Áo Cưới Giấy : Ta Nhập Hồn Làm Cháu Gái Ta.
Bắt đầu điều tra
Mạc Lê nhìn ánh mắt bất ngờ của hai người kia rồi nói.
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Sao không mừng khi thấy tiểu nha đầu ngốc này tỉnh ư???
Chỉ thấy hai người kia túm lại một góc rồi nói chuyện.
Tiêu Trì
Êy sao tôi nhìn vẫn không thấy khác...
Trương Hoài (Pháp sư)
Haizz anh làm sao ấy phép này...
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Tụ năm tụ bảy gì ở đó vậy hả?? (tức giận)
Tiêu Trì
Nói na ná thì tôi cũng hiểu rồi!
Trương Hoài (Pháp sư)
Sư phụ, người nghĩ cách này hữu hiệu không???
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Giả làm nha đầu ngốc này cũng không khó lắm! (đứng lên)
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Chỉ cần bắt chước cái nết sinh hoạt của nó là được!
Cả ba người họ nhanh chóng đưa thân xác của Đạo sĩ đi vào giường bệnh.
Cả đám đều bất ngờ khi thấy Mạc Lê đã tỉnh lại.
Thân Mặc Khanh
Chị tỉnh lại rồi ư chị Mạc Lê!
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Ừm, ừ...
Đạo Sĩ nhìn cảnh này thì nghĩ.
Đạo Sĩ
Chẳng lẽ thằng nhóc con này lại không hiểu???
Đạo Sĩ
Tịnh tâm tịnh tâm! (hít vào thở ra)
Sau đó thì Mạc Lê nở một nụ cười thật tươi rồi nói.
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
À chị thấy ổn hơn rồi!
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Đúng rồi em mau qua xem Kiều Đồng đi!
Thân Mặc Khanh nghe được như vậy thì anh ngại ngùng nói.
Thân Mặc Khanh
Dạ được rồi ạ!
Đạo Sĩ thở phào trong lòng rồi nghĩ.
Đạo Sĩ
May quá, đuổi được nó đi rồi!
Đạo Sĩ
Chứ nó mà ở lại là toang!
Toang cho Mặc Khanh thì có.
Sau khi Mặc Khanh đi khỏi thì Mạc Lê liền xuống khỏi giường.
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Bây giờ nên bắt đầu điều tra từ đâu đây???
Đạo Sĩ
Hay là điều tra ở chỗ tiểu nha đầu này ngất xỉu nhỉ!
Bỗng có một người vào bên trong phòng bệnh.
Ra là bác sĩ đáng kính của chúng ta.
Tiêu Trì
Hừm, bây giờ ông cảm thấy ổn chưa??
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Thời trẻ ta còn nhập hồn vào bên trong một cô gái còn trẻ đẹp hơn tiểu nha đầu thối này!
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Nhưng bây giờ vẫn còn bỡ ngỡ!
Tiêu Trì bỗng nhiên ghé vào tai Mạc Lê rồi nói.
Tiêu Trì
Hay ông cho tôi đánh "cô ta" một cái đi!
Tiêu Trì
Nhìn thấy ghét quá à!
Mạc Lê -sau khi nghe câu đó thì chỉ nở một nụ cười thật tươi rồi nói.
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Ngon lên đánh!
Tiêu Trì
Tôi đùa thôi mà! (nở nụ cười vô tội)
Mạc Lê này thì hồi phục cũng khá nhanh nên chỉ cần vài tiếng là có thể xuất viện rồi.
Sau khi xuất viện thì Mạc Lê liền đi đến chỗ mà Nhiếp Mạc Lê "thật sự "đã ngất xỉu.
Đi vòng quanh ở nơi này một lúc thì Mạc Lê cảm thấy một mùi cháy nhẹ.
Đạo Sĩ
Mùi gì đây??? Chẳng nhẽ...
Đạo Sĩ
Không đúng lẽ ra nó phải thất truyền rồi ???
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Sao có thể chứ???
Thấy có điều gì đó bất thường nên Mạc Lê liền rời khỏi đó.
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Chán thật, tiểu nha đầu này có bao giờ gây sự với ai!
Nhiếp Mạc Lê (Đạo Sĩ)
Mình sợ nó lại đánh chết người ta!
Đạo Sĩ
Thôi kệ đi bây giờ lo chuyện trước mắt!
Tìm không ra được bằng chứng thì thôi vậy.
Tác giả
Nay chương hơi ngắn.
Tác giả
Nhớ để lại ý kiến nha.
Comments
Cục mỡ 🦊
.
2024-12-01
0
Nguyễn Ngọc Như Ý
hóng chương mới
2024-11-24
0
Tần Thanh Yến
Ok hay rồi,giờ xem thôi:)
2024-11-24
2