Chương 5. Thư mời
Một chiếc xe sang trọng dừng lại trước dinh thự
Trong xe, người thư ký điển trai bước xuống. Hoseok là thư ký riêng của Yeon Jum, anh có vẻ ngoài điển trai và tính cách vui vẻ nhưng khi đã bắt đầu làm việc thì vẻ nghiêm nghị của anh lại rất đáng sợ. Đến Cboi Yeon Jun không sợ trời không sợ đất đôi khi cũng cảm thấy áp lực trước một số lần làm việc với Hoseok
Jung Ho Seok - Thư ký
Chào chủ tịch, lịch trình hôm nay tôi đã chuẩn bị xong, ngài muốn xem chứ?
Hoseok mỉm cười niềm nở mở cửa xe cho Yeon Jun. Sau đó quay sang nhìn Yang Wi phía sau hỏi
Jung Ho Seok - Thư ký
Cậu là...?
Won Yang Wi
Xin chào, tôi là Won Yang Wi, vệ sĩ riêng của ngài Choi
Jung Ho Seok - Thư ký
Thì ra là đồng nghiệp...Tôi, Jung Hoseok, thư ký kiêm trợ lý của chủ tịch, lần đầu gặp mặt, rất vui được gặp và làm việc với cô
Hoseok mỉm cười vui vẻ, đưa tay ra bắt lấy tay cậu, nói
Jung Ho Seok - Thư ký
Từ giờ chúng ta sẽ gặp nhau nhiều đấy, tôi mong có thể trở thành bạn thân của cô được không? Won Yang Wi?
Yang Wi cũng rất vui vẻ gật đầu, cô cảm thấy người trước mắt đúng là mang lại cho người khác cảm giác thoải mái
Yeon Jun trong xe chứng kiến toàn bộ màn chào hỏi. Liếc mắt nhìn hai người lạnh giọng hỏi
Choi Yeon Jun
Đi được chưa?
Jung Ho Seok - Thư ký
Lâu rồi chưa có đồng nghiệp chung nên tôi vui quá. Sẽ xuất phát ngay đây, thưa chủ tịch
Nói rồi Hoseok vào xe, Yang Wi cũng tiến vào ngồi ở hàng ghế cuối của xe. Yeon Jun và Hoseok ngồi song song nhau
Chiếc xe dừng lại trước công ty, Yeon Jum bước xuống, nhanh chân tiến vào, bỏ lại hai con người chậm chạp đằng sau
Yang Wi thậm chí còn chưa kịp xuống xe, nhìn theo bóng dáng của hắn rồi cô quay qua hỏi Hoseok
Won Yang Wi
Ngài ấy làm sao vậy?
Jung Ho Seok - Thư ký
Tôi chịu, tôi có bao giờ hiểu được chủ tịch đâu
Won Yang Wi
Ngài ấy có vẻ khó chịu, hay là bị bệnh rồi
Yang Wi nói trong sự lo lắng. Hoseok nghe vậy thì lắc đầu nói
Jung Ho Seok - Thư ký
Không giống vậy đâu, chắc chủ tịch muốn nhanh chóng hoàn thành công việc thôi. Ngài Choi luôn bận bịu mà
Won Yang Wi
...Anh biết quanh đây có quán cà phê nào thì mua giúp tôi một cốc nhé? Cảm ơn anh trước, hẹn gặp anh ở trên tầng
Nói rồi Yang Wi sải bước chạy thật nhanh để bắt kịp Yeon Jun, để lại Hoseok ngơ ngác ở ngoài
Won Yang Wi
Anh ấy có vẻ là một người tốt nhỉ?
Sau vài bước chạy, Yang Wi thanh công đuổi kịp Yeon Jun. Hai người cùng lên tầng bằng thang máy. Cửa thang vừa đóng, Yang Wi mở lời
Choi Yeon Jun
Cô nghĩ tôi sẽ chọn một người xấu làm thư ký sao?
