[AllHaruka] [AllSakura] : Tân Nương Quỷ
Chương 3 : Chạm mặt rồi
Đen kịt những áng mây đen giăng ngang trời, nương theo làn gió thu bay tứ phía, khiến ánh trăng thoắt ẩn thoắt hiện...
Vẫn chiếc Kimono đỏ như huyết, đôi chân lướt từng bước nhẹ như bông, đáy mắt có chút thích thú nhìn xung quanh.
Sakura Haruka
*Khác quá, chả giống những nơi trước đây mình từng đến*
Sakura Haruka
*Thanh Lâu không có thì thôi, nhưng đến Tửu quán cũng không* /ngó nghiêng/
Sakura Haruka
*Đã bao lâu mình không ăn nhỉ*
Không màng đến ngoại hình hiện tại của mình, cậu bước nhanh tới quầy bán đồ ăn nhanh.
Sakura Haruka
*T-thịt xiên nướng.... *
Bác chủ quán thấy dáng vẻ đói bụng của cậu, lại nghĩ tới việc một "đứa trẻ" đêm hôm rồi còn không có gì bỏ vào bụng, liền cảm thấy thương xót.
Người dân Makochi
1 : C-cậu bé? *Gái hay trai vậy ta*
Người dân Makochi
1 : Cháu muốn ăn thịt xiên sao?
Người dân Makochi
1 : Được được, bác lấy cho cháu. Muốn bao nhiêu nào /vui vẻ/
Sakura Haruka
/xòe năm ngón tay/
Người dân Makochi
1 : *Kiệm lời thật*
Người dân Makochi
1 : Cháu không phải người trong thị trấn đúng không.
Người dân Makochi
1 : Bộ đồ rất hợp với cháu đó nha, nhưng đừng mặc ra ngoài vào đêm khuya, sẽ có người bị dọa sợ đó.
Sakura Haruka
/nhíu mày/ Nó đẹp mà...
Người dân Makochi
1 : Tất nhiên rồi. /đưa thịt xiên cho cậu/
Nghe vậy Haruka mới dịu xuống đôi chút.
Tay cầm lấy đống thịt xiên nướng, Sakura lấy túi thơm treo bên thắt lưng, cầm một đồng vàng đặt lên quầy hàng rồi quay đi.
Người dân Makochi
1 : N-này cháu ơi, tiền này không dùng được!
Sakura Haruka
Hả? *Sao lại không dùng được*
Sakura Haruka
Đó là tiền...?
Người dân Makochi
1 : /đưa ra một tờ tiền giấy/ Kiểu này, đúng là có tiền xu nhưng không phải vàng...
Người dân Makochi
1 : *Đứa trẻ này lấy vàng đâu ra vậy... mà có phải vàng thật hay không*
Sakura Haruka
/sững sờ/ T-thật sao...
Sakura Haruka
/sờ túi/ ...
Người dân Makochi
1 : Cháu ơi?
Người dân Makochi
1 : *Kì lạ, không lẽ...? *
Haruka ngó nghiêng xung quanh rồi tiến tới quầy hàng, nhỏ giọng :
Sakura Haruka
Nhưng ta không có thứ đó...
Sakura Haruka
Hay ta ở lại bán cho ngươi nhé?
Chất giọng thành khẩn nhẹ như gió, lướt ngang qua màng nhĩ khiến ông chú bán hàng cảm thấy có chút ma mị.
Người dân Makochi
1 : /nhìn vào mái tóc cậu/ *M-mắt vàng!*
Làn tóc mượt mà chia hai màu trắng đen như biểu tượng âm dương, một bên rũ xuống, chỉ lộ mỗi đồng tử ánh kim.
Người dân Makochi
1 : Ahah, k-không cần, cháu ăn đi kẻo đói... /toát mồ hôi/
Sakura Haruka
Thật sao? *Dân chỗ này tốt bụng thật*
Người dân Makochi
1 : Phải phải, mau lên mau lên.
Sakura Haruka
V-vậy ta đi nhé. /quay lưng/
Sakura Haruka
Cảm ơn... /nhỏ giọng/
Người dân Makochi
1 : /ngồi bệt xuống đất/
Bác chủ quán lau mồ hôi lạnh, chớp mắt đã không thấy bóng dáng Haruka đâu, tựa như chưa có bất cứ ai mua hàng hồi nãy.
Người dân Makochi
1 : *M-mình gặp Tân nương Quỷ thật rồi...! * /sợ hãi/
Chỉ là sau khi Haruka đi thì có hàng loạt người tới sạp hàng bác ấy để mua đồ ăn nhanh.
