Chương 2: Hồi ức đau thương

"Huệ Di! Em đi ngủ trước đi để anh ngồi đợi ba về là được rồi."

Đỗ Huệ Di dụi mắt, lắc đầu: "Em muốn cùng anh ở đây đợi ba về, trước khi đi làm ba đã hứa là sau khi về sẽ mua kẹo cho em, em nhất định phải đợi ba về."

Đỗ Minh Ngạn véo nhẹ hai má phúng phính của cô rồi nói: "Em đó, lúc nào cũng chỉ biết có kẹo thôi, sau này nhất định sẽ bị sâu răng cho mà xem."

Đỗ Tấn Trung trở về với dáng vẻ khẩn trương gấp gáp, không kịp thay giày đã bước nhanh vào trong phòng thu dọn đồ đạc, vội vàng nói với hai đứa con của mình:

"Hai con hãy mau vào phòng thu dọn đồ đạc đi chúng ta sẽ rời khỏi đây ngay."

Hai anh em nhìn nhau ngơ ngác không hiểu chuyện gì, Đỗ Tấn Trung vừa bỏ đồ vào trong vali vừa bảo Đỗ Huệ Di:

"Huệ Di! Con hãy vào phòng lấy những món đồ, những bộ quần áo mà con thích nhất bỏ vào trong balo đi càng ít càng tốt."

Đỗ Huệ Di chớp mắt nhìn Đỗ Tấn Trung trong sự ngơ ngác, không hiểu gì nhưng vẫn nghe lời chạy vào trong phòng thu dọn đồ đạc, Đỗ Minh Ngạn nhíu chặt đôi mày hỏi ông:

"Ba! Chúng ta đã bị phát hiện rồi sao?"

"Đúng vậy, ông ta đã biết chúng ta ở đây rồi, bây giờ con hãy mau đi thu dọn đồ đi, mau lên."

Tất cả mọi thứ đã thu dọn xong, Đỗ Huệ Di cùng ba và anh của mình lên xe rời khỏi đấy ngay trong đêm. Trời đã bắt đầu mưa lất phất, Đỗ Tấn Trung càng lái xe nhanh hơn, cảm thấy đường khá trơn ông đạp thắng chạy chậm lại một chút nhưng lại không thắng được, ông liền biết đã có người giở trò trên xe của mình chỉ cần chạy nhanh thì sẽ trúng kế.

Đỗ Tấn Trung cau chặt đôi mày cất giọng bảo: "Hai con ngồi thật vững vào."

Đỗ Minh Ngạn ôm Đỗ Huệ Di thật chặt, nhắm mắt lại, Đỗ Tấn Trung bẻ lái cho xe đâm vào tảng đá lớn khiến cho đổ nhào ra phía trước. Đầu của Đỗ Tấn Trung bị đập vào vô lăng chảy máu không ngừng, ông ngẩng đầu lên quay lại hàng ghế phía sau không thấy Đỗ Huệ Di đâu, ông lo lắng, hốt hoảng gọi con trai mình:

"Minh Ngạn! Minh Ngạn! Con hãy tỉnh lại đi, con không sao chứ?"

Đỗ Minh Ngạn vì bảo vệ cho Đỗ Huệ Di mà bị thương khắp người, mắt vẫn còn nhắm tịt, mày nhíu lại trả lời ông: "Con không sao." "Không thấy Huệ Di đâu nữa, con hãy mau chóng đi tìm Huệ Di đi nếu tìm được thì hãy đưa nó chạy thật xa, đừng quay lại chỗ này nữa." Đỗ Tấn Trung lo lắng, sốt ruột căn dặn con trai mình, bảo anh tuyệt đối phải bảo vệ Đỗ Huệ Di.