Yeon Jun không nói nữa, chỉ đưa mắt liếc cô một cái rồi lại nhìn lên bảng số tầng đang chạy. Yang Wi bên này vẫn ngơ ngác, cô nghĩ thầm
Won Yang Wi
"Mình làm gì sai hả ta?"
Tại phòng làm việc của Yeon Jun. Căn phòng được bày trí tối giản, xung quanh tường được treo vài bức tranh.
Ừm...trông nó khá là kì dị
Tường phải là bức tranh "Người đàn ông đau khổ". Bên tường trái là bức tranh "Ác mộng"
Cái nhận thức về sự đẹp của nghệ thuật của mỗi người đều khác nhau Yang Wi có vẻ còn phải tìm hiểu kĩ về Yeon Jun nhiều hơn rồi. Yang Wi ngắm nhìn xong căn phòng thì cũng nhớ ra mục đích mình vào đây nên cô quay sang nhìn người đang ngồi trên ghế sofa xử lý tài liệu kia mà hỏi
Won Yang Wi
Ngài có muốn uống chút cafe không?
Won Yang Wi
Vậy tôi xin phép
Căn phòng của Yeon Jum nằm ở vị trí trung tâm của công ty, hắn làm thế để tiện cho công việc. Tầng phía dưới phòng là dành cho nhân viên, và bên kĩ thuật. Tầng phía trên phòng là dành để họp và tiếp những khách hàng lớn. Đối diện với căn phòng của hắn cũng có vài tòa nhà cao và vị trí cũng rất phù hợp để bắn tỉa
Tia laser từ tòa nhà đối diện cách đó không xa chiếu vào cửa kính phản chiếu lên khuôn mặt của hắn
•Đòang• Tiếng nổ súng vang lên, viên đạn chẻ đôi đi lớp không khí mà lao thẳng đến mục tiêu, sau đó là tiếng kính vỡ rồi •Phập• Một tiếng, viên đạn dài cấm thẳng qua lớp kính
Soo Bin bên kia tòa nhà thấy viên đạn đã đáp vào thắng mục tiêu thì vui vẻ lấy điện thoại ra thông báo với chủ nhân. Đầu dây bên kia bắt máy
Choi SooBin
[Đã hoàn thành một cách ấn tượng]
?
[Tốt, quay về đi, chuẩn bị cho ngày mai nữa]
Soo Bin tắt máy, thu dọn đồ đạc rồi rời đi
Bên này Hoseok vừa mua cafe về xong, gặp nhau dưới sảnh. Bản tính luôn linh hoạt nên Hoseok luôn là người mở đầu cầu chuyện
Jung Ho Seok - Thư ký
Cô là người đã làm vụ 352 à?
Jung Ho Seok - Thư ký
Ngôi biệt thự với 35 người bị giết và thiêu cháy lúc 2 giờ sáng
Hoseok nhìn cậu với vẻ mặt nghiêm túc, anh giải thích cho cô
Won Yang Wi
Tôi không biết vụ đó còn có tên gọi như vậy đấy
Yang Wi như nhớ ra điều gì đó, cô cười đáp lại
Jung Ho Seok - Thư ký
Không phải chi cần giết một mình tên mưu phản ấy là được sao? Tại sao cô lại ra tay tàn bạo với những người vô tội khác?
