[RhyCap] Chồng Tôi Là Boss Các Phó Bản
chap1. Anh không còn?
Nhân vậy phụ
1 : Trời ơi! Có người bị tai nạn xe kìa
Nhân vật phụ
2: mau gọi xe cứu thương
Nhân vật phụ
1: tình trạng gấp lắm
Nhân vậy phụ
4: ê ghê vậy máu me be bét luôn
Hoàng Đức Duy-cậu
Hức….hức…
Hoàng Đức Duy-cậu
Q….Quang Anh
Hoàng Đức Duy-cậu
Đu-đừng bỏ… em đ….đấy
Phải. Quang Anh hay còn gọi là RHYDER. Một ông chủ công ty lớn, đã bị công ty đối thủ chơi xỏ
Quang Anh đang cấp cứu. Em Hoàng Đức Duy một người vợ của anh. Người anh thương yêu
Cách xưng hô : Đức Duy-Em, cậu. Quang Anh-anh, hắn
Em ở ngoài phòng cấp cứu chờ anh, chờ tin anh ổn không sao
Hoàng Đức Duy-cậu
Em… x…xin lỗi
Hoàng Đức Duy-cậu
T…tại em…hức…tại…em
Em chìm trong đống suy nghĩ tiêu cực mà bản thân tạo ra
Chính em cũng đang mơ màng nhớ về em và anh của trước kia
Tâm trí Đức Duy lúc 18 tuổi
Hoàng Đức Duy-cậu
Mày phiền chết đi được
Nguyễn Quang Anh-anh
Hu hu
Nguyễn Quang Anh-anh
Anh yêu Duy mà
Nguyễn Quang Anh-anh
Duy là người yêu anh nha
Hoàng Đức Duy-cậu
Không thích
Nguyễn Quang Anh-anh
Duy anh yêu mình em thôi
Hoàng Đức Duy-cậu
Mệnh danh là trap boy mà
Hoàng Đức Duy-cậu
Ai tin cho được
Nguyễn Quang Anh-anh
Thật đấy em tin anh đi
Nguyễn Quang Anh-anh
3 tháng anh sẽ kiến em yêu anh
Hoàng Đức Duy-cậu
Được tôi cũng không mất gì
Quang Anh đã biến Duy thành người yêu và biến Duy thành vợ mình
Nguyễn Quang Anh-anh
Vợ ơi
Nguyễn Quang Anh-anh
Anh về rồi
Hoàng Đức Duy-cậu
Chồng iu của bé về rồi
Hoàng Đức Duy-cậu
Nhớ chồng quá đi mất
Nguyễn Quang Anh-anh
Anh cũng nhớ bé lắm
Hoàng Đức Duy-cậu
Em cũng nhớ anh
Cửa cấp cứu kêu đập tan suy nghĩ hồi ức của em
Nhân vậy phụ
Bác sĩ : tôi xin lỗi….
Hoàng Đức Duy-cậu
L…làm ơn
Hoàng Đức Duy-cậu
….hức anh ấy….anh ấy còn sống… phải không
Nhân vậy phụ
Bác sĩ: thật sự… chúng tôi đã cố gắng
Nhân vậy phụ
Bác sĩ: do bệnh nhân đã mất nhiều máu và bị thương khá nghiêm trọng nên…
Hoàng Đức Duy-cậu
Không…đừng lừa tôi
Hoàng Đức Duy-cậu
Quang….Quang Anh
Em kêu gào, khóc lóc trong đau đớn. Anh đã mất sao
Thật sao? Em chẳng thể tin được anh đã bỏ em. Em rất đau
Hôm ấy vừa là ngày kỉ niệm ngày cưới vừa là ngày anh ra đi
Hoàng Đức Duy-cậu
Hức….. tại sao… chứ? ….hức
Hoàng Đức Duy-cậu
Là….ngày… hức…hạnh phúc cũng….hức …là ngày đau ….hức khổ nhất …
Em đang nắm tay thi thể đã nguội lạnh của anh
Em cố gắng ôm anh để hơi ấm cuối của anh
Hoàng Đức Duy-cậu
Anh….hức đi rồi em ….hức phải sống sao?
Hoàng Đức Duy-cậu
Hay…hức…em đi …..hức …cùng anh…. nhé
Em nói xong cầm con dao rạch vào tay mình rồi ngất đi
Comments