Đỗ Minh Ngạn nửa mê nửa tỉnh, nghe những lời Đỗ Tấn Trung nói rồi đẩy cửa xe loạng choạng chạy đi tìm em gái của mình. Đỗ Tấn Trung lấy sợi dây chuyền định đưa cho Đỗ Minh Ngạn nhưng khi quay lại thì anh đã đi mất.

Lúc xe đâm vào tảng đá lớn, Đỗ Huệ Di đã bị hất văng ra xa, khi tỉnh lại cô vội chạy đến ghế trước nơi ba cô nằm, vừa khóc vừa cố gắng cứu ba của mình ra khỏi xe nhưng ông đã bị kẹt lại ở trên ghế, chân ông đã bị gãy, Đỗ Huệ Di nước mắt giàn giụa không ngừng cố gắng giúp ba mình. Mặt Đỗ Tấn Trung vặn vẹo khó coi vì đau đớn, khẽ lắc đầu bảo cô:

"Vô ích thôi, con hãy mau rời khỏi đây đi, cứ mặc kệ ba."

"Không, con nhất định phải cứu ba, ba phải đi cùng với con, con sẽ không bỏ ba ở đây một mình đâu." Đỗ Huệ Di nức nở, lắc đầu liên tục, không muốn đi đâu cả trừ khi ông đi cùng với cô.

"Cứ mặc kệ ba, mau chạy đi." "Không, con không đi, con phải cứu ba." Mặc kệ ba mình có đuổi đi như thế nào cô vẫn cố gắng cứu ông.

Đột nhiên, điện thoại của Đỗ Tấn Trung reo lên, ông ấn nút nghe máy, bên kia giọng nói của một người đàn ông lớn tuổi, ngữ điệu vội vàng cất lên:

"Tấn Trung! Cậu không sao chứ? Bọn chúng sắp đến rồi cậu hãy mau đưa hai đứa trẻ chạy đi."

Đỗ Tấn Trung nhấc chân lên định đưa Đỗ Huệ Di rời khỏi nhưng chân ông rất đau còn chảy máu không thể nào cử động được, không còn thời gian Đỗ Tấn Trung đưa sợi dây chuyền cho Đỗ Huệ Di:

"Huệ Di! Con hãy mau chạy đi, chạy nhanh nhất có thể rời khỏi đây, tuyệt đối không quay đầu lại, con phải bảo vệ sợi dây chuyền này thật tốt, không để nó rơi vào tay của bất cứ ai."

Đỗ Huệ Di sợ hãi khóc nức nở không hiểu chuyện gì nhưng vẫn nghe lời của ba mình, đeo sợi dây chuyền lên cổ rồi rời khỏi xe chạy thật nhanh, vừa chạy vừa khóc. Đường trơn trượt lại tối đen như mực, không cẩn thận Đỗ Huệ Di ngã xuống vách đá cách chiếc xe không xa, cô nhanh tay nắm tảng đá cố gắng cầm cự.

Ánh mắt cô hướng về chiếc xe của Đỗ Tấn Trung thì thấy từ đằng xa có hai chiếc xe chạy đến dừng lại trước xe của ba cô, một đám người mặc đồ đen chạy đến xe Đỗ Tấn Trung tìm gì đó rồi báo cáo với người trong xe, vừa nghe xong người đàn ông từ trong chiếc xe sang trọng ấy bước ra, tay cầm súng tiến đến chỉa súng vào đầu Đỗ Tấn Trung, ánh mắt lạnh lẽo khiến người khác phải rùng mình sợ hãi, ông ta không nhanh không chậm cất giọng:

"Đứa bé trai cùng với sợi dây chuyền đâu rồi? Ông đã giấu đi đâu rồi?"

Đỗ Tấn Trung không còn một chút sức lực dường như ông đã biết được kết cục của mình chỉ là không ngờ nó lại đến nhanh như vậy, ông cười khẩy một tiếng:

"Giết đi! Tôi sẽ không bao giờ nói cho ông biết bất cứ chuyện gì đâu."

