Chương 2: Thủ Đoạn của Tịnh Kỳ

Triệu Khải quay vào bèn bị Du Lãm lớn tiếng trách móc, bà ta cho rằng Tịnh Kỳ nhân phẩm thấp kém, không xứng đến những nơi quyền quý như Mạc gia.

- Nó chỉ là thứ con hoang, ra bên ngoài bị người ta chỉ trỏ có gì tốt đẹp.

- IM NGAY!

- Tôi cấm bà nói Tịnh Kỳ như thế, con bé là nhị tiểu thư Triệu gia không phải là thứ con hoang. Triệu Khải tức giận đập tay xuống bàn.

Triệu Giai thấy vậy, vội vàng ngồi xuống bên cạnh Triệu Khải đỡ lời cho bà ta.

- Cha bớt nóng, là mẹ không hiểu chuyện, mẹ thực ra không có ác ý, chỉ là lo nghĩ cho Triệu gia, lo cho em Tịnh Kỳ bị người ta khi dễ.

Rồi cô ngước lên nhìn Du lãm giải thích.

- Mẹ à! Mạc gia ngài ấy không để ý thân phận mà bảo Tịnh kỳ cùng đến, còn không phải đã xem chúng ta như người nhà rồi sao?

Du Lãm thấy lời Triệu Giai nói vô cùng hợp lí liền thay đổi thái độ

- Đúng vậy, là Triệu Giai thông minh suy nghĩ thấu đáo, sau này gả qua đó cũng không sợ bị Mạc gia coi thường.

Triệu Khải thấy thế cũng yên lặng không nói gì thêm.

Một lúc sau, mấy mẹ con Du Lãm cùng nhau rời xuống phòng ăn. Triệu Khải mệt mỏi ngả người tựa vào thành nghế, đầu hơi ngẩng lên, mắt nhắm lại suy nghĩ.

"Nếu năm xưa không vì cố Mạc Gia quý trọng tấm lòng của gia phụ, liền đem giao ước liên hôn truyền lại cho con cháu để giữ mối giao hảo, thì đời nào Mạc Tư Đồ kia lại chịu ngó đến một Triệu gia tầm thường này. Ai ở Đông Lăng mà không biết Mạc Tư Đồ là kẻ như thế nào? Ngay từ khi còn trẻ hắn đã là quân chủ cai quản lục tỉnh Vân Bắc, ngạo nghễ, uy nghiêm và đầy mưu tính. Tuy đã là thời đại dân chủ, nhưng Mạc Tư Đồ là kẻ không một ai dám đắc tội."

Triệu Khải vẫn là mong không có mối hôn sự này, chỉ sợ làm không tốt lại khiến Triệu gia gặp nạn.

Ngày Mạc Gia tổ chức sinh thần cho Mạc Tư Hàn.

Triệu Giai mặc 1 chiếc váy màu đỏ theo phong cách quý tộc, trên mái tóc xoăn cài 1 chiếc nơ cùng màu có khảm ngọc trai, tuy chỉ hơn Tịnh Kỳ 2 tuổi những rõ ràng trông cô trưởng thành hơn rất nhiều.

3 mẹ con Du Lãm đang ở ngoài phòng khách chỉnh lại tư trang. Triệu Khải bước vào không thấy Tịnh Kỳ liền sai người đi tìm cô, một lúc sau thấy Tịnh Kỳ xuất hiện mà không mặc đồ ông đưa, Triệu Khải liền dò hỏi:

- Tiểu Kỳ! Sao con không mặc chiếc váy mà cha đã tặng? Con không thích sao?

Tịnh Kỳ ra vẻ ấp úng, dường như không dám nói.

- Dạ... thưa... cha... chiếc váy đó...

Du Lãm nghe vậy ở bên cạch liền khó chịu

- Ông còn mua đồ cho nó sao? Không phải mặc lại của Triệu Giai là được rồi à!

- Sao thế Tiểu Kỳ? Chiếc váy đó bị làm sao? Tiểu Kỳ nói cha nghe?

Triệu Khải vẫn ân cần hỏi, không thèm để ý lời của cằn nhằn của Du Lãm.

