[ Rhycap ] Phía Sau Ánh Sáng
Một phần của mảnh ghép
Phát
t thấy cái thằng nhóc đấy cứ quen quen thế nào ấy
Trần Minh Hiếu
quen?? hừm
Quang Hùng Masterd
quen hay ko quen để sau đi
Quang Hùng Masterd
nó phải gan lắm mới dám ngồi cạnh trùm của cái trường này đấy , haha
Jsol
nó mới chuyển đến sao nó bt ai với ai đâu
Dương Domic (Bống)
quen hả quen hồi nào vậy
nhóm anh
/bất lực/+/thở dài ngao ngán/
Nguyễn Quang Anh
cũng vui phết/lạnh +cười nhẹ/
Wean lê
tao tưởng mày câm ko đấy
Nguyễn Quang Anh
/ánh mắt lành lạnh/ / cười nhẹ/
vào tiết học anh nằm gục xuống bàn chuẩn bj cho một giấc ngủ ngon thì cậu bỗng làm rơi chiếc bút của mình xuống gầm ghế của anh
anh quay sang và có vẻ như nhìn thấy dc sự lúng túng và ko bt làm thế nào của cậu
Nguyễn Quang Anh
*Đáng yêu thật…. , cái suy nghĩ j vậy*
Nguyễn Quang Anh
cần giúp ko
Nguyễn Quang Anh
/cúi cuống nhặt lên cho cậu/
Nguyễn Quang Anh
hừm cầm lấy, cậu ko có miện…
Hoàng Đức Duy
cảm ơn anh / nói nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
/trầm ngâm/
Nguyễn Quang Anh
/lấy sách vở ra/
Nguyễn Quang Anh
/đeo tai 🎧/+/viết bài/
đang viết anh nghe dc cái tiếng sột soạt bên tai
Nguyễn Quang Anh
/quay sang/
Hoàng Đức Duy
/đang bóc kẹo ăn/
Hoàng Đức Duy
/quay sang/ /chỉ tay vào miệng mình/
Hoàng Đức Duy
đưa cho anh một viên 🍬
Nguyễn Quang Anh
/bóc vỏ cho vào miệng/
Nguyễn Quang Anh
*ngọt thật*/bất giác mỉm cười/
Hoàng Đức Duy
*kẹo ngọt nhon nhon, kẹo ngọt nhon nhon* / vui vẻ , đung đưa chân/ /phồng má/
Nguyễn Quang Anh
/nhìn thấy / ‘dễ thương thế như sóc ý’
Nguyễn Quang Anh
/ ko kìm dc mà đưa tay véo 1 cái
Hoàng Đức Duy
/quay sang nhìn anh/
Nguyễn Quang Anh
/rụt tay về/ này cậu mới chuyển đến à
cậu chỉ đáp lại 1 tiếng rồi 2 người lại rơi vào bầu không khí yên lặng, ko quan tâm đến chuyện của đối phương nữa mà chỉ tập chung vào chuyện của riêng mình
cậu ko tin tưởng ai ngoài bà của mình và cả người ấy
cậu phải chuyển đến đây vì một vài lý do
cứ thế thời gian trôi rất nhanh , qua một ngày đầu tiên khi cậu vào ngôi trường này
Tua về nhà( lúc này là 5h)
cậu trầm ngâm đi về nhà của cha mẹ cậu ,ở cái nơi thành phố hoa lệ này ko có cái j là thuộc về cậu cả
Nơi thuộc về cậu chính là nhà của bà và tình yêu của bà dành cho cậu,nhưng giờ thì bà đã đi theo Chúa rồi, bâyh cậu chỉ còn một mình đơn côi trên cái thế giới khắc nghiệt này và cả tình bạn , một cảm xúc ko thể diễn tả dc giữa cậu và người ấy.
Hoàng Đức Duy
con chào mẹ/ lạnh /
mẹ Duy
m nói năng cái kiểu j đấy
mẹ Duy
nhìn anh mày với em mày mà học hỏi đã xấu rồi lại còn ko bt điều sao tao lại sinh ra một con như mày chứ
Hoàng Đức Duy
vâg…/đi nhanh vào phòng/
Hoàng Đức Duy
/xả vòi nước +ngâm mình vào bồn tắm/
Hoàng Đức Duy
/bất lực , bật khóc/
Hoàng Đức Duy
*Sao ông trời lại cho mình đầu thai làm con giữa chứ, người ta bảo là con giữa có cũng dc ko có cũng chả sao*
Hoàng Đức Duy
*Nên mình mới bị như thế sao , hay chỉ vì cái ngoại hình này mà mình bị ghét bỏ*
Hoàng Đức Duy
bà … ơi con …nhớ bà ..lắm ở đây con không dc yêu thương, tại s bà lại bỏ con*
cậu còn ko xấy tóc mà chỉ lâu tạm qua thay quần áo rồi úp mặt xuống giường , chui rúc vào người của con gấu dài mà khóc
Hoàng Đức Duy
/run rẩy/ hức …. hứ..c hức
cậu khóc đến khi cơ thể mệt nhoài, ko ăn ko ngủ mà khóc liên tục đến 10h .Cả cơ thể cậu ko còn chút sức sống nào mà ngủ thiếp đi
tác giả
tính cách nhân vật xây dựng một phần là nỗi đau của tg
tác giả
có tuỳ cái thôi nha
tác giả
cái này tôi viết cho tôi đọc
tác giả
nên có những tình huống tôi chỉ viết theo suy nghĩ của mik là nếu mik trong hoàn cảnh đó mik sẽ làm j
Comments
Cừu bôngggg 🐑⚡
trống wa àk bây::)))
2025-01-21
0