16

Giang Ly đứng dậy, khẽ cười đáp, “Mẹ gọi con, con đi xem mẹ có việc gì nhé?”

“Đi đi.”

Ông Trạm phẩy tay, Giang Ly liền nhanh chóng cáo lui.

“Mẹ, mẹ gọi con ạ.” Giang Ly lần theo tiếng gọi tìm đến chỗ Trạm phu nhân.

“Sao quay đi quay lại đã không thấy bóng dáng đâu nữa rồi,” Trạm phu nhân liếc cô một cái, hờ hững nói, “Con giúp mẹ lấy chiếc túi để trong phòng thay đồ xuống. Lát nữa mẹ còn phải thanh toán tiền giờ dạy cho cô giáo Lưu.”

Giang Ly thầm biết bà đang cố tình kiếm cớ để sai khiến mình.

Bao nhiêu người giúp việc trong nhà, cớ sao lại phải là cô làm?

Giang Ly điềm nhiên hỏi, “Dạ, để ở đâu ạ?”

“Trong phòng thay đồ của mẹ, cái túi da màu tím. Đi lấy mau.”

“Vâng.”

Kiếp trước, mỗi lần về nhà họ Trạm, mẹ chồng cô luôn kiếm cớ sai cô chạy chân.

Căn nhà lớn thế này, mà người hầu kẻ hạ chẳng ai thèm để ý giúp, khiến cô nhiều lần lạc đường, cuối cùng còn bị mẹ chồng trách móc mấy câu.

Kiếp này, nhờ nhớ rõ những góc khuất từ kiếp trước, Giang Ly rất nhanh đã tìm được phòng thay đồ và mang túi về.

Nhưng khi cô quay lại, Trạm phu nhân đã không còn ở đó.

Cô đi theo tiếng động vọng ra từ bếp, nghe thấy giọng bà cùng với ai đó đang nói chuyện.

“Chị xem hôm nay nó mặc cái gì, nhìn mà không khác gì đứa nhà quê. Phu nhân, em nói thật, nhà chị chọn cô con dâu này đúng là lỗ to. Lúc nào cũng làm mặt lạnh, cứ như nhà chị phải cầu cạnh nó vậy. Chẳng bằng con dâu nhà trưởng thôn chỗ em, nhìn là thấy vừa mắt.”

Trạm phu nhân thở dài, “Thì làm sao được, ông ấy thích thì đành chịu thôi. Cũng vì năm xưa ông ấy nợ ân tình cha của Giang Ly mà ra cả. Cái người đã chẳng biết chết chôn ở xó nào, vậy mà vẫn lấy tình nghĩa ra nói mãi.”

“Rầm!” Cánh cửa bị đẩy mạnh, bật tung ra.

Trạm phu nhân và người giúp việc đều giật mình, quay lại thì thấy Giang Ly đang đứng đó. Sắc mặt cả hai lập tức tái mét.

Trạm phu nhân nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, giả vờ nghiêm nghị, “Vào phòng người khác sao không gõ cửa? Nhà này có quy tắc hay không thế hả?”

Giang Ly không đáp, chỉ bước đến gần người giúp việc, ánh mắt đầy giận dữ. “Nhận tiền lương của nhà chủ, lại quay ra nói xấu sau lưng, cảm giác thế nào, hả?”

“Tôi... tôi…” Người giúp việc nhìn sang Trạm phu nhân, lúng túng không biết phải làm gì.

Giang Ly chẳng buồn nhìn đến mẹ chồng, thẳng tay nắm chặt cằm người giúp việc, giọng lạnh băng, “Tôi đang hỏi cô đấy. Có phải rất thỏa mãn không?”

Người giúp việc bị khí thế của cô áp đảo, cả người run lên bần bật.

“Giang Ly! Cô đủ rồi đấy! Đây là nhà tôi, không phải nơi cô muốn làm gì thì làm!” Trạm phu nhân cao giọng quát.

Giang Ly buông tay, đôi mắt đỏ hoe nhìn thẳng vào bà, nghẹn ngào nói, “Mẹ có nói gì con thì cũng đừng lôi bố con vào.”

Dứt lời, cô ném chiếc túi xuống bàn, quay người bước đi không ngoảnh lại.

________________________________________

Phòng khách.

Trạm lão gia đang cùng hai cậu con trai trò chuyện vui vẻ.

