Chương 2
Ung thư xương giai đoạn cuối đã di căn đến não, phổi không cứu được. Cho dù là thần tiên hạ phàm thì cũng khó mà cướp được người từ tay tử thần. Chỉ là sống được ngày nào thì hay ngày đấy.
1/11: Buổi chiều tà đầu tháng thật sự rất đẹp, những tia nắng vàng nhẹ nhàng len lỏi qua từng ô cửa sổ, chiếu sáng cả căn phòng u uất một màu buồn bã của nàng.
Menra khẽ ngước mắt lên nhìn khung cảnh hoàng hôn như mọi ngày rồi lại cúi gằm mặt xuống, khéo léo gấp từng con hạc nhỏ rồi đựng vào chiếc hộp thủy tinh trong suốt. Chiếc miệng nhỏ chúm chím của nàng không ngừng thủ thỉ từng con số nhỏ, sau mỗi lần gấp được một con hạc trắng.
Sano /Hiresami Menra
[Gấp hạc]
Sano /Hiresami Menra
1018 con [thủ thỉ]
Sano /Hiresami Menra
1019 con
Sano /Hiresami Menra
1020 con
Nàng cứ mải mê gấp hạc mà không để ý rằng đã có người bước vào lúc nào hay. Chỉ khi tay nàng dừng lại thì người đó mới lên tiếng nói.
Sano Manjiro - Mikey
Sắp sang thế giới bên kia rồi mà có vẻ như mày vẫn rất bình tĩnh ha, đồ con hoang?
Sano /Hiresami Menra
Đến đây làm gì? [Tiếp tục gấp hạc]
Sano Manjiro - Mikey
[Cười khẩy] Đến để xem mày chet chưa hộ anh Shinichiro chứ còn gì nữa
Sano Manjiro - Mikey
Đừng có tưởng bở là tao quan tâm mày rồi quay ra mừng quá phát khóc đó nha~
Sano /Hiresami Menra
Cút đi
Sano Manjiro - Mikey
Hả?! [Nghệch mặt]
Sano Manjiro - Mikey
Mày vừa bảo gì cơ?
Sano /Hiresami Menra
Tôi bảo anh cút đi, đồ thần kinh [lạnh nhạt]
Em vừa nói xong liền bị hắn không chút thương tiếc tát mạnh vào mặt. Cái lạnh thấu xương của mùa đông càng làm cho vết tát đỏ ửng trên mặt em thêm bỏng rát hơn. Nhưng Menra vẫn giữ nguyên gương mặt hờ hững, lạnh lùng đó, im lặng không nói lời nào
Sano Manjiro - Mikey
Cái tát này là để dạy cho mày biết điều hơn, sắp chết rồi tập ngoan ngoãn chút đi
Sano Manjiro - Mikey
Không chừng sau này tao còn rủ lòng thương đốt tiền xuống đấy cho
Sano Manjiro - Mikey
Còn không thì cái gì cũng đừng mơ-[khựng lại]
Chưa để Mikey nói hết em liền ho sặc sụa đến nỗi máu tràn đầy ra ngoài khoang miệng. Dù em đã cố lấy tay che lại nhưng máu vẫn cứ tràn, chẳng lẽ qua hôm nay em sẽ không còn sống được nữa chăng?
Sano Manjiro - Mikey
Này, mày bị sao vậy! [Hoảng loạn]
Sano /Hiresami Menra
Khụ khụ khụ...[ho liên tục]
Sano Manjiro - Mikey
[Bấm nút khẩn cấp]
Sano Manjiro - Mikey
Menra, Menra... [Vội vàng vỗ lưng em]
5 phút sau trận ho dữ dội đó em được các y, bác sĩ đưa vào phòng cấp cứu. Còn Mikey thì vẫn đứng đực ra đó như chết lặng tại chỗ, mặc dù đây không phải lần đầu hắn nhìn thấy Menra trong tình trạng này, nhưng lần này hắn lại có một cảm giác rất lạ, trong lòng cứ cồn cào, sốt ruột một cách lạ thường.