- Dạ! Hôm trước cha tặng đồ cho con, em Triệu Ninh trông thấy liền mượn về phòng mặc thử, đến giờ vẫn chưa chịu trả.

Tịnh Kỳ rón rén đưa mắt về phía Triệu Ninh trả lời.

Triệu Ninh nghe thấy cô nói vậy nhất thời hoảng loạn, miệng lắp bắp:

- Không có, con không có mượn của nó, nó nói láo.

- Tiểu Ninh, con cẩn trọng lời nói, đưa lại đồ cho chị con ngay!

Triệu Khải tức giận nhìn Triệu Ninh dăn đe.

Du Lãm và Triệu Giai thấy thế liền vội lên tiếng bênh vực Triệu Ninh, cho rằng cô cất đâu đó rồi tìm không ra. Tuy vậy, Tịnh Kỳ vẫn kiên quyết, một mực hướng mọi lỗi lầm về phía Triệu Ninh.

- Tiểu Ninh, nếu con còn không chịu nhận, cha sẽ cho người đến phòng con, đến lúc đó tìm ra con hãy chấp nhận chịu phạt đi.

Triệu Khải đưa tay về phía Triệu Ninh cảnh cáo. Ba Mẹ con họ tức tối nhìn chăm chăm

vào Tịnh Kỳ, Triệu Ninh biết không thể chối cãi được nữa đành hậm hực bỏ chạy về phòng.

- Cô xem thái độ của Tiểu Ninh đi!

Triệu khải cau mày nhìn Du Lãm, bà ta vội tươi cười chạy đến ngồi xuống ngay cạnh ông.

- Ông chớ tức giận, chẳng qua Tiểu Ninh chỉ là đứa trẻ, thấy đồ đẹp liền muốn mặc thử, ông đừng chấp với con làm gì!

Lúc sau, Triệu Ninh chạy tới đưa hộp quà ra trước mặt Tịnh Kỳ. Cô mở ra với vẻ mặt hoảng hốt. Triệu Khải đang ngồi trên ghế thấy vậy cũng vội chạy lại. Tịnh Kỳ giơ cao chiếc váy màu hồng lên, phía dưới nham nhở toàn là vết cắt của kéo.

Triệu Ninh hoảng hốt, mặt cắt không còn giọt máu, lời nói run sợ chỉ tay về phía Tịnh Kỳ:

- Không phải con, không phải con làm, rõ ràng lúc đó...nó lấy ra vẫn còn nguyên, con mang về cũng chưa hề mặc thử.

Lời nói ra cảm thấy có phần ngu ngốc Triệu Ninh vội vàng quay sang Du Lãm cầu cứu.

- Nói càn! Còn không phải nói trong tay Tiểu Kỳ không sao, sang đến tay con liền thành thế này sao?

Triệu Khải tức tối la mắng.

- Không phải con, không phải con, nhất định là nó làm, nhất định là nó.

Triệu Ninh vẫn chỉ tay về phía Tịnh Kỳ mà la lối om xòm.

- Đã gây chuyện còn đem đẩy cho người khác, đã vậy vẫn không chịu nhận lỗi. Du Lãm cô xem, cô đã nuông chiều nó thành loại người gì rồi?

Triệu Khải không kiềm chế được cơn giận, liền ném chiếc váy ngay dưới chân Du Lãm. Lúc này, Du Lãm biết, có trăm cái miệng cũng không phân minh được cho Triệu Ninh, cầu xin cũng là đổ thêm dầu vào lửa, liền vội vàng ngồi xuống khuyên Triệu Ninh mau chóng nhận lỗi.

- Cha, chuyện trách phạt để sau về hãng nói được không? Nếu giờ chúng ta không đi, còn không kịp nữa đâu.

Triệu Giai lên tiếng nhắc nhở, cũng là có ý giải vây cho Triệu Ninh.

Thấy Triệu Khải quay sang nhìn mình, Tịnh Kỳ cho rằng nếu ông không quá xem trọng vẻ bề ngoài, thì cô cũng không cần trang phục lỗng lẫy làm gì. Triệu Khải lúc này nhìn Tịnh Kỳ chỉ mặc một chiếc váy màu trắng đơn giản, mái tóc đen mềm mại buông xoã, liền nhận thấy chính nét bình dị này lại càng làm tôn lên vẻ đẹp cao sang, thanh thoát của con bé. Vì vậy, khi thấy Tịnh Kỳ gật đầu mĩm cười, ông cũng thuận tình đồng ý theo.