"Được thôi, dù sao tôi cũng sẽ tìm ra được con trai của Trương Chính Lôi và sợi dây chuyền thôi, không sớm thì muộn." Người đàn ông thu súng quay người bước đi, trước khi lên xe ông ta vẫy tay ra lệnh cho thuộc hạ của mình.

Hiểu ý ông ta, thuộc hạ nhấn nút kích hoạt bom trên xe Đỗ Tấn Trung, một tiếng nổ lớn vang lên, Đỗ Huệ Di rụt cổ lại hoảng sợ, cảm thấy những điều vừa xảy ra trước mắt của mình thật kinh hoàng, đáng sợ, nước mắt tuôn ra không ngừng, môi máp máy, nức nở gọi Đỗ Tấn Trung:

"Ba...ba...ba...ba..."

Hai bàn tay của Đỗ Huệ Di đã không còn nắm vững tảng đá được nữa, cô sắp rơi xuống mất, thấy hai chiếc xe đã rời đi cô mới bắt đầu kêu cứu: "Cứu cháu với, có ai không? Cứu cháu với..."

Cứ như thế vừa khóc vừa cầu cứu, mãi vẫn không thấy ai cô dần rơi vào sự tuyệt vọng, cánh tay cô bắt đầu thả lỏng buông ra, nhưng ngay khoảnh khắc cô buông tay thì bỗng có một cánh tay nắm chặt lấy tay cô.

Ngẩng đầu lên nhìn, Đỗ Huệ Di thấy người đang nắm tay mình là một cậu bé lớn hơn mình một chút, cậu bé ấy đang cố gắng giữ tay cô rồi có thêm hai người đàn ông xuất hiện giúp cậu bé ấy kéo cô lên.

"Em không sao chứ?" Cậu bé ấy ngồi bệt xuống đất, nhìn Đỗ Huệ Di rồi hỏi han.

Đỗ Huệ Di lắc đầu vẫn sợ hãi bật khóc, người đàn ông cao gầy đứng bên cạnh cậu bé lên tiếng hỏi cô: "Cô bé! Ba mẹ của cháu đâu? Sao lại để cho cháu gặp nguy hiểm như thế chứ?"

Cô im lặng, đôi mắt hướng về chiếc xe đã không còn nguyên vẹn gần đó, ba người quay đầu nhìn theo hướng mà cô đang nhìn. Người đàn ông cao gầy thương tâm, đau lòng nói:

"Thiếu gia! Có lẽ ba mẹ của cô bé này đã bị tai nạn không thoát khỏi rồi chỉ có cô bé là may mắn thoát được."

Cậu bé đỡ Đỗ Huệ Di đứng dậy, phủi phủi quần áo cho cô, nói với hai người đứng phía sau mình: "Trước mắt hãy đưa em ấy quay về Mộ gia trước."

"Vâng." Hai người đàn ông đồng thanh lên tiếng.

Mộ Khánh Dương đưa Đỗ Huệ Di lên xe, chiếc xe đầu đầu lăn bánh rời đi, trên xe Đỗ Huệ Di thẫn thờ nhìn ra phía cửa sổ, nhớ lại những hình ảnh lúc nãy tuy chỉ nhìn từ xa nhưng cô có thể nhận ra người đàn ông đã giết ba cô đó chính là Tần Hải người mà cô yêu quý xem như người ba thứ hai của mình.

----------------------------------------------------

Tỉnh dậy sau cơn ác mộng quen thuộc, Đỗ Huệ Di tự nhủ chỉ hôm nay nữa thôi, kế hoạch của cô sẽ bắt đầu mà không cái gì có thể cản được, và rồi cơn ác mộng kia sẽ không còn đeo bám cô nữa.