Năm đó, Trạm Lục Hành không chịu nổi sự gò bó của gia đình nên đã tự mình ra ngoài lập nghiệp.

Sáu, bảy năm trôi qua, công ty của anh đã trở thành ông lớn trong ngành, khiến cách nhìn của Ông Trạm và Trạm Hải Hành với anh cũng thay đổi. Giờ đây, hai cha con còn rất hứng thú với lĩnh vực mới mẻ mà anh đang theo đuổi.

Ba người vừa nói chuyện công việc, vừa chia sẻ kinh nghiệm.

Giang Ly ngồi bên cạnh, lặng lẽ lắng nghe.

Những điều họ trao đổi có ích không nhỏ cho việc quản lý công ty của cô.

Ngồi trên ghế, Giang Ly giữ dáng vẻ tao nhã, lưng thẳng, đôi chân khép gọn dù chiếc váy khá ngắn. Từng cử chỉ của cô toát lên khí chất đoan trang.

Ánh mắt của Trạm Lục Hành thi thoảng lại lướt qua cô, nhưng Giang Ly chỉ làm như không thấy.

Một tiếng trôi qua rất nhanh.

Quản gia bước tới báo, “Lão gia, có thể dọn cơm được rồi.”

“Ăn cơm trước đi, ăn xong chúng ta tiếp tục bàn.” Ông Trạm đứng dậy.

Trạm Hải Hành liếc đồng hồ, rồi quay sang người hầu nói, “Tiết học thêm của Thiên Vũ chắc cũng xong rồi, mau gọi Tam tiểu thư xuống ăn cơm.”

Đúng lúc ấy, Trạm Thiên Vũ và Lưu Nhã Kỳ từ trên lầu đi xuống.

Thiên Vũ chạy đến phía sau ghế sofa, ôm lấy cổ Trạm Lục Hành, cười tươi nói, “Nhị ca, thầy giáo mà anh tìm cho em đúng là số một!”

Cô lại nhanh chân chạy tới chỗ Lưu Nhã Kỳ, khoác tay cô giáo đầy thân mật, “Em thích cô Lưu nhất! Dạy hay, người cũng ngọt ngào nữa. Không giống mấy thầy cô trước kia, chẳng biết dạy gì lại còn chê em ngốc.”

Ông Trạm hiền từ nhìn cô con gái út, “Con thích thì cố gắng học hành cho tốt, thi qua môn ngoại ngữ, mới xin được một trường tốt.”

“Đó là đương nhiên, anh cả với anh hai đều tốt nghiệp đại học danh tiếng, con cũng phải nỗ lực chứ. Nhà mình sau này toàn là đại học chính quy, à, đúng rồi, ngoại trừ một người thì không.”

Trạm Thiên Vũ liếc xéo Giang Ly một cái.

Từ lúc nãy cô đã nhìn thấy Giang Ly, nhưng chẳng buồn để ý, đến một tiếng “chị dâu” cũng không gọi.

“Thiên Vũ, không được ăn nói lung tung,” Trạm Hải Hành lên tiếng ngăn lại, sau đó đứng lên, “Đông đủ rồi, chúng ta vào ăn cơm thôi.”

Ông Trạm mỉm cười trìu mến, kéo tay Trạm Thiên Vũ bước vào phòng ăn.

Là con gái út trong nhà, Trạm Thiên Vũ luôn được Ông Trạm cưng chiều nhất.

Lưu Nhã Kỳ theo sau mọi người.

Mặc dù ai cũng ngầm hiểu cô sẽ ăn ở đây, nhưng cứ im thin thít mà đi theo, vẫn thấy có chút lúng túng.

Cô liếc nhìn Giang Ly, hy vọng có thể làm thân với chị dâu.

Nhưng Giang Ly lại chẳng chú ý, vẻ mặt đầy tâm sự, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Lưu Nhã Kỳ mím môi, nhìn mọi người lần lượt ngồi xuống.

Cô không biết mình nên ngồi ở đâu, Trạm Lục Hành nhìn ra vẻ lúng túng của cô, kéo ghế bên cạnh ra, ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Thế là, Lưu Nhã Kỳ ngồi ngay cạnh anh.

Lúc này, Giang Ly mới chú ý đến vị trí sắp xếp chỗ ngồi.

Cô lạnh lùng nhếch mép, thật là chu đáo đến từng việc nhỏ.