Mặc cho Triệu Ninh khóc lóc ầm ĩ, Triệu Khải vẫn ra lệnh cho người đem nhốt Triệu Ninh vào phòng, rồi cùng bọn họ vội vàng rời đi.

Lúc lên xe, Triệu Giai chợt thấy ý cười trên mặt Tịnh Kỳ, liền hoảng sợ suy nghĩ lại mọi chuyện "Chính là nó, nó cố tình dụ Triệu Ninh vào phòng. Triệu Ninh ngốc nghếch, không biết rằng nó đã giở thủ đoạn, rồi vờ để con bé có cơ hội lấy đi. Nó mới chính là người lợi dụng Triệu Ninh để gây chuyện".

"Nhưng nó làm thế để làm gì? Chỉ vì ghét Triệu Ninh hay sao?"

Triệu Giai liền đưa mắt nhìn sang Tịnh Kỳ đang vui vẻ nói chuyện với Triệu Khải.

"Lâu nay cứ tưởng nuôi một con chó, đến lúc bị nó cắn mới biết đó lại là sói con."

Hot

Comments

Huong Nguyen

Huong Nguyen

triệu kỳchăc ko hiền đâu

2022-04-09

3

Bé Lầy

Bé Lầy

♥️

2021-10-07

0

™️•.Lệ Giang.•™️

™️•.Lệ Giang.•™️

Mong mn qt và uho

2020-08-19

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương Mở Đầu + 1: Ngược Dòng Kí Ức
2 Chương 2: Thủ Đoạn của Tịnh Kỳ
3 Chương 3: Tạm Biệt LyLy
4 Chương 4: Rời Khỏi Triệu Gia
5 Chương 5: Hạ Độc
6 Chương 6: Thành Công bước vào Mạc Gia
7 Chương 7: Người Thân Hờ Hững Kẻ Lạ Quan Tâm
8 Chương 8: Công Lược Nam Thần
9 Chương 9: Nam Thần Bỏ chạy
10 Chương 10: Nỗi Sợ Của Mạc Tư Hàn
11 Chương 11: Triệu Quân Tử Vong
12 Chương 12: Cô Gái Bí Ẩn
13 Chương 13: Sự Thật 15 Năm Trước
14 Chương 14: Chiếc Mặt Nạ Của Triệu Khải
15 Chương 15: Bữa Ăn Tối Của Sói
16 Chương 16: Cô Lấy Tư Cách Gì Đòi Tôi Chấp Nhận
17 Chương 17: Triệu Tịnh Kỳ Bị Lăng Nhục
18 Chương 18: Tử Phong Ra Tay
19 Chương 19: Cô Say Hay Là Tôi Say
20 Chương 20: Dám Cắn Tôi ! Cô Là Chó Hả
21 Chương 21: Chạm Mặt Thư Kí Của Tư Hàn
22 Chương 22: Tịnh Kỳ Sập Bẫy
23 Chương 23: Chỉ Cần Cậu An Toàn
24 Chương 24: Van Xin Ư? Muộn Rồi!
25 Chương 25: Chuyện 10 Năm Trước Anh Đã Thấy Rồi Sao?
26 Chương 26: Là Cậu Không Tin Tôi ?
27 Chương 27: Đêm tiệc tại HOTEL KING
28 Chương 28: Yêu Là Phải Nói
29 Chương 29: Dằn Mặt Tô Cẩm Tuyết
30 Chương 30: Nụ Hôn Và Lời Tuyên Án
31 Chương 31: Âm Mưu Trong Bóng Tối
32 Chương 32: Âm Mưu Trong Bóng Tối (1)
33 Chương 33 : Tịnh Kỳ Bị Hạ Thuốc
34 Chương 34: Tín Hiệu Cuối Cùng
35 Chương 35: Nhầm Lẫn
36 Chương 36: Đêm Đầu Tiên
37 Chương 37: Lưu Thiên Đông tính kế
38 Chương 38: Bản chất của sói háo sắc
39 Chương 39: Tiểu Miên bị công kích
40 Chương 40: Tịnh Kỳ, mình hối hận rồi
41 Chương 41: Sự Lựa Chọn Của Tiểu Miên
