〔12cs - 12chd - Xuyên Nhanh〕: Cát Cánh Lam
〔Chap 3〕: Vị giai nhân đang quay lưng là ai?
Tiếnh động nhẹ của một ai đó làm khuất động mặt nước trong xanh
Bàn tay đang nghịch nước của y hơi khựng, cảm nhận một sự xuất hiện không được chào đón. Mày liễu nheo lại, trong ánh mắt y hiện lên vài phần khó chịu
Y không quay đầu, nhưng giọng nói đanh lại như thể sẽ trong một nhoáng mà giết người
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
An..anh là ai...
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
Tôi..xin lỗi
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
Tôi không cố ý đến đây, nh..nhưng
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
Tôi..không biết tại sao..mình ở đây
Giọng nói em càng lúc càng nhỏ lại, hai vai run lên. Em không biết nơi này là đâu, cũng không biết vị giai nhân đang quay lưng trước mặt là ai, em cũng không biết không gian vô tận này là gì
Rõ ràng em đã chính tay kết thúc cuộc đời mình rồi, nhưng tại sao bây giờ lại vậy!? Tại sao!!?
Dục Châu nhìn em, ánh mắt như thể muốn ăn tươi nuốt sống khiến em sợ hãi lại càng sợ hơn, đôi chân vô thức lùi về sau
Y nói, tông giọng vốn trầm và băng lãnh vang vọng khắp không gian
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
Tôi..tôi tên...
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
N..Nhan Tùy..
Nghe được câu nói này, mày liễu y giãn ra, giọng cũng nhẹ nhàng hơn
Y khẽ ngẩng lên, quay đầu lại nhìn em
〔𝘋𝘶̣𝘤 𝘊𝘩𝘢̂𝘶〕♌︎
Chúng ta có lẽ sẽ hợp tác lâu dài //Đi tới//
〔𝘕𝘩𝘢𝘯 𝘛𝘶̀𝘺〕♋︎
H-hợp tác lâu dài!!? Là..là sao?
Dục Châu búng nhẹ tay, phía sau em liền phát sáng. Em có thể cảm nhận được một thứ gì đó vừa xuất hiện, hơi ấm nó tỏa ra tựa như ánh mặt trời ấm áp
Y đi tới, tùy tiện kéo tay em vào cánh cổng đó. Khi bóng hai người dần khuất vào trong, cánh cổng từ từ biến mất, chỉ còn vương lại chút tàn ảnh nhỏ nhoi
Trong đó, khác với không cảnh cánh đồng hoa cát cánh xinh đẹp ban nãy. Không gian này là một không gian ảo đầy rẫy kĩ thuật số
Ở chính giữa là một bộ bàn ghế làm chạm khắc bằng pha lê tinh xảo, đẹp đến khiến người quyến luyến
Comments