Hoseok khó hiểu nhìn cô, có thể nghe thấy rất rõ trong câu từ của anh chứa đầy sự xót thương
Nghe thấy lời nói có phần thương tiếc của Hoseok, Yang Wi quay sang nghiêm nghị nhìn thẳng vào đôi mắt của anh
Won Yang Wi
Đó là kết cục của sự phản bội. Nếu còn tàn dư sẽ còn nguy hiểm. Nếu còn nhân chứng sẽ còn rắc rối
Trong vài giây ngắn ngủi, Hoseok như nhìn thấy ánh mắt của Yang Wi lóe sáng lên, ánh mắt đáng sợ nhìn xoáy vào con ngươi của anh. Não bộ của anh báo động cho cơ thể lùi lại vì nó cảm nhận được sự nguy hiểm. Ánh mắt vừa rồi như muốn xé toạc cả cơ thể anh ra vậy. Hoseok bị dọa đến chết đứng vài giây mới tỉnh lại
Rồi một tiếng động nhỏ vang lên khiến anh bừng tỉnh, Yang Wi vừa đưa tay lên vỗ một cái vào vai anh, cô mỉm cười nhẹ nhàng
Won Yang Wi
Thường xuyên bị mất tập trung thì anh sẽ càng có tỉ lệ bị giết cao đấy
Hoseok hơi thở đã đều lại, lúc này đã lấy lại sự bình tĩnh
Jung Ho Seok - Thư ký
Mình vừa thân nhau được 1 chút, thì cô đã dọa tôi rồi. Quá đáng thật
Nghe thấy giọng nói có phần trách móc của anh, Yang Wi chỉ cười cười không nói, hai người họ chuyển chủ đề bàn bạc rồi từ từ tiến vào công ty
Viên đạn ghim thẳng vào tường, Choi Yeon Jun gương mặt cũng không biến sắc, có lẽ hắn đã quá quen với kiểu đưa thư này rồi. Hắn nhìn gương mặt tuyệt mỹ của mình qua sự phản chiếu của mặt kính
Choi Yeon Jun
May là gương mặt không bị gì, nếu lúc nãy viên đạn đó làm xước thì mình sẽ giết luôn ba đời dòng họ của tên đó
Yeon Jun dùng tay vặn nhẹ phần đuôi của viên đạn lấy trong đó ra một bức thư
"Ngài Choi kính mến!
Tôi được biết Ngài vừa nhặt được một bảo bối tốt. Cậu ta có một đôi mắt rất đẹp và tôi rất mong chờ được chiêm ngưỡng chúng. Tôi muốn ngẫm nhìn đôi mắt ấy ở phòng trà mỗi khi tôi muốn thư giãn. Vậy nên hãy mang theo cậu ấy đến buổi tiệc nhé! Tôi rất mong chờ đấy.
Ký tên: T"
Choi Yeon Jun đọc xong bức thư, thái độ chán ngán rồi tiện tay ném vào sọt rác gần đó, Yang Wi lúc này cũng vừa bước vào thấy một viên đạn dài ghim thẳng vào tường thì lo lắng hỏi
Won Yang Wi
Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy, ngài ổn chứ?
Choi Yeon Jun
Tôi ổn, chỉ là xém bị giết thôi. Nếu có ngày mà tôi chết thật thì cô phải xem là tôi chết đẹp hay xấu. Nếu tôi chết mà vẫn đẹp thì cô hãy lựa chọn một nơi nhẹ nhàng để tôi yên nghỉ. Còn nếu tôi chết xấu thì cô nhất định phải tìm ra kẻ đã giết tôi rồi phanh thây người đó ra luôn. Biết chưa?
Yang Wi như bị đông cứng bởi câu trả lời của Yeon Jun, cô khó hiểu hỏi lại
Won Yang Wi
Cô có ấn tượng mạnh mẽ về cái đẹp đến vậy luôn sao?
Yeon Jun vẫn tỉnh như ban ngày nói
Choi Yeon Jun
Nếu tôi không còn đẹp thì tôi chả tha thiết sống đâu!
Yang Wi thật sự cạn lời, đâu đó trong bộ não của cô đã hiện lên câu hỏi
Won Yang Wi
"Choi Yeon Jun...có vấn đề về mặt thần kinh chăng?"
Comments
Soonie
Trong tiệc có drama hong ta
2025-02-09
0
카이 카말 휴닝
Toàn lo cái j đâu không á
Chăm chút gương mặt cho MOA ngắm hả
2025-05-01
0
Soonie
Ra tiếp hả ?? Mới có tối hoi ! Chiến thui nào 😃😇
2025-02-09
0