42 Chương 42: Rời Bỏ
43 Chương 43: Vụ Án Giết Người
44 Chương 44: Kẻ Thế Thân
45 Chương 45: Kế Hoạch Của Lưu Thiên Uyển
46 Chương 46: Tịnh Kỳ! Là Cô Dụ Tôi
47 Chương 47: Làm Loạn Tại Tang Lễ
48 Chương 48: Bằng Chứng Cuối Cùng
49 Chương 49: Thế Lực Phía Sau
50 Chương 50: Lộ Diện
51 Chương 51: Rời Đi
52 Chương 52: Vụ nổ ở cảng Xingang
53 Chương 53: Arum
54 Chương 54: Hong Khô Tóc
55 Chương 55: Chính Thức Đi Làm
56 Chương 56: Tấn Công AIM
57 Chương 57: Đối Đầu
58 Chương 58: Quà Đáp Lễ
59 Chương 59: Gặp Mặt
60 Chương 60: Bộ Xương Trên Núi Tianzhu
61 Chương 61: Thủ Tiêu
62 Chương 62: Dấu Vết
63 Chương 63: Nghi Ngờ
64 Chương 64: Hồi Tưởng
65 Chương 65: Ám Ảnh
66 Chương 66: Bảo Vật Của Tôi
67 Chương 67: Ghen
68 Chương 68: Tôi Vì Em Mà Chịu Thương Tổn
69 Chương 69: NewYork
70 Chương 70: Kẻ Phá Đám
71 Chương 71: Mạc Tư Hàn Vào Bếp
72 Chương 72: Nó có vị rất lạ
73 Chương 73: Mạc Tư Hàn bị ám sát.
74 Chương 74: Ranh giới sinh tử.
75 Chương 75: Đặt cược sinh mệnh
76 Chương 76: Em muốn gặp Mạc Tư Hàn
77 Chương 77: Tự mình kiểm chứng
78 Chương 78: Tôi nhớ em
79 Chương 79: Bí Mật về Tịnh Kỳ
80 Chương 80: Bỏ xe bắt hậu
81 Chương 81: Bữa tiệc ân oán
82 Chương 82: Gậy ông đập lưng ông
83 Chương 83: Tính toán chu toàn - Lại bỏ lỡ 10 năm
84 Chương 84: Đến Ma Cao
85 Chương 85: Chân Tướng
86 Chương 86: Giăng Bẫy
87 Chương 87: Quái vật ở Cửu Nha Đường
88 Chương 88: Cữu Di Bảo, chúng ta là bạn
89 Chương 89: Bên trong đều mục nát
90 Chương 90: Quái vật thật sự
91 Chương 91: Giấc mơ của báo hồng
92 Chương 92: Lãnh Địa Đen - Saudi Arabia
93 Chương 93: Uranium
94 Chương 94: Đôi mắt tử thần
95 Chương 95: Nhiễm phóng xạ
96 Chương 96: Là tôi đến chậm một bước
97 Chương 97: Đột Kích hang ổ thú tinh
98 Chương 98: Kẻ đứng sau
99 Chương 99: Chiếc chìa khoá nhuốm máu
100 Chương 100: Độc ác sao? Tôi còn thua xa Mạc Tư Hàn
101 Chương 101: Sân khấu của phản diện
102 Chương 102: Gặp lại ở Luân Đôn
103 Chương 103: Song Sinh Cùng Trứng
104 Chương 104: Thân phận thật sự
105 Chương 105: Kẻ gieo mầm sóng gió
106 Chương 106: Nỗi đau còn lại
107 Chương 107: Mang Thai
108 Chương 108: Trở Về
109 Chương 109: Lễ Đính Hôn
110 Chương 110: Đợi Anh Giải Thích
111 Chương 111: Sự Thật Đau Lòng
112 Chương 112: Lời Đề Nghị Từ Mạc Tư Hàn
113 Chương 113: Vật Chủ Kí Sinh
114 Chương 114: Lời Cầu Cứu
115 Chương 115: Chạy Trốn
116 Chương 116: Chúng Ta Kết Thúc Rồi
