[ RhyCap / Atsh ] Hành Trình Tìm Lại Hạnh Phúc... Rhyder X Captain
Chap 4
Cậu đã nghe được những điều cậu thực muốn quên nó đi, trong phòng làm việc của anh vẫn vọng ra những âm thanh đều đều
Bùi Anh Tú
Quang Anh, mày có người giúp việc thật tuyệt, nhưng nhờ nó mà tao còn có thêm anh chàng quản lý nữa
Nguyễn Quang Anh
Mày còn nhớ thằng đó là ai à?
Bùi Anh Tú
Tất nhiên nhớ rồi, đêm đó nhờ nó mà tao tìm được người đúng gu tao
Vừa nói mà hắn ta chỉ vào người mình
Bùi Anh Tú
Cơn khoái cảm đó làm sao mà quên được, hay tí nữa mày giao cho tao anh quản lý kia một lúc, vui chơi xong tao cho anh ta tiếp tục công việc
Nguyễn Quang Anh
Haz.. Mày biết anh ta lớn tuổi và cũng là quản lý quán bar mà cũng hứng thú
Nguyễn Quang Anh
Làm tao phải cho người giúp việc của tao đưa cho mày
Lời nói chỉ vừa dứt câu *Choang* vang lên, ly nước trong tay rớt xuống, tiếp xúc với mặt sàn lạnh lẽo mà vỡ toang
Hoàng Đức Duy
*Thôi xong..*
Hai người trong phòng nhìn ra thì chỉ thấy một thân ảnh gầy yếu, hốt hoảng nhặt mảnh thủy tinh trên sàn, mặt mày ướt nhẹp nước mắt
Nhanh như cắt, Quang Anh chạy ra bóp lấy cổ tay cậu
Nguyễn Quang Anh
Từ khi nào mà mày dám nghe trộm tao nói chuyện
Tay anh mỗi lúc một siết chặt hơn, nhưng Đức Duy chỉ cảm thấy nơi tâm can đứt đoạn. Anh đang làm gì? Từ đầu đến cuối cậu không mong chờ tình cảm từ anh, chỉ ước đối đãi với cậu thật bình thường
Nhưng từ đầu đến cuối, anh luôn là kẻ vô tình, tàn ác, kiêu ngạo
Bản thân cậu còn từng lo sợ anh thấy cậu dơ bẩn nhưng hơn ai lúc này, cậu ghê tởm nhìn anh, nhìn người mình yêu đối xử tệ bạc với mình. Cậu sai sao? Anh hành hạ cậu vì điều gì đây..
Bàn tay anh như bị một lực lớn hơn kéo ra, cái người cưỡng hiếp cậu lại xuất hiện, che chắn cho cậu khỏi anh.. Ghê tởm
Bùi Anh Tú
Mày làm gì vậy? định để người giúp tao đau sao?
Bùi Anh Tú
Thôi, em vui vẻ mà làm việc đi, anh sẽ chiều em mà, chỉ cần ngoan ngoãn một chút
Hắn phả từng câu từng chữ vào tai cậu khiến cậu ớn lạnh, cậu còn chưa kịp định hình lại thì đã bị Anh Tú kéo lên lầu
Vừa vào phòng liền xé rách áo sơ mi của cậu, một lúc là sau là tiếng hét thất thanh của Hoàng Đức Duy
Tiếng hét của cậu tất nhiên anh nghe được, nhưng trong lòng anh khống chút thương tâm, vốn không có tình cảm lại phải để tâm sao? Anh đi về phòng xử lí nốt đống văn kiện
Còn cậu, lần thứ nhất được cứu và lần thức hai ai có thể cứu cậu?.. Thân hình không còn chút sức lực. Cậu xụi lơ nằm im mặc Anh Tú đưa đẩy
Toàn thân cậu đau nhức, những vết đỏ tím đầy khắp cơ thể trần trụi. Nhưng mà, đau hơn cả vẫn là nơi con tim của cậu
Vì cậu yêu anh nên khi biết sự thật lại càng khiến cậu đau lòng gấp bội lần
Yêu? Vốn không dành cho cậu, một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống nơi gò má. Nước mắt đau thương, nónh đến bỏng rát như con tim cậu lúc này, khó chịu vô cùng
Cậu phải làm gì đây? Không một ai bên cạnh cậu, che chở cậu, dạy dỗ cậu. Luôn luôn một mình chịu đau đớn và áp bức từ thế giới ngoài kia, chỉ một mình cậu, chỉ một mình..