Cô làm vệ sinh cá nhân rồi tỉ mỉ chọn cho mình một bộ vest đen với điểm nhấn là một đóa hoa tường vi bằng bạc trên ve áo, phối cùng chiếc váy bút chì và đôi cao gót cùng màu để tôn lên nét thanh lịch, bí ẩn. Cô đến trước bàn trang điểm đánh một chút son đỏ của Tom Ford và khoác lên người mùi hương mang phong vị hoa cỏ ngọt ngào và ngây ngất, Une Fleur de Cassie, và búi tóc cho thật cao. Cô đã sẵn sàng cho mọi thứ sắp tới.

Hot

Comments

Lyna Pham

Lyna Pham

theo mình nhớ đã có đọc qua 1 lần, sợi dây chuyền đó bên trong có mật khẩu của kho báu

2023-05-18

0

Daisy

Daisy

sợi dây chuyền đó có thể chứng minh thân phân thận của cô hay sao

2021-10-27

2

Xu Bi

Xu Bi

Nhưng mà tên nhân vật nhiều và khó nhớ quá 😭

2021-04-21

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mối thù nợ máu
2 Chương 2: Hồi ức đau thương
3 Chương 3: Ngày đầu tiên đi làm
4 Chương 4: Ngày đầu tiên đi làm thành công mỹ mãn
5 Chương 5: Bí mật của sợi dây chuyền
6 Chương 6: Tin xấu
7 Chương 7: Mạc Kiều Nhiên
8 Chương 8: Đi công tác
9 Chương 9: Trúng đạn
10 Chương 10: Tỏ tình
11 Chương 11: Miễn cưỡng chăm sóc
12 Chương 12: Rung động
13 Chương 13: Người trong lòng chính là cô
14 Chương 14: Tấn công bất ngờ
15 Chương 15: Đỗ Huệ Di bị ám sát
16 Chương 16: Người có tình sẽ thành quyến thuộc
17 Chương 17: Cô ấy rất đặc biệt
18 Chương 18: Lạc Thu Tử là Đỗ Huệ Di
19 Chương 19: Cảnh giác với người Mạc gia
20 Chương 20: Cô ấy là giới hạn của tôi
21 Chương 21: Mạc thị phá sản
22 Chương 22: Bắt cóc
23 Chương 23: Giải cứu (1)
24 Chương 24: Giải cứu (2)
25 Chương 25: Anh đã phát hiện rồi sao?
26 Chương 26: Anh đã biết em là Đỗ Huệ Di
27 Chương 27: Alan hẹn gặp
28 Chương 28: Gặp lại Đỗ Minh Ngạn
29 Chương 29: Tình yêu xen lẫn hận thù
30 Chương 30: Sự cố trong buổi tiệc sinh nhật (1)
31 Chương 31: Sự cố trong buổi tiệc sinh nhật (2)
32 Chương 32: Đoạn camera được phục hồi
33 Chương 33: Tần Đình Danh biết chuyện xảy ra năm xưa
34 Chương 34: Nội gián
35 Chương 35: Lung lay
36 Chương 36: Đỗ Huệ Di đến Trương gia