117 Chương 117: Tận Cùng Nỗi Đau
118 Chương 118: Rời Bỏ
119 Chương 119: Bắt Gian
120 Chương 120: Chiếc Thuyền Của Kẻ Đê Tiện
121 Chương 121: Người Đàn Bà Bí Ẩn
122 Chương 122: Sự Trở Lại Của Arum
123 Chương 123: Nội Gián
124 Chương 124: Nước Mắt Của Hai Người Mẹ
125 Chương 125: Gọi Tên Anh 3600 Lần.
126 Chương 126: Gặp Lại
127 Chương 127: Chó Cạy Gần Nhà
128 Chương 128: Cái Giá Của Sự Ngu Ngốc
129 Chương 129: Bắt Cóc
130 Chương 130: Triệu Giai Bị Cưỡng Hiếp
131 Chương 131: Bước Đường Cùng
132 Chương 132: Màu Nước Mắt
133 Chương 133: Giải Cứu Thất Bại
134 Chương 134: Trò Chơi Ma Dược
135 Chương 135: Đòi Nợ
136 Chương 136: Nụ Hôn Của Tịnh Kỳ
137 Chương 137: Một Mình Tiến Vào Mật Đạo
138 Chương 138: Boss Đâu Rồi?
139 Chương 139: Nỗ Lực Tìm Kiếm
140 Chương 140: Tiến Về Bắc AILAN
141 Chương 141: Buổi Đi Săn Cuối Cùng
142 Chương 142: Trò Chơi Tử Thần
143 Chương 143: Thủ Đoạn
144 Chương 144: Sát Thủ Đáng Sợ Của Boss
145 Chương 145: Mạc Tư Hàn Là Ai ?
146 Chương 146: Trận Chiến Trên Không
147 Chương 147: Nắm Tay Thần Chết
148 Chương 148: Tôi Là Chồng Của Em
149 Chương 149: Thế Trận Vô Hình
150 Chương 150: Viên Đạn Cuối Cùng
151 Chương 151: Cuộc Truy Đuổi Trên Biển Ả - Rập
152 Chương 152: Một Trong Hai
153 Chương 153: Kết Cục Của Lưu Thiên Uyển
154 Chương 154: Bên Trong Vật Kí Sinh
155 Chương 155: Chăm Sóc Tiểu Bá Chủ
156 Chương 156: Cha Con Gặp Nhau
157 Chương 157: Vũ Khí Bí Mật
158 Chương 158: Không Ai Có Thể Cản Được Tôi
159 End - Chương 159: Nhất Định Phải Ngủ Cùng Em
160 Ngoại truyện 1: Cục Dân Chính Và Giấy Khai Sinh
161 Ngoại truyện 2: Vô Tình Nhặt Được Con Dâu
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Chương Mở Đầu + 1: Ngược Dòng Kí Ức
2
Chương 2: Thủ Đoạn của Tịnh Kỳ
3
Chương 3: Tạm Biệt LyLy
4
Chương 4: Rời Khỏi Triệu Gia
5
Chương 5: Hạ Độc
6
Chương 6: Thành Công bước vào Mạc Gia
7
Chương 7: Người Thân Hờ Hững Kẻ Lạ Quan Tâm
8
Chương 8: Công Lược Nam Thần
9
Chương 9: Nam Thần Bỏ chạy
10
Chương 10: Nỗi Sợ Của Mạc Tư Hàn
11
Chương 11: Triệu Quân Tử Vong
12
Chương 12: Cô Gái Bí Ẩn
13
Chương 13: Sự Thật 15 Năm Trước
14
Chương 14: Chiếc Mặt Nạ Của Triệu Khải
15
Chương 15: Bữa Ăn Tối Của Sói
16
Chương 16: Cô Lấy Tư Cách Gì Đòi Tôi Chấp Nhận
17
Chương 17: Triệu Tịnh Kỳ Bị Lăng Nhục
18
Chương 18: Tử Phong Ra Tay
19
Chương 19: Cô Say Hay Là Tôi Say
20
Chương 20: Dám Cắn Tôi ! Cô Là Chó Hả
21
Chương 21: Chạm Mặt Thư Kí Của Tư Hàn