Cả bữa ăn diễn ra trong im lặng, Ông Trạm đã đặt quy tắc, ăn không nói, ngủ không bàn chuyện.

Chỉ có Trạm Thiên Vũ là thỉnh thoảng được phép nói vài câu.

Lưu Nhã Kỳ lần đầu tiên ăn cơm trong một gia đình giàu có như vậy, chỉ dám gắp những món ở trước mặt mình.

Trạm Lục Hành nhận ra vẻ bối rối của cô, liền đổi đĩa thức ăn đến trước mặt cô.

Được anh rể quan tâm như vậy, Lưu Nhã Kỳ đỏ mặt, nhỏ giọng nói, “Cảm ơn anh.”

Ăn cơm xong, người hầu dọn dẹp bát đĩa, mang trà lên cho mỗi người.

“Điềm Điềm đã dậy chưa?” Bà Trạm nhấp một ngụm trà hỏi.

Điềm Điềm là con gái độc nhất của anh cả, năm nay mới hai tuổi.

“Vừa dậy, đang được cho ăn.” Người hầu đáp.

“Ừ.” Bà Trạm gật đầu.

“Con trai, mẹ nói này, vợ con qua đời đã hai năm rồi, con cũng nên tìm một người khác đi.” Bà Trạm bắt đầu thúc giục chuyện cưới vợ như thường lệ.

“Mẹ, không vội.”

“Lúc nào cũng không vội, không vội, con không vội mẹ vội, con cũng sắp 35 rồi, chẳng lẽ định cả đời không lấy vợ sao?”

“Không vội.”

Trạm Hải Hành vẫn điềm tĩnh đáp lại, đối phó với màn thúc giục này của mẹ, anh đã có cách ứng phó từ lâu.

Bà Trạm thở dài, quay sang Trạm Lục Hành, “Còn hai đứa, định bao giờ có con đây?”

Nếu không kiêng nể sự nghiêm khắc của ông cụ, bà thật sự muốn bảo anh ly hôn, tìm một người phụ nữ mình thích, sinh vài đứa cháu.

“Không cần mẹ lo.” Trạm Lục Hành thản nhiên đáp lại.

“Con cũng 30 rồi đấy, không để mẹ lo, thì mau sinh một đứa đi.”

“Năm nay con mới 28.”

“Có khác biệt không? Mẹ hỏi con, có khác biệt không?” Bà Trạm tức giận phản bác.

Hai thằng con trai này, thật là đứa nào cũng khiến bà bực mình.

Bà Trạm định dạy dỗ thêm vài câu, còn chưa kịp mở miệng, chỉ nghe Giang Ly chậm rãi nói,

“Mẹ ơi, chuyện này khá khó đấy.”

Bà Trạm quay đầu, lạnh lùng nhìn Giang Ly.

Có phải là vấn đề từ phía cô, không thể sinh con, khiến con trai bà đến giờ vẫn chưa có đứa cháu nào?

