Chương 3

Thực khách bên dưới:* 👏 *
🎵🎵🎵
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
🎵Người có thương thân tôi nghệ sĩ Thì đừng có thương như thương hại đời Và đừng có nghe khi thiên hạ thường gièm pha tôi kiếp xướng ca
Giọng hát êm dịu của nàng làm cho nhiều người say mê và cô cũng không phải là ngoại lệ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*ngước nhìn nàng trên sân*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
“cô ấy hát hay quá”
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
🎵Người đến đây đêm đêm phòng trà Đèn màu kết hoa, thương yêu mặn mà Tôi xin người nhìn lên sân khấu Hãy tin tôi hơn lời ca
Cô cứ thế mà say đắm ngắm nhìn và thưởng thức âm nhạc do giọng hát của nàng mang lại
Kết thúc ca khúc
Thực khách *👏*
Hát xong thì nàng cũng đi xuống cánh gà
Cô thì vẫn cứ đắm mình vào những lời ca mà nàng đem lại chưa thoát ra được
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*Giật mình*
Tèo
Tèo
Cô Hai ơi cũng trễ rồi chúng ta nên về thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À ờ mà anh Tèo chờ tôi một chút
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tôi đi đây một xíu anh cứ ra xe đợi đi
Tèo
Tèo
Dạ *rời đi*
Cô đến tìm nhân viên hỏi về cô gái ca sĩ lúc nãy
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À cậu cho tôi hỏi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Cô ca sĩ lúc nãy hiện giờ đang ở đâu rồi được không ?
Nhân viên
Nhân viên
À dạ cô Orm phải không ạ ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Đúng rồi
Nhân viên
Nhân viên
Dạ cô ấy hát xong thì đã về rồi ạ
Nhân viên
Nhân viên
Mà cô Hai kiếm cô ấy có chuyện gì không để mai tôi gặp tôi nhắn lại giúp cho
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À một xíu chuyện thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà cho tôi hỏi ngày nào cô ấy cũng đến đây diễn phải không ?
Nhân viên
Nhân viên
Dạ cũng tuỳ thôi ạ
Nhân viên
Nhân viên
Có thể ngày mai cô ấy sẽ nghỉ
Nhân viên
Nhân viên
Chuyện này thì tôi không biết được ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà anh giúp tôi cái này
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nói với ông Bầu nếu ngày mai cô ấy có đến thì kêu cô ấy ra tiếp tôi chút chuyện nhé
Nhân viên
Nhân viên
À dạ có gì tôi sẽ nhắn lại ông Bầu giúp cô Hai ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm vậy thôi tôi về
Nhân viên
Nhân viên
Dạ để tôi tiễn cô Hai ra xe ạ
Đi xe vài phút thì cũng về tới nhà
Tèo
Tèo
*mở cửa*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*bước xuống*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Xém quên anh Tèo nè
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mai anh lại chở tôi đến phòng trà đó nữa nhé
Tèo
Tèo
À dạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm thôi tôi vô nghỉ anh cũng vô nghỉ đi nghen
Tèo
Tèo
Dạ cô Hai
Cô vừa bước vô cửa thì ông Quảng từ đâu xuất hiện mà nói
Ông Quảng
Ông Quảng
Con vừa đi đâu về đó đa
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Hết hồn
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tía làm con giật mình à
Ông Quảng
Ông Quảng
Bộ con giấu cái chi mà giật mình
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Đâu có tại Tía tự nhiên xuất hiện con mới giật mình đó chứ
Ông Quảng
Ông Quảng
Mà con đi đâu mà về muộn vậy ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con chán quá nên nhờ anh Tèo chở đi phòng trà nghe nhạc
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nghe hay quá nên con quên luôn giờ về *cười nhẹ*
Ông Quảng
Ông Quảng
Haizz
Ông Quảng
Ông Quảng
Mốt con có đi đâu thì nhớ nói với Tía , Má một tiếng
Ông Quảng
Ông Quảng
Má bây mà bả hay lo lắm
Ông Quảng
Ông Quảng
Nãy Tía mà không khuyên là bả ngồi tới khi nào con chịu về mới thôi
Ông Quảng
Ông Quảng
Chứ không chịu vô ngủ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con biết rồi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Con xin lỗi Tía mốt con đi đâu con sẽ báo một tiếng ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà thôi Tía vô ngủ đi cũng trễ rồi
Ông Quảng
Ông Quảng
Ừ vậy Tía vô ngủ
Ông Quảng
Ông Quảng
Con cũng đi ngủ đi nghen
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ
Ông Quảng
Ông Quảng
*đi vô phòng + ngủ *
Thay đồ ra xong thì cô cũng lên giường ngủ mà ngặt một cái là cô khó tài nào vô giấc nổi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* nằm trên giường lăn qua lăn lại *
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Sao mà không ngủ được vậy trời ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mỗi lần nhắm mắt là hình bóng cô gái khi nãy cứ hiện lên trên đầu mình là sao vậy trời
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà tính ra cô ấy đẹp thật
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Giọng hát thì cứ làm mình say đắm thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* chợt nhận ra những gì mình đang nói*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* vỗ trán*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mày nghĩ gì vậy hả ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tự nhiên lại nghĩ rồi nói cái gì vậy không biết
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mệt quá thôi ngủ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* nhắm mắt + ngủ *
Nói vậy chứ cô cứ trằn trọc mãi mà tới 2 giờ sáng mới ngủ được
Hết Chương 3
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng): 22 tuổi là một cô ca sĩ trẻ có niềm đam mê mảnh liệt với ca hát. Nhưng gia đình không phải thuộc dạng khá giả gì , cô phải nghỉ học từ sớm để đi hát kiếm tiền

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play