[ Tôi Trở Thành Thảm Hoạ Thế Giới] Vở Kịch Lụa Đỏ
chương 2
Tiếng nước rơi xuống nền nhà
trong một căn hầm tối tăm cũ nát nhưng lại được dọn dẹp rất sạch sẽ làm nó thoạt nhìn như một chiếc hầm trú nạn
Một quan tài làm từ thủy tinh trong suốt nhưng nó lại cứng cáp đến lạ bên trong những bông hoa trắng nhuộm một màu đỏ máu sắc đỏ rực rỡ hoa rất tươi còn là hoa thật
Bên trong đó chiếm chọn quan tài đó là một thiếu nữ hay thiếu nam gì đó gương mặt hơi nhạt nhoà vì đã không còn hơi thở nữa nhưng vẫn không phai nhạt đi nhan sắc trời phú của mình
đôi môi hồng nhợt nhạt,đôi mắt nhỏ nhắm nghiền mái tóc đen dài mượt mà,dáng người nhỏ ngọn thướt tha
Tiếng bước chân vang lên phía trên
Một thanh niên bước xuống
Là Vãn Nhiên cậu có chút hốc hác do thiếu ngủ và không ăn sinh ra
Vẻ mặt có phần nhợt nhạt đi đến quan tài thủy tinh chạm lên tấm kính nhìn y đang yên giấc ở đó lẫm bẫm
Thu Vãn Nhiên
Không sao rồi.... rồi anh sẽ sớm tỉnh giấc thôi....
Thu Vãn Nhiên
Em sẽ không còn phải cô đơn nữa....
Cậu cười một cách khù khờ giống như một người hi vọng vào điều gì đó
Cậu bước đến một chiếc bàn thờ đã lập từ trước đó trên đó có chén tiết canh mới lấy
Cậu đang cố gắng kết nối sinh mạng của mình với y
đồng nghĩa với việc luyện hoá bản thân y thành cương thi và bản thân cậu cũng sẽ là một cương thi sống
Dù rằng hơi tà môn nhưng chỉ cần cả hai mãi mãi có nhau cậu cái gì cũng làm
Điệp Liên(Hồng y)
Em... đã làm gì?
Thu Vãn Nhiên
Bây giờ chúng ta đã là thảm hoạ
Thu Vãn Nhiên
Không có bất cứ thứ gì có thể gây cản trở đến tình yêu thương của hai anh em chúng mình nữa
Vãn Nhiên cười xiu lòng dùng giọng ôn hoà dịu dàng nhất nói với y
Y im lặng không vội trả lời chỉ nhắm mắt xui mình sao cũng được
Gió thổi như nào thì theo như vậy
Thu Vãn Nhiên
Anh nghe gì chưa?
Thu Vãn Nhiên
tên nhóc lâm tịch kia đã bị cha mẹ cậu ta móc tim đem cho em trai
Thu Vãn Nhiên
ở loạn tán khẩu
Điệp Liên(Hồng y)
Còn gì khác?
Thu Vãn Nhiên
Có lẽ em không biết
Thu Vãn Nhiên
Nhưng chắc đó sẽ là một thảm hoạ
Thu Vãn Nhiên
Chị cũng đã nói cho ta biết tên nhóc đó có một loại ẩn chứa trong người chưa thức tỉnh
Thu Vãn Nhiên
Anh đoán xem người thi hành luật pháp có bắt được hắn không?
Điệp Liên(Hồng y)
Thay vì ngồi đây đoán mò trong vô nghĩa
Điệp Liên(Hồng y)
Chi bằng tự tìm câu trả lời có phải đỡ hơn không?
Thu Vãn Nhiên
Anh muốn gặp lại tên nhóc đó?(chau mày)
Điệp Liên(Hồng y)
Dù sao cũng là anh nhìn nó từ nhỏ lớn lên không thể không nói
Thu Vãn Nhiên
được,anh thích thì em không ngăn cản
Thu Vãn Nhiên
Nhưng chúng ta còn có thân phận đặc biệt đừng làm mọi chuyện rối tung lên bởi cảm xúc của mình
Điệp Liên(Hồng y)
Anh hiểu rồi
Hiện tại bọn họ đã chết do một vụ hoả hoạn tại nhà hát kịch y đã bị chết cháy vì đưa tang cho y nên Vãn Nhiên chưa thể đi gặp y đến cuối cùng làm theo di thư thông báo cho lâm tịch chính cậu cũng đã tự xác tại nơi nghĩa trang ma quái và chở thành tai ương
Cậu quyết định hồi sinh y và biến y chở thành nô linh
Nhưng vẫn giữ được ý thức vì cậu muốn điều đó
Cũng vài ngày sau không biết thế nào lâm tịch lại bị cha mẹ kia vứt vào nơi đó do chịu nặng nề âm khí trước đó cậu ta cũng đã chở thành một tai ương
Thu Vãn Nhiên
Thật trùng hợp
Điệp Liên(Hồng y)
Nơi đó đã từng là nghĩa trang chung của nơi này không biết bao người chết
Điệp Liên(Hồng y)
Thế nên việc thi tang xác ở nơi này cũng là điều hợp lý thôi sẽ chẳng ai muốn đến nơi đây để xem cả
Thu Vãn Nhiên
Lũ người thi hành luật pháp đang làm gì ở đó vậy nhỉ?
Điệp Liên(Hồng y)
Có lẽ đã cảm nhận được một sức mạnh bùng nổ của một tai ương lớn khác nên họ đến kiểm tra chăng?
Thu Vãn Nhiên
Có thể là vậy
Điệp Liên(Hồng y)
Lâm tịch đâu?(nhìn quanh)
Thu Vãn Nhiên
Cậu ta chắc là tai ương kia,đi thôi đừng để bọn họ phát hiện ra chúng ta
Điệp Liên(Hồng y)
được rồi
hai người không ai bảo ai lại nhịp nhàng đi với nhau như nột cái bóng và một người đang đi thật sự
Lần theo trí nhớ cả hai đến được nơi ngôi nhà mà lâm tịch đang ở, chỉ cần ở xa một chút họ vẫn cảm nhận được một luồng sức mạnh lớn đang tuông trào ở đó
Điệp Liên(Hồng y)
điều đó làm anh nhớ đến lâm tịch rất muốn được trở thành người thi hành luật pháp
Điệp Liên(Hồng y)
Hừm hứm?
Cả hai đang trò chuyện bỗng nhiên một lúc xung kích mạnh bùng nổ mạnh mẽ và gần như tạo ra một lãnh địa một màu máu tươi
Điệp Liên(Hồng y)
Wao.....(hơi ngạc nhiên)
Thu Vãn Nhiên
đi thôi kẻo bị thương
Điệp Liên(Hồng y)
Anh biết rồi
Comments