Hoàng Đức Duy
*Anh là kẻ xấu xa, tôi yêu anh như vậy. Anh lại chưa từng đối xử với tôi giống như con người bình thường*
Hoàng Đức Duy
*Anh lại hết lần này đến lần khác ép bức tôi mà lòng lại chẳng chút cắn rứt, vậy tại sao tôi vẫn yêu anh...*
Cậu nghẹn ngào nghĩ trong thâm tâm cậu, nước mắt thay cậu bộc lộ vẻ tuyệt vọng
Hoàng Đức Duy
*Quang Anh, có ngày tôi sẽ khiến anh giống tôi, tôi sẽ khiến anh có cái dáng vẻ thống khổ này*
Có lẽ nếu là người khác cậu sẽ chẳng đau lòng đến vậy, nhưng cớ nào lại là anh. Người cậu yêu hơn cả sinh mạng, cậu luôn coi anh là hình mẫu, coi anh là người xuất chúng nhất mình từng gặp qua, đáng ra cậu không nên hi vọng, bởi càng hi vọng càng hâm mộ anh thì lúc này đây. Nơi ngực trái đã không còn nhói đau
Cậu mang balo trên người, ăn mặc kín đáo. Suốt đêm qua dường như cậu chưa từng chợp mắt, sắc mặt xanh xao. Suy nghĩ cả đêm qua như thông suốt, cậu đã quyết định rời đi
Vừa chạm chân xuống bậc thang cuối cùng, cậu liền nghe một thanh âm vang lên. Thanh âm này tất nhiên của Quang Anh, không lạnh cũng không nóng
Nguyễn Quang Anh
Tao xin lỗi
Hoàng Đức Duy
*Xin lỗi, anh thì có gì phải xin lỗi*
Trước giờ anh đánh đập cậu, lăng nhục cậu biết bao lần, đều vì chữ xin lỗi này tan biến hết sao?
Nhưng mà cậu không hận anh, cậu chỉ thất vọng
Anh không yêu cậu, đều cậu có thể nhận thức, nhưng hiểu cậu là con người, cậu cũng mãn nguyện
Anh coi cậu như công cụ, coi cậu không hơn không kém một kẻ người thấp hèn, lòng cậu thực muốn nát đi
Anh có bao giờ hiểu cảm giác của cậu? Hoàng Đức Duy chỉ mới bước sang tuổi 18 đã không còn giữ được thân thể trong sạch
Cậu vẫn bước đi, vờ như không hề nghe thấy những gì lời anh nói, đến khi tay cầm nắm cửa toan mở ra, tông giọng trầm trầm lại một lần nữa vang lên, nhưng lần này gần hơn là ở bên cạnh cậu
Một bàn tay cứng rắn lấy tay cậu, dù cho cậu có dãy dụa thế nào cũng không được
Hoàng Đức Duy
Mau thả tay tôi ra!
Nguyễn Quang Anh
Mày định làm loạn CÁI GÌ?? Hửm?
Nguyễn Quang Anh
Ai cho mày đi mà mày đi, mày làm việc ở đây cũng khá lâu rồi lại còn chẳng hiểu rõ những nguyên tắc của tao, tao đã cho mày đi!?
Anh gằn câu cuối cùng khiến người đối diện hắn phải khiếp sợ đến run bật người
Hoàng Đức Duy
Anh đã gây ra nhiều chuyện như vậy
Hoàng Đức Duy
Lại dửng dưng như không hề có gì? Anh chưa từng đối đãi với tôi như một con người. Tại sao anh lại đứng đây, chỉ trích nói tôi không có quyền rời đi
Hoàng Đức Duy
Tôi rất sợ ở nơi này, tôi thực sự rất sợ bị khi dễ, bị người khác chơi đùa. Tôi rất sợ anh... R-rất ám ảnh, rất.. Hức h-hức kinh tởm ức
Cậu nghẹn từng chữ đứt đoạn, Quang Anh lần đầu bị người khác một tràng lên án mình như vậy, tức giận vô cùng. Một giây sau liền kìm lòng không được cho cậu bạt tay
Đức Duy lại bị một lực rất lớn nắm lấy tóc mình, Quang Anh kéo tóc cậu lên đối diện với mặt mình
Nguyễn Quang Anh
Mày đến giờ vẫn chưa hiểu rõ thân phận của mình, đó là sai lầm thứ nhất của mày, sai lầm thứ hai mày thử đoán được chứ?
Anh cười lạnh mà nhìn cậu
Nguyễn Quang Anh
Để tao nói cho mày rõ, sai lầm thứ hai của mày là đã yêu tao. Ngạc nhiên không khi tao biết à? à mà bỏ đi
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mày nghĩ mình là ai mà yêu tao? Trên đời này tao ghê tởm nhất chính là những người như mày, thứ dơ bẩn như mày lại dám đứng đây nói phải trái với tao
Nguyễn Quang Anh
Thứ ngu xuẩn
Hoàng Đức Duy
Phải, tôi dơ bẩn đáng bị khinh. Tôi cũng rất ghét bản thân mình hiện tại, tôi không xứng với anh, vậy nên xin anh để tôi đi đi
Anh thật ghê tởm cậu, một kẻ như cậu ta lại dạy đời anh?
Anh chính là rất ghét lại người không biết lượng sức này, cũng rất muốn coi cậu ta kiên trì chịu đựng được đến bao lâu
Nguyễn Quang Anh
Mày nhớ cho rõ, khi bước chân vào đây thì mạng sống của mày là của tao, tao thích đánh thì liền đánh. Muốn mày chết thì mày phải chết
Quang Anh cay nghiệt nhìn cậu
Có lẽ.. Những lời của anh vừa rồi đã trở thành một cú sốc lớn đối với cậu
Tác giả chảnh chos🦩
Bây đừng hỏi vì sao Atus nói đúng gu là Song Luân nhưng hồi vẫn làm với Cap thì là do tao theo cốt truyện cay đắng của tao thôi💩
Comments
qn
Anh nhớ lấy hành động này của anh
sau này đừng hối hận
2025-01-06
1