Điều đó giúp bác bán nhanh hết hàng rồi về nhà sớm trong đêm nay.
Tsubakino Tasuku
Ơ kìa, nay hàng bán chạy quá bác ha! /vui vẻ/
Tsubakino thấy ông bác người quen chuẩn bị kéo rèm quán lại thì hớn hở tới hỏi thăm.
Người dân Makochi
1 : Tsubaki đấy à. Không hiểu sao hôm nay bán chạy đến vậy.
Người dân Makochi
1 : Nhưng cháu hãy cẩn thận, đừng đi đêm nhiều nhé.
Tsubakino Tasuku
Vâng? *Cháu phải tuần tra mà bác? *
Người dân Makochi
1 : /hơi đề phòng/ Ta vừa gặp Quỷ rồi, tuy đứa trẻ nhìn vô hại nhưng vẫn phải cảnh giác chút.
Tsubakino Tasuku
Quỷ mà cũng có loại vô hại hả bác. /cười cười/
Tsubaki có vẻ không tin điều đó cho lắm, cô cho rằng đó là một câu nói đùa mà bác ấy tạo ra, liền vui vẻ nói lại vài câu rồi quay đi mất.
Sakaki Seiryu
Lâu quá, Tsubaki-chan.
Tsubakino Tasuku
Hì, chỉ là nghe được một câu đùa thôi.
Sakaki Seiryu
Cẩn thận đùa thành thật đó nha.
Tsubakino Tasuku
Xùy. Về thôi
Sakaki Uryuu
... /nhìn về hướng ngược lại/
Sakaki Uryuu
Nghe nói Umemiya vừa tìm được một chiếc hòm quỷ dị trong con hẻm gần trường.
Tsubakino Tasuku
... /cứng người/
Tsubakino Tasuku
Cậu nói câu dài như vậy là không đùa đúng không...?
_Con hẻm kế bên Cao trung Fuurin_
Hiiragi Toma
Này, ông chú đã ngồi đây một lúc khá lâu rồi đó.
Hiiragi Toma
Có thật là thầy trừ tà không vậy.
Thầy trừ tà :
Cứ chờ đã nào.
Thầy trừ tà :
... Được rồi /đặt nén nhang xuống/
Hiiragi Toma
/vả đầu Ume/ Tỉnh!
Umemiya Hajime
Ui! /ôm đầu/
Thầy trừ tà :
Đây đúng là quan tài của Quỷ.
Thầy trừ tà :
Vì nó đã tồn tại quá lâu nên sinh khí tích tụ được từ nhân loại cũng rất nhiều.
Umemiya Hajime
/tỉnh ngủ/ V-vậy nó có hại gì cho thị trấn bọn tôi không?
Thầy trừ tà :
Hiện tại thì không, có lẽ "nó" còn vấn vương trần gian quá nhiều, nhưng tốt nhất đừng để chạm mặt "nó".
Hiiragi Toma
Nó đang ở trong cỗ quan tài đó? /đứng dậy/
Thầy trừ tà :
/lắc đầu/ Chiếc hòm rỗng.
Umemiya Hajime
Phù... /thở phào/
Hiiragi Toma
Thôi được rồi, đến đây thôi.
Hiiragi Toma
Về thôi Umemiya, mai chúng ta sẽ kêu người giải quyết.
Umemiya Hajime
Cậu về trước đi, tớ sẽ đi sau.
Hiiragi Toma
Nguy hiểm lắm đấy, lỡ giữa đêm "nó" quay về thì....
Hiiragi Toma
Aiss, tao ở đây với mày!
Hiiragi Toma
/lôi hộp Gaskun10 ra/ Nhưng gặp ma là tao chạy trước đấy, thằng đầu đất!
Umemiya Hajime
Hahah! Được thôi!
Umemiya Hajime
Gì vậy? /ngó nghiêng/
Hiiragi Toma
Tch, gió lạnh thật.Như phim kinh dị ấy nhỉ.
Hiiragi Toma
.... Này, mày có nghĩ những gì tao đang nghĩ không Umemiya?
Umemiya Hajime
Những gì cậu đang nghĩ chính là những gì tôi nghĩ...
Umemiya Hajime
/giật mình/ !!?
Sakura Haruka
Các ngươi... đang làm gì trước "nhà" của ta vậy?
Comments
chạy đi anh em giữ chân người đẹp này cho🥰
2025-02-04
4
Chocoo Hanzu
1vote cho tác có động lực nừ
2024-10-25
1
Trần Linh
Chạy đê anh :)
2024-10-25
8