37 Chương 37: Thân thế thật sự của Đỗ Huệ Di
38 Chương 38: Giằng xé, đau khổ
39 Chương 39: Trương Diệp Anh
40 Chương 40: Tần Hải quay trở về
41 Chương 41: Ánh mắt kì lạ
42 Chương 42: Đỗ Minh Ngạn bị bắt cóc
43 Chương 43: Lời khẩn cầu
44 Chương 44: Theo dõi
45 Chương 45: Đánh dấu chủ quyền
46 Chương 46: Đã nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm
47 Chương 47: Điên vì tình
48 Chương 48: Đỗ Minh Ngạn xảy ra chuyện
49 Chương 49: Cô ấy chết tôi cũng sẽ chết
50 Chương 50: Quyết tâm từ bỏ tình cảm
51 Chương 51: Chuyến đi chơi cuối cùng
52 Chương 52: Tạm biệt tình yêu của em
53 Chương 53: Sinh nhật đẫm máu và đau thương (1)
54 Chương 54: Sinh nhật đẫm máu và đau thương (2)
55 Chương 55: Rời khỏi Mộ gia
56 Chương 56: Trừ khử triệt để
57 Chương 57: Bỏ lỡ
58 Chương 58: Mảnh bản đồ thứ nhất
59 Chương 59: Lời hứa
60 Chương 60: Đỗ Minh Ngạn vẫn còn sống
61 Chương 61: Lion
62 Chương 62: Không sợ trời không sợ đất chỉ sợ mỗi Tần Đình Danh
63 Chương 63: Thay đổi một cách chóng mặt
64 Chương 64: Người giữ mảnh bản đồ cuối cùng
65 Chương 65: Bỏ thuốc
66 Chương 66: Cô không xứng
67 Chương 67: Vẫn không nỡ ra tay
68 Chương 68: Tìm thấy mảnh bản đồ cuối cùng
69 Chương 69: Lời tỏ tình bị từ chối
70 Chương 70: Buổi đấu giá (1)
71 Chương 71: Buổi đấu giá (2)
72 Chương 72: Trả giá đắt
73 Chương 73: Kho báu
74 Chương 74: Lần tỏ tình cuối cùng
75 Chương 75: Quay trở về
76 Chương 76: Món quà đáp lễ
77 Chương 77: Mạnh mẽ hơn rồi
78 Chương 78: Lạc Thu Tử quay trở về
79 Chương 79: Tần Đình Danh ghen
80 Chương 80: Một kẻ điên vì tình
81 Chương 81: Cứu hay không cứu?
82 Chương 82: Cuộc chiến giữa hai đại gia tộc
83 Chương 83: Cơn đau dạ dày
84 Chương 84: Tỏ tình phô trương
85 Chương 85: Gậy ông đập lưng ông
86 Chương 86: Đối đầu trực tiếp
87 Chương 87: Liệu có còn kịp?
88 Chương 88: Hôn mê bất tỉnh
89 Chương 89: Chủ tịch tạm thời
90 Chương 90: Khẩn thiết, cầu xin anh mau tỉnh lại
91 Chương 91: Nguyện ý chờ đợi
92 Chương 92: Tỉnh lại
93 Chương 93: Cầu hôn
94 Chương 94: Hạnh phúc viên mãn (End)
95 Ngoại truyện: Tần Minh Vũ
Chapter