22
Chương 22: Tịnh Kỳ Sập Bẫy
23
Chương 23: Chỉ Cần Cậu An Toàn
24
Chương 24: Van Xin Ư? Muộn Rồi!
25
Chương 25: Chuyện 10 Năm Trước Anh Đã Thấy Rồi Sao?
26
Chương 26: Là Cậu Không Tin Tôi ?
27
Chương 27: Đêm tiệc tại HOTEL KING
28
Chương 28: Yêu Là Phải Nói
29
Chương 29: Dằn Mặt Tô Cẩm Tuyết
30
Chương 30: Nụ Hôn Và Lời Tuyên Án
31
Chương 31: Âm Mưu Trong Bóng Tối
32
Chương 32: Âm Mưu Trong Bóng Tối (1)
33
Chương 33 : Tịnh Kỳ Bị Hạ Thuốc
34
Chương 34: Tín Hiệu Cuối Cùng
35
Chương 35: Nhầm Lẫn
36
Chương 36: Đêm Đầu Tiên
37
Chương 37: Lưu Thiên Đông tính kế
38
Chương 38: Bản chất của sói háo sắc
39
Chương 39: Tiểu Miên bị công kích
40
Chương 40: Tịnh Kỳ, mình hối hận rồi
41
Chương 41: Sự Lựa Chọn Của Tiểu Miên
42
Chương 42: Rời Bỏ
43
Chương 43: Vụ Án Giết Người
44
Chương 44: Kẻ Thế Thân
45
Chương 45: Kế Hoạch Của Lưu Thiên Uyển
46
Chương 46: Tịnh Kỳ! Là Cô Dụ Tôi
47
Chương 47: Làm Loạn Tại Tang Lễ
48
Chương 48: Bằng Chứng Cuối Cùng
49
Chương 49: Thế Lực Phía Sau
50
Chương 50: Lộ Diện
51
Chương 51: Rời Đi
52
Chương 52: Vụ nổ ở cảng Xingang
53
Chương 53: Arum
54
Chương 54: Hong Khô Tóc
55
Chương 55: Chính Thức Đi Làm
56
Chương 56: Tấn Công AIM
57
Chương 57: Đối Đầu
58
Chương 58: Quà Đáp Lễ
59
Chương 59: Gặp Mặt
60
Chương 60: Bộ Xương Trên Núi Tianzhu
61
Chương 61: Thủ Tiêu
62
Chương 62: Dấu Vết
63
Chương 63: Nghi Ngờ
64
Chương 64: Hồi Tưởng
65
Chương 65: Ám Ảnh
66
Chương 66: Bảo Vật Của Tôi
67
Chương 67: Ghen
68
Chương 68: Tôi Vì Em Mà Chịu Thương Tổn
69
Chương 69: NewYork
70
Chương 70: Kẻ Phá Đám
71
Chương 71: Mạc Tư Hàn Vào Bếp
72
Chương 72: Nó có vị rất lạ
73
Chương 73: Mạc Tư Hàn bị ám sát.
74
Chương 74: Ranh giới sinh tử.
75
Chương 75: Đặt cược sinh mệnh
76
Chương 76: Em muốn gặp Mạc Tư Hàn
77
Chương 77: Tự mình kiểm chứng
78
Chương 78: Tôi nhớ em
79
Chương 79: Bí Mật về Tịnh Kỳ
80
Chương 80: Bỏ xe bắt hậu
81
Chương 81: Bữa tiệc ân oán
82
Chương 82: Gậy ông đập lưng ông
83
Chương 83: Tính toán chu toàn - Lại bỏ lỡ 10 năm
84
Chương 84: Đến Ma Cao
85
Chương 85: Chân Tướng
86
Chương 86: Giăng Bẫy
87
Chương 87: Quái vật ở Cửu Nha Đường
88
Chương 88: Cữu Di Bảo, chúng ta là bạn
89
Chương 89: Bên trong đều mục nát
90
Chương 90: Quái vật thật sự
91
Chương 91: Giấc mơ của báo hồng
92
Chương 92: Lãnh Địa Đen - Saudi Arabia
93
Chương 93: Uranium
94
Chương 94: Đôi mắt tử thần
95
Chương 95: Nhiễm phóng xạ
96