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Sắp có biến rồi

2025-01-13

1

Toàn bộ
Chapter
1 1
2 2
3 3
4 4
5 5
6 6
7 7
8 8
9 9
10 10
11 11
12 12
13 13
14 14
15 15
16 16
17 17
18 18
19 19
20 20
21 21
22 22
23 23
24 24
25 25
26 26
27 27
28 28
29 29
30 30
31 31
32 32
33 33
34 34
35 35
36 36
37 37
38 38
39 39
40 40
41 41
42 42
43 43
44 44
45 45
46 46
47 47
48 48
49 49
50 50
51 51
52 52
53 53
54 54
55 55
56 56
57 57
58 58
59 59
60 60
61 61
62 62
63 63
64 64
65 65
66 66
67 67
68 68
69 69
70 70
71 71
72 72
73 73
74 74
75 75
76 76
77 77
78 78
79 79
80 80
81 81
82 82
83 83
84 84
85 85
86 86
87 87
88 88
89 89
90 90
91 91
92 92
93 93
94 94
95 95
96 96
97 97
98 98
99 99
100 100
101 101
102 102
103 103
104 104
105 105
106 106
107 107
108 108
109 109
110 110
111 111
112 112
113 113
114 114
115 115
116 116
117 117
118 118
119 119
120 120
121 121
122 122
123 123
124 124
125 125
126 126
127 127
128 128
129 129
130 130
131 131
132 132
133 133
134 134
135 135
136 136
137 137
138 138
139 139
140 140
141 141
142 142
143 143
144 144
145 145
146 146
147 147
148 148
149 149
150 150
151 151
152 152
153 153
154 154
155 155
156 156
157 157
158 158
159 159
160 160
161 161
162 162
163 163
164 164
165 165
166 166
167 167
168 168
169 169
170 170
171 171
172 172
173 173
174 174
175 175
176 176
177 177
178 178
179 179
180 180
181 181
182 182
183 183
184 184
185 185
186 186
187 187
188 188
189 189
190 190
191 191
192 192
193 193
194 194
195 195
196 196
197 197
198 198
199 199
200 200
201 201
202 202
203 203
204 204
205 205
206 206
207 207
208 208
209 209
210 210
211 211
212 212
213 213
214 214
215 215
216 216
217 217
218 218
219 219
220 220
221 221
222 222
223 223
224 224
225 225
226 226
227 227
228 228
229 229
230 230
231 231
232 232
233 233
234 234
235 235
236 236
237 237
238 238
239 239
240 240
241 241
242 242
243 243
244 244
245 245
246 246
247 247
248 248
249 249
250 250
251 251
252 252
253 253
254 254
255 255
256 256
257 257
258 258
259 259
260 260
261 261
262 262
263 263
264 264
265 265
266 266
267 267
268 268
269 269
270 270
271 271
272 272
273 273
274 274
275 275
276 276
277 277
278 278
279 279
280 280
281 281
282 282
283 Ngoại Truyện
284 Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 284 Episodes

1
1
2
2
3
3
4
4
5
5
6
6
7
7
8
8
9
9
10
10
11
11
12
12
13
13
14
14
15
15
16
16
17
17
18
18
19
19
20
20
21
21
22
22
23
23
24
24
25
25
26
26
27
27
28
28
29
29
30
30
31
31
32
32
33
33
34
34
35
35
36
36
37
37
38
38
39
39
40
40
41
41
42
42
43
43
44
44
45
45
46
46
47
47
48
48
49
49
50
50
51
51
52
52
53
53
54
54
55
55
56
56
57
57
58
58
59
59
60
60
61
61
62
62
63
63
64
64
65
65
66
66
67
67
68
68
69
69
70
70
71
71
72
72
73
73
74
74
75
75
76
76
77
77
78
78
79
79
80
80
81
81
82
82
83
83
84
84
85
85
86
86
87
87
88
88
89
89
90
90
91
91
92
92
93
93
94
94
95
95
96
96
97
97
98
98
99
99
100
100
101
101
102
102
103
103
104
104
105
105
106
106
107
107
108
108
109
109
110
110
111
111
112
112
113
113
114
114
115
115
116
116
117
117
118
118
119
119
120
120
121
121
122
122
123
123
124
124
125
125
126
126
127
127
128
128
129
129
130
130
131
131
132
132
133
133
134
134
135
135
136
136
137
137
138
138
139
139
140
140
141
141
142
142
143
143
144
144
145
145
146
146
147
147
148
148
149
149
150
150
151
151
152
152
153
153
154
154
155
155
156
156
157
157
158
158
159
159
160
160
161
161
162
162
163
163
164
164
165
165
166
166
167
167
168
168
169
169
170
170
171
171
172
172
173
173
174
174
175
175
176
176
177
177
178
178
179
179
180
180
181
181
182
182
183
183
184
184
185
185
186
186
187
187
188
188
189
189
190
190
191
191
192
192
193
193
194
194
195
195
196
196
197
197
198
198
199
199
200
200
201
201
202
202
203
203
204
204
205
205
206
206
207
207
208
208
209
209
210
210
211
211
212
212
213
213
214
214
215
215
216
216
217
217
218
218
219
219
220
220
221
221
222
222
223
223
224
224
225
225
226
226
227
227
228
228
229
229
230
230
231
231
232
232
233
233
234
234
235
235
236
236
237
237
238
238
239
239
240
240
241
241
242
242
243
243
244
244
245
245
246
246
247
247
248
248
249
249
250
250
251
251
252
252
253
253
254
254
255
255
256
256
257
257
258
258
259
259
260
260
261
261
262
262
263
263
264
264
265
265
266
266
267
267
268
268
269
269
270
270
271
271
272
272
273
273
274
274
275
275
276
276
277
277
278
278
279
279
280
280
281
281
282
282
283
Ngoại Truyện
284
Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play