Updated 95 Episodes

1
Chương 1: Mối thù nợ máu
2
Chương 2: Hồi ức đau thương
3
Chương 3: Ngày đầu tiên đi làm
4
Chương 4: Ngày đầu tiên đi làm thành công mỹ mãn
5
Chương 5: Bí mật của sợi dây chuyền
6
Chương 6: Tin xấu
7
Chương 7: Mạc Kiều Nhiên
8
Chương 8: Đi công tác
9
Chương 9: Trúng đạn
10
Chương 10: Tỏ tình
11
Chương 11: Miễn cưỡng chăm sóc
12
Chương 12: Rung động
13
Chương 13: Người trong lòng chính là cô
14
Chương 14: Tấn công bất ngờ
15
Chương 15: Đỗ Huệ Di bị ám sát
16
Chương 16: Người có tình sẽ thành quyến thuộc
17
Chương 17: Cô ấy rất đặc biệt
18
Chương 18: Lạc Thu Tử là Đỗ Huệ Di
19
Chương 19: Cảnh giác với người Mạc gia
20
Chương 20: Cô ấy là giới hạn của tôi
21
Chương 21: Mạc thị phá sản
22
Chương 22: Bắt cóc
23
Chương 23: Giải cứu (1)
24
Chương 24: Giải cứu (2)
25
Chương 25: Anh đã phát hiện rồi sao?
26
Chương 26: Anh đã biết em là Đỗ Huệ Di
27
Chương 27: Alan hẹn gặp
28
Chương 28: Gặp lại Đỗ Minh Ngạn
29
Chương 29: Tình yêu xen lẫn hận thù
30
Chương 30: Sự cố trong buổi tiệc sinh nhật (1)
31
Chương 31: Sự cố trong buổi tiệc sinh nhật (2)
32
Chương 32: Đoạn camera được phục hồi
33
Chương 33: Tần Đình Danh biết chuyện xảy ra năm xưa
34
Chương 34: Nội gián
35
Chương 35: Lung lay
36
Chương 36: Đỗ Huệ Di đến Trương gia
37
Chương 37: Thân thế thật sự của Đỗ Huệ Di
38
Chương 38: Giằng xé, đau khổ
39
Chương 39: Trương Diệp Anh
40
Chương 40: Tần Hải quay trở về
41
Chương 41: Ánh mắt kì lạ
42
Chương 42: Đỗ Minh Ngạn bị bắt cóc
43
Chương 43: Lời khẩn cầu
44
Chương 44: Theo dõi
45
Chương 45: Đánh dấu chủ quyền
46
Chương 46: Đã nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm
47
Chương 47: Điên vì tình
48
Chương 48: Đỗ Minh Ngạn xảy ra chuyện
49
Chương 49: Cô ấy chết tôi cũng sẽ chết
50
Chương 50: Quyết tâm từ bỏ tình cảm
51
Chương 51: Chuyến đi chơi cuối cùng
52
Chương 52: Tạm biệt tình yêu của em
53
Chương 53: Sinh nhật đẫm máu và đau thương (1)
54
Chương 54: Sinh nhật đẫm máu và đau thương (2)
55
Chương 55: Rời khỏi Mộ gia
56
Chương 56: Trừ khử triệt để
57
Chương 57: Bỏ lỡ
58
Chương 58: Mảnh bản đồ thứ nhất
59
Chương 59: Lời hứa
60
Chương 60: Đỗ Minh Ngạn vẫn còn sống
61
Chương 61: Lion
62
Chương 62: Không sợ trời không sợ đất chỉ sợ mỗi Tần Đình Danh
63
Chương 63: Thay đổi một cách chóng mặt
64
Chương 64: Người giữ mảnh bản đồ cuối cùng
65
Chương 65: Bỏ thuốc
66
Chương 66: Cô không xứng
67
Chương 67: Vẫn không nỡ ra tay
68
Chương 68: Tìm thấy mảnh bản đồ cuối cùng
69
Chương 69: Lời tỏ tình bị từ chối
70
Chương 70: Buổi đấu giá (1)
71
Chương 71: Buổi đấu giá (2)
72
Chương 72: Trả giá đắt
73
Chương 73: Kho báu
74
Chương 74: Lần tỏ tình cuối cùng
75
Chương 75: Quay trở về
76
Chương 76: Món quà đáp lễ
77
Chương 77: Mạnh mẽ hơn rồi
78
Chương 78: Lạc Thu Tử quay trở về
79
Chương 79: Tần Đình Danh ghen
80
Chương 80: Một kẻ điên vì tình
81
Chương 81: Cứu hay không cứu?
82
Chương 82: Cuộc chiến giữa hai đại gia tộc
83
Chương 83: Cơn đau dạ dày
84
Chương 84: Tỏ tình phô trương
85
Chương 85: Gậy ông đập lưng ông
86
Chương 86: Đối đầu trực tiếp
87
Chương 87: Liệu có còn kịp?
88
Chương 88: Hôn mê bất tỉnh
89
Chương 89: Chủ tịch tạm thời
90
Chương 90: Khẩn thiết, cầu xin anh mau tỉnh lại
91
Chương 91: Nguyện ý chờ đợi
92
Chương 92: Tỉnh lại
93
Chương 93: Cầu hôn
94
Chương 94: Hạnh phúc viên mãn (End)
95
Ngoại truyện: Tần Minh Vũ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play