Chương 96: Là tôi đến chậm một bước
97
Chương 97: Đột Kích hang ổ thú tinh
98
Chương 98: Kẻ đứng sau
99
Chương 99: Chiếc chìa khoá nhuốm máu
100
Chương 100: Độc ác sao? Tôi còn thua xa Mạc Tư Hàn
101
Chương 101: Sân khấu của phản diện
102
Chương 102: Gặp lại ở Luân Đôn
103
Chương 103: Song Sinh Cùng Trứng
104
Chương 104: Thân phận thật sự
105
Chương 105: Kẻ gieo mầm sóng gió
106
Chương 106: Nỗi đau còn lại
107
Chương 107: Mang Thai
108
Chương 108: Trở Về
109
Chương 109: Lễ Đính Hôn
110
Chương 110: Đợi Anh Giải Thích
111
Chương 111: Sự Thật Đau Lòng
112
Chương 112: Lời Đề Nghị Từ Mạc Tư Hàn
113
Chương 113: Vật Chủ Kí Sinh
114
Chương 114: Lời Cầu Cứu
115
Chương 115: Chạy Trốn
116
Chương 116: Chúng Ta Kết Thúc Rồi
117
Chương 117: Tận Cùng Nỗi Đau
118
Chương 118: Rời Bỏ
119
Chương 119: Bắt Gian
120
Chương 120: Chiếc Thuyền Của Kẻ Đê Tiện
121
Chương 121: Người Đàn Bà Bí Ẩn
122
Chương 122: Sự Trở Lại Của Arum
123
Chương 123: Nội Gián
124
Chương 124: Nước Mắt Của Hai Người Mẹ
125
Chương 125: Gọi Tên Anh 3600 Lần.
126
Chương 126: Gặp Lại
127
Chương 127: Chó Cạy Gần Nhà
128
Chương 128: Cái Giá Của Sự Ngu Ngốc
129
Chương 129: Bắt Cóc
130
Chương 130: Triệu Giai Bị Cưỡng Hiếp
131
Chương 131: Bước Đường Cùng
132
Chương 132: Màu Nước Mắt
133
Chương 133: Giải Cứu Thất Bại
134
Chương 134: Trò Chơi Ma Dược
135
Chương 135: Đòi Nợ
136
Chương 136: Nụ Hôn Của Tịnh Kỳ
137
Chương 137: Một Mình Tiến Vào Mật Đạo
138
Chương 138: Boss Đâu Rồi?
139
Chương 139: Nỗ Lực Tìm Kiếm
140
Chương 140: Tiến Về Bắc AILAN
141
Chương 141: Buổi Đi Săn Cuối Cùng
142
Chương 142: Trò Chơi Tử Thần
143
Chương 143: Thủ Đoạn
144
Chương 144: Sát Thủ Đáng Sợ Của Boss
145
Chương 145: Mạc Tư Hàn Là Ai ?
146
Chương 146: Trận Chiến Trên Không
147
Chương 147: Nắm Tay Thần Chết
148
Chương 148: Tôi Là Chồng Của Em
149
Chương 149: Thế Trận Vô Hình
150
Chương 150: Viên Đạn Cuối Cùng
151
Chương 151: Cuộc Truy Đuổi Trên Biển Ả - Rập
152
Chương 152: Một Trong Hai
153
Chương 153: Kết Cục Của Lưu Thiên Uyển
154
Chương 154: Bên Trong Vật Kí Sinh
155
Chương 155: Chăm Sóc Tiểu Bá Chủ
156
Chương 156: Cha Con Gặp Nhau
157
Chương 157: Vũ Khí Bí Mật
158
Chương 158: Không Ai Có Thể Cản Được Tôi
159
End - Chương 159: Nhất Định Phải Ngủ Cùng Em
160
Ngoại truyện 1: Cục Dân Chính Và Giấy Khai Sinh
161
Ngoại truyện 2: Vô Tình Nhặt Được Con Dâu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play