Chap 2

Khi xe dừng ở 1 căn biệt thự xa hoa thì hắn liền bế cậu xuống chạy 1 mạch vào trong nhà
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Bác sĩ!
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Bác sĩ đâu!!
Bác Sĩ
Bác Sĩ
Dạ có thưa cậu chủ
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Mau khám cho cậu này giúp tôi, nhanh lên!
Bác Sĩ
Bác Sĩ
Vâng thưa cậu chủ
cả 2 người liền chạy lên phòng, sau khi đặt cậu xuống giường thì bác sĩ bắt đầu khám cho cậu
bác sĩ vừa khám biểu cảm thì có chút ngao ngán pha thêm chút thương sót do cậu suy dinh dưỡng khá nặng cơ thể thì đầy vết thương to nhỏ nặng nhẹ đều có
Bác Sĩ
Bác Sĩ
Cậu này bị suy dinh dưỡng khá nặng cần phải ăn uống đầy đủ, người thì nhiều vết thương cái này tôi sẽ kê thuốc cho cậu ấy chắc 1 tuần sẽ khỏi hẳn cậu chủ yên tâm ạ!
Bác Sĩ
Bác Sĩ
Nhưng….cậu này là ai vậy ạ?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Không phải chuyển của nhà người, lui đi là vừa!
Bác Sĩ
Bác Sĩ
V-vâng xin phép cậu chủ
Sau khi bác sĩ ra khỏi phòng thì hắn liền đến bên cạnh giường nơi cậu đang nằm để chuyền nước
nhìn cậu đẹp lắm dù khi mặt cậu có chút nhợt nhạt thì nó vẫn đẹp, làn da trắng như bạch tuyết nhưng có vết thương nhìn chướng cả mắt,tóc đen tuyền, môi còn hơi hồng hồng
_______
Sáng hôm sau
Tia nắng của sáng sớm le lói qua rèm cửa sẫm màu khiến cậu khó chịu mà tỉnh giấc
nhìn xung quanh mờ mờ nhưng cậu vẫn có thể nhận ra đây không phải phòng của mình
cậu từ từ ngồi dậy dụi mắt để nhìn cho rõ hơn bỗng nhiên có 1 giọng nói cất lên làm cậu giật mình
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhóc con đừng dụi mắt thế chứ!
cậu từ từ quay đầu sang nơi phát ra âm thanh trầm ấm đấy
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh là ai vậy? sao em lại ở đây
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ơ nhóc quên nhanh thế à!
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
hôm qua nhóc còn đồng ý làm người của ta đấy!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Anh đừng có mà vớ vẩn, nhận nuôi cái gì cơ chứ cho em về nhà đi!
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cho em về thì bố mẹ em có hoan nghênh em về như ta không nhỉ?
Câu nói đấy khiến cậu ngờ ngợ ra được những tình cảnh của mình vào hôm qua, đúng cậu đã không còn là con của bố mẹ cậu nữa rồi và cậu cũng đã đồng ý với lời để nghị nhận nuôi của hắn ta rồi
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhớ ra rồi chứ gì, nhớ rồi thì vệ sinh cá nhân đi đồ ta để ở tủ quần áo bên tay trái đấy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
ta ở dưới đợi nhóc!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
*gật đầu*
Hắn nói xong thì bước ra khỏi phòng không quên đóng cửa lại cho cậu có không gian riêng tư
nghe theo lời hắn thì cậu cũng đi lấy quần áo eo ôi trong tủ ấy chỉ toàn quần áo size to hơn cậu thôi ngắn nhất chắc cũng dài qua bắp đùi cậu 1 chút
nhưng giờ quần áo cậu cũng bẩn hết rồi nên đành phải chọn đại 1 chiếc áo thun màu trắng với 1 chiếc boxer mới để đi thay thôi
bước vào trong nhà tắm nó to ngang cái phòng cũ của cậu luôn mất,nhìn vào gương thấy cơ thể cậu được băng bó kĩ lưỡng mà trong lòng cậu không khỏi cảm ơn thầm với hắn
sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cậu cũng bước xuống lầu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Xuống rồi đấy à!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vâng
Trước mặt hắn là 1 cậu bé với làn da trắng mặc 1 chiếc áo thun dài qua bắp đùi 1 tí với chiếc chân dài không 1 cộng lông
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nhìn nuột nhỉ?
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Này! anh đừng có mà tào lao tôi chưa đủ tuổi đâu đấy
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Biết rồi, xuống đây ăn sáng đi!
Trên bàn ăn cậu muốn hỏi hắn rất nhiều thứ nhưng cứ ngập ngừng khiến hắn hơi khó chịu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Hỏi gì hỏi luôn đi cứ ngập ngừng thế!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy hả, vậy cho em hỏi anh nhận nuôi em với tư cách gì á?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cứ coi như là bố nuôi đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Vậy em gọi anh là Daddy nhé?
Câu nói này khiến hắn suýt thì phun cơm ra ngoài nhưng kìm lại được daddy nghe có già quá không?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Tuỳ tuỳ muốn gọi gì cũng được, lo ăn cơm đi ta sắp phải đi làm rồi!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ơ nhưng daddy ơi?
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Nói
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Em ở nhà 1 mình à, buồn lắm….
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Tí ta đưa cho em cái máy mà chơi, nhưng phải có luật
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Luật gì vậy ạ!
Nghe đến ở nhà 1 mình mà có máy chơi là mắt cậu sáng lên liền nên điều kiện gì cũng được hết
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
1. Không được gọi linh tinh
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
2. Cấm tuyệt đối không được để lộ nơi này ra bên ngoài
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ dạ cái này con làm được hết!
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Ta có lưu số của ta ở trong rồi đấy, cần gì thì nhắn hoặc gọi, giờ ta đi làm đây ăn xong thì lên phòng chơi máy người hầu để trên đấy rồi!
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Dạ daddy đi cẩn thận!
____end____
Yumbow
Yumbow
Đang viết lỡ tay xoá😤
Hot

Comments

Mie-Voiu Long Lê

Mie-Voiu Long Lê

Ko sao chưa có chữ 'sugar' là đc (×~×)

2025-04-17

0

Mie-Voiu Long Lê

Mie-Voiu Long Lê

Cấm chat ảnh liền

2025-04-17

1

CAPTAIN BOY

CAPTAIN BOY

anh thoại đến đây là im được rồi doo à quá đủ ròi:)

2025-03-31

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play