Món Nợ Quý Giá Của Anh Là Em
*52*
Lưu Kiệt Ân(nhóc khờ)
/mở mắt//sờ lên trán/
Lưu Kiệt Ân(nhóc khờ)
/đau đầu/Ư...!?
Lưu Kiệt Ân(nhóc khờ)
/nhớ lại//bật dậy/Ba mẹ!
Đường Uy
/đi vào/Con tỉnh rồi sao, ăn chút cháo cho khoẻ này
Lưu Kiệt Ân(nhóc khờ)
/ánh mắt căm thù nhìn Uy/
Comments