày chưa ai quét dọn rồi đấy /❄️/
White
Nhìn thật bẩn, kinh tởm /❄️/
Nói rồi hắn quay đi không ngoảnh lại một cái. Em thì khó khăn đứng dậy, vết thương anh gây ra hôm trước vẫn còn, có vết đã khô, có vết vẫn còn đang rỉ màu, cộng thêm việc bị đói lâu ngày. Hỏi xem ai còn chịu nổi chứ, nhưng em vẫn phải gắng gượng nết ra ngoài
Xử lí vết thương xong em bắt tay vào làm để làm việc, em chỉ ăn tạm ổ bánh mì trong tủ lạnh. Chứ mấy ngày trước có ai ở nhà đâu mà có cơm nguội hay đồ ăn đàng hoàng chứ
Từ sau buổi đánh hôm đó em đã hoàn toàn trầm mặc hẳn. Không ai có thể thấy em cười nữa, chịu mắng chửi cũng chấp nhận không khóc lóc oán than ai
Cứ như vậy mọi chuyện đều đều diễn ra trong 3 tháng tiếp theo
(Kira lúc này đã về quê do nhà có việc nên không thăm được em, nhưng vẫn gọi điện nhắn tin)
Chap này hơi ngắn nên tác giả sẽ bù lại vào 2 chap sau nha
Comments
vợ iu Premwarut
xót cái lờ mất nhân tính con ng rồi mà cứ nghĩ mik vẫn còn
2025-04-22
1
vợ iu Premwarut
đưa hai khứa này qua cam để bv ozin ik mn
2025-04-22
1
Cá Chép
Éc đọc mà nhói quá 😭🥹
2024-12-28
1