Trong căn phòng lộng lẫy , Trình Ly Nguyệt dần có ý thức và tỉnh lại, ngỡ ngàng là cảm xúc đầu tiên của nàng."không phải ta đã chết rồi sao ? ta là ai ? đây là đâu ? chuyện gì đang diễn ra thế này ?"
Tiếp tục chìm vào hôn mê , buổi sáng ngày hôm sau , khi tỉnh lại Trình Ly Nguyệt chăm chú ngắm thật kĩ từ cách bố trí đồ vật đến phong cách cổ xưa của căn phòng này . Là một sát thủ nhưng trong trường hợp này nàng vẫn chưa thể thích ứng kịp . Đột nhiên tiếng nói của Xuân Hạnh vang lên
-tiểu thư người tỉnh rồi ạ!
-ngươi gọi ta là gì?
Vừa dứt lời Xuân Hạnh sợ hãi qùy xuống
-vương phi nô tì biết sai mong người tha mạng.
Hành động của Xuân Hạnh làm Trình Ly Nguyệt có chút bất ngờ , nàng cũng chỉ thuận miệng hỏi , có cần sợ hãi vậy không ? nàng đáng sợ lắm sao ?
-ngươi mau đứng lên đi , ta cũng đâu có làm gì ngươi . nói cho ta biết , ngươi tên là gì ? và ta là ai?
-vương .... vương phi người đừng dọa nô tì . người hôn mê một ngày một đêm sao lại biến thành như vậy rồi ? Người thực sự không nhớ gì nữa sao ?
-đúng vậy ta đem mọi chuyện đều đã quyên sạch ngươi mau trả lời ta , tốt nhất nên thành thật .
-vâng , nô tì tên là Xuân Hạnh tì nữ thân cận của người. Vương phi người tên là Bạch Ly Nguyệt đích nữ của tướng quân phủ hôm qua là ngày đại hôn của người và Hàn vương bây giờ người chính là Hàn vương phi ......
-là như vậy sao ? ta cần yên tĩnh một lát , ngươi ra ngoài được rồi .
-vâng
"Ly Nguyệt sao ? thế này cũng trùng hợp quá rồi . tên vương gia kia lại dám làm nguyên chủ mất mặt như vậy để xem bà đây sử ngươi thế nào.... hừ... "
"nếu đã xuyên đến đây rồi thì từ giờ ta chính là Bạch Ly Nguyệt . Cơ mà sao thân thể này lại yếu như vậy chứ xem ra ta phải tích cực rèn luyện mới được."
"kiếp trước quả thật sống quá đau khổ rồi , ta tự rèn luyện cho mình trở nên sắt đá , nhưng lại tin tưởng rồi yêu Vũ Trạch vậy mà.... , nếu ông trời đã cho ta một lần nữa được sống , vậy kiếp này ta phải làm lại cuộc đời "
Ở một căn phòng khác , một nam tử với gương mặt góc cạnh đẹp như tạc tượng không ai khác chính là Hàn vương , Lăng Vũ Hàn .
-Ám Nhất
-chủ tử
-bên phía vương phi của ta có gì bất thường không
-dạ không , vương phi từ hôm qua đến nay đều không có động tĩnh gì , ám vệ báo lại , vương phi không hề rời khỏi phòng .
-được rồi ngươi lui đi
Thật không hổ là ám vệ của Hàn vương võ công trác tuyệt ,vđến như một cơn gió và biến mất cũng không một động tĩnh.
"xem ra ta phải đích thân đến thăm vương phi của minh rồi , bị ta đối xử như vậy cũng không có nháo , thật khiến người ta phải tò mò ."
Ngày lúc này tại phòng của Bạch Ly Nguyệt , nàng đến nơi này cũng đã gần hai ngày , thế nhưng chưa ăn một cái gì , bụng nàng đang kêu gào mãnh liệt .
-Xuân Hạnh phải không ? ta thấy đói , không , là rất đói , cần bổ sung năng lượng ngay lập tức.
-vương phi muốn dùng gì ạ , nô tì liền đi căn dặn nhà bếp ....
Còn chưa nói hết câu thì đã bị Bạch Ly Nguyệt ngắt lời
-không cần đâu , ta thấy người vẫn nên đưa ta đến phòng bếp đi . ta sẽ cho người xem tay nghề nấu nướng của ta hehe "trước kia làm nhiệm vụ đã tự túc nấu rồi cơ mà đồ ăn ta làm ta mới vừa ý"
-nhưng.....