Hắn ở đấy, sau khi gọi về thông báo cho gia đình xong thì lại một mình ngồi trên băng ghế dài ngơ ngẩn nhìn phòng cấp cứu vẫn đang hiện đèn đỏ kia
Chỉ trong chưa đầy 20 phút cả nhà Sano đã có mặt tại bệnh viện, có vẻ là đang rất lo lắng cho em.
Sano Shinichiro
Sano Manjiro [Gằn giọng]
Sano Shinichiro
Mày rốt cuộc là đã làm gì Menra vậy hả? Tao chỉ nhờ mày đi đưa trái cây cho con bé một chút thôi, vậy mà sao bây giờ em ấy lại thành ra thế kia rồi?!
Sano Manjiro - Mikey
Em chẳng làm gì cả. Là do nó có bệnh sắp chết, bị như này cũng là bình thường
Mikey - hắn vẫn cứng miệng, dù lòng đang lo sốt vó lên cho em nhưng miệng vẫn thốt ra những lời cay độc
Sano Shinichiro
[Tát mạnh vào mặt hắn] Không nói được câu nào tốt đẹp thì cút khỏi đây ngay
Sano Manjiro - Mikey
Anh làm như tôi muốn ở đây lắm không bằng [Cười khẩy]
Sano Mansaku
Được rồi, ngậm miệng lại hết cho ta [Quát lớn]
Đúng lúc này một trong số các y tá trong phòng cấp cứu bước ra, trên tay còn cầm một bản thỏa thuận gì đó
Nhân vật phụ
Y tá: Mọi người là người nhà của bệnh nhân Sano Menra đúng không ạ?
Sano Mansaku
[Vội lên tiếng] Vâng vâng là chúng tôi, cháu tôi có chuyện gì sao?
Nhân vật phụ
Y tá: Rất đáng tiếc khi phải thông báo rằng tình trạng của bệnh nhân Sano Menra hiện tại không thể cứu chữa được.
Nhân vật phụ
Y tá: Bệnh viện chúng tôi đã cố hết sức rồi và mong gia đình nén đau thương để có thể chuẩn bị tang lễ của bệnh nhân
Nhân vật phụ
Y tá: Còn đây là bản thỏa thuận hiến tặng các bộ phận lành lặn trên cơ thể sau khi mất của cô Sano Menra. Mong gia đình kí xác nhận giúp tôi
Tất cả mọi người đều cứng đờ khi nghe những gì nữ y tá nữ nói. Gì mà không cứu chữa được, gì mà hiến tặng các bộ phận chứ? Bọn họ nghe mà choáng váng cả đầu
Đùng. Sau cú sốc lớn ông Sano trực tiếp ngã xuống, ngất lịm tại chỗ.
Đèn phòng cấp cứu chuyển sang màu xanh, các bác sĩ bước ra đầy tiếc nuối nói: "Cấp cứu thất bại, bệnh nhân Sano Menra đã qua đời lúc 19:28 pm"
Ngày hôm ấy là một cú sốc lớn đối với cả gia đình Sano. Ông Sano chỉ biết ngồi bần thần nhìn ra chiếc sân nhỏ rồi nhớ lại nhưng kỉ niệm mà hai ông cháu cùng nhau trải qua. Sano Shinichiro thì chuẩn bị đồ lo tang sự cho em. Sano Manjiro tự nhốt mình trong phòng. Còn cô em út Sano Emma xin nghỉ vài ngày. Cả căn nhà giờ đây u ám đến đáng sợ
Cùng ngày hôm đó một gia đình vốn dĩ đã rạn nứt nay hoàn toàn tan vỡ.
Comments
cá nóc
......tôi...vừa thương! cũng vừa 'Hận' anh nữa!! tôi....ko.....anh là ai vậy???
2025-08-16
0