Chap 2 : Đừng nghỉ đến chuyện bỏ trốn

Tác giả
Tác giả
Vô nek
Ai có thể hiểu được nổi bất lực, tuyệt vọng của Cậu ngay lúc này?Khẽ co nửa thân trên lại, Cậu khóc như một đứa trẻ bị bỏ rơi, uất ức đáng thương.
Lúc sau, cánh cửa được một lực mạnh đạp ra, lập tức căn phòng u tối được phủ sáng bởi nhiều ánh đèn.Hắn đến trước mặt Cậu, phía sau còn có vài người nữa.Vì được chiếu sáng, giờ đây Cậu mới thấy rõ vết thương ở chân, hơn nữa còn có gián...Có trời mới biết Cậu sợ gián thế nào!Tiếng hét thất thanh, Cậu vô ý lấy tay phủi mạnh đi lỡ động phải vết thương, môi bị cắn đến bật máu.
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
" Tô Tân Hạo, hôm nay em trốn đi bằng chân, tôi đánh gãy chân em rồi. Lần sau em định làm thế nào?"
Tân Hạo đau đến mức không thể nói được gì nữa, chỉ còn cách dùng ánh mắt đáng hận nhìn hắn.
Chu Chí Hâm đi đến mặc kệ vết thương ở chân Cậu mà mạnh bạo kéo Cậu lên rồi bế đi.
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
“Cũng như hôm nay, mặc dù có hơi phi lý nhưng nếu không phải trốn bằng chân..."
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
"Cho dù em trốn bằng tay đi nữa, tôi cũng sẽ đánh gãy tay em".
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
"Tương tự mấy thứ khác cũng vậy"
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
" Nên hãy dẹp ngay cái ý định bỏ trốn đó đi".
Gương mặt Cậu trắng bệnh, cả thân thể nhẹ bẫng nằm trong lòng Chu Chí Hâm, muốn đẩy hắn ra nhưng không còn chút sức.Tân Hạo mặc kệ Hắn định đưa mình đi đâu, dù gì bây giờ Cậu cũng không thể phản kháng. Theo như tình hình này thì có vẻ như Hắn đang đi về phía phòng Cậu.
Đặt Tân Hạo nằm lên giường rồi bác sĩ được đưa vào.
Chu Chí Hâm thong thả đi đến sô pha ngồi xuống, dáng vẻ rất hưởng thụ.
Vị bác sĩ xem xét vết thương ở chân Cậu thật lâu, dường như có gì đó không ổn.
Bác sĩ
Bác sĩ
“Cậu chủ, vết thương đã bị nhiễm trùng rất nặng.”
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
" Khử trùng đi"
Bác sĩ
Bác sĩ
"Hả.."
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
" Tôi nói khử trùng đi , cậu bị điếc à"
Bác sĩ
Bác sĩ
" Nhưng..."
Bác sĩ
Bác sĩ
Như vậy sẽ rất đau đớn, hơn nữa lại đối với người có thể chất yếu như Tô thiếu đây sẽ không chịu nổi...
Chưa kịp nói hết câu bác sĩ đã nhận được cái liếc mắt của Chu Chí Hâm , bác sĩ nhìn Cậu với ánh mắt đầy thương xót. Đắc tội với ai thì đắc, nhưng anh thực sự không dám đắc tội với Chu Chí Hâm. Mặc dù Hắn không phải là nhân vật lớn nhưng thủ đoạn của Hắn vô cùng tàn nhẫn! Rơi vào tay hắn chỉ có thể nói là bắt đầu một bi kịch, và có lẽ Tô Tân Hạo đã thực sự rơi vào thế đó.
Anh bác sĩ gật đầu, mở hộp dụng cụ cứu chữa được chuẩn bị sẵn. Nhìn sơ qua đã thấy có rất nhiều kim loại, dao, kéo... Tân Hạo bất giác cảm thấy sợ hãi mà hơi thở trở nên gấp gáp. Nhìn vết thương trên chân mình mà chính Cậu cũng cảm thấy nó thật đáng sợ.Nhớ lại cảnh tượng lúc bị đánh mà đôi mắt lập tức ửng đỏ. Nghĩ lại thôi cũng thấy đau mà bây giờ lại càng đau hơn.
Bác sĩ
Bác sĩ
Dạ Tô thiếu, Cậu hãy cố chịu đau...
Bàn tay vô thức bấu chặt ga giường, lý trí mách bảo Cậu. Cậu nhất định phải kiên cường!Thuốc rửa được nhỏ từng giọt lên vết thương, chất lỏng màu trắng chảy xuống hoà vào trở thành màu đỏ thẫm. Vị bác sĩ cẩn thận dùng kẹp gắp những mẫu sạn nhỏ ra, vừa sợ động mạnh vết thương vừa sợ làm Cậu đau thêm.
Tô Tân Hạo _Cậu
Tô Tân Hạo _Cậu
Nhức quá, rát quá... Như thế này tôi thà rằng chết đi còn ít đau đớn hơn...
Tân Hạo cố kìm nén để không phải thốt lên tiếng đau trước mặt Hắn mà môi bị cắn rỉ máu càng nặng hơn.
Cảm giác sống dở chết dở thế này kéo dài gần một giờ đồng hồ. Chân bị băng bó bằng nhiều lớp vải trắng, hiện tại như bị tê liệt không còn cảm giác.Nghe hắn nói chỉ xử lí vết thương ở ngoài, còn bên trong không cần để ý. Vậy là bắt đầu từ bây giờ Cậu hoàn toàn không thể đi đứng bình thường được nữa rồi, những ngày tiếp theo cho đến cuối đời, Cậu đã là một phế nhân!
Bác sĩ
Bác sĩ
“Tô thiếu, trong thời gian này Cậu không nên tìm cách cử động chân, không được để vết thương tiếp xúc với nước...”
Bác sĩ dặn dò kĩ càng rồi rời khỏi, căn phòng rộng rãi chỉ còn mỗi hai người, mà Hắn vẫn yên ổn ngồi ở sô pha đến giờ.
Cậu khép mắt quên đi cơn đau nhức ở chân, chỉ là để tạm quên đi tất cả, quên đi sự có mặt của Hắn ngay hiện tại.
Chu Chí Hâm đứng dậy đến cạnh giường, khẽ khom người nói nhỏ vào tai Cậu.
Chu Chí Hâm _ Hắn
Chu Chí Hâm _ Hắn
“Em cứ yên tâm mà hưởng thụ, những việc như này vẫn chưa phải là gì cả đâu.”* bỏ đi*
Rõ ràng lúc trước Hắn yêu Cậu rất nhiều nhưng khi bị Cậu phát hiện thân phận ông trùm Mafia của Hắn . Hắn bắt đầu Giam cầm Cậu, không cho Cậu ra ngoài , nên đừng nói đến việc bỏ trốn.
Chỉ là... Tại sao Hắn lại đối với Cậu như thế?
Tác giả
Tác giả
Cảm ơn mọi người đã đọc
Tác giả
Tác giả
Xiaxìa
Tác giả
Tác giả
NovelToon

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play