-không cần những nhị nữa , mau đi thôi .
Hàn vương vừa đến gần biệt viện nghe thấy mấy lời của Bạch Ly Nguyệt thì không khỏi ngạc nhiên .
"không phải nói đích nữ Bạch phủ yếu ớt , càn quấy, mười ngón tay không dính nước sao ? ha vị vương phi này của ta còn bao nhiêu điều khiến ta ngạc nhiên nữa đây ? "
Hàn vương âm thầm đi theo đến phòng bếp thì khóe môi không khỏi giật giật .
vì bộ y phục quá vướng víu cản trở nên Bạch Ly Nguyệt đã buộc bó sát vào cơ thể để dễ dàng làm việc
-vương ....vương phi y phục như vậy có chút không ổn cho lắm .
-có gì không ổn ? không sao đâu dù sao nhân viên , à không ý ta là người làm cũng đều bị Trương tổng quản cho lui hết rồi . Chỉ có ta và ngươi thôi yên tâm .
dứt lời Bạch Ly Nguyệt liền bắt tay vào công việc cao cả của mình . Chỉ sau một nén hương trên bàn đã bày ra một bàn thức ăn vô cùng bắt mắt hấp dẫn .
Xuân Hạnh ngẩn ngơ không tin vào mắt mình miệng mở to đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà .
-vương phi người biết nấu ăn từ khi nào vậy , tại sao lúc trước ....
-cái này về sau sẽ cho ngươi biết , còn bây giờ ngươi mau mang đồ ăn về phòng đi ta thấy ở đây không tiện .
-vâng .... vương phi người .... người nên chỉnh lại y phục ạ .
-phiền phức , như vậy được rồi chứ ? đi thôi ta sắp chết đói rồi .
vừa đi được vài bước Bạch Ly Nguyệt cảm giác có ai đó nhìn chằm chằm mình nhưng khi quay lại thì không có ai "chắc tại đói quá nên nhầm ha"
-phù cuối cùng cũng đến rồi sao , cái vương phủ này sao lại rộng vậy chứ. nguơi mau ngồi xuống đi xem tay nghề của ta thế nào .
Xuân Hạnh sợ hãi quỳ xuống , nàng bất lực nhìn tì nữ của mình .
-vương phi nô tì không dám ạ .
-lại quỳ ? ta sợ ngươi luôn rồi , từ giờ không cho phép quỳ trước mặt ta . Bảo ngươi ăn thì cứ ăn đi , không cần phải câu nệ lễ nghi . còn nữa trông ta đáng sợ lắm sao ?
-không có ạ .
- vậy được rồi , còn khôbg mau ngồi xuống .
-à dạ vâng .
trên bàn toàn là những món ăn sở trường của nàng . cả hai người bắt đầu ăn không hề chú ý đến mỗ vị vương gia nào đó đang tràn đầy nghi ngờ đứng ở cạnh cửa sổ.
"người này thực sự là đích nữ của Bạch phủ sao ? chắc không phải nàng ta bị tráo đi ? "
Bạch Ly Nguyệt đang ăn thì cảm thấy lạnh sống lưng .
-vương phi đồ ăn người làm thực sự quá ngon .
-còn phải nói sao , ta là ai chứ.. hahaha lần sau ta sẽ làm cho ngươi tiếp ăn tiếp , được rồi thu dọn đi ta muốn nghỉ ngơi .
-vâng .
"xuyên đến đây cũng được gần 2 ngày, rồi chán quá từ mai phải rèn luyện cái thân thể này thôi"
vừa định đi ngủ thì nàng nhìn thấy chiếc gương
-ta phải xem xem gương mặt này như thế nào mới được.... đây , đây thật sự giống y như gương mặt của ta ở thế kỷ 21 , chỉ có điều là trẻ hơn chút .17 tuổi đã thành thân có sớm quá không vậy . Nhưng nói gì chứ nhan sắc này của mình quá đỉnh ahihi... thôi đi ngủ trước , mai ta phải đi xem thử vị phu quân của ta mới được .
...----------------...
...****************...
t/giả : phần giải thích
"...." :suy nghĩ của nhận vật
- : đối thoại
(...) :chú thích
Updated 70 Episodes
Comments
Anonymous
Xử chứ ko phải sử
2025-02-18
1
Mày Ơi Gái Kìa
h
2022-02-08
0
Mày Ơi Gái Kìa
hay đó
2022-02-08
0