4:Đọc sách.

Cả hai đang ngồi trong phòng khách, không gian yên tĩnh và ấm cúng. Ánh đèn bàn chiếu sáng trang sách mà Dương đang chăm chú đọc. Anh ngồi thoải mái trên ghế sofa, đôi mắt dõi theo từng chữ trong cuốn sách. Trong khi đó, ở góc phòng đối diện, Duy đang ngồi trước cây đàn piano, tay nhẹ nhàng lướt trên các phím đàn. Âm thanh vang lên, du dương, tạo nên một không gian thư giãn giữa hai người.
Dương ngẩng đầu lên khỏi cuốn sách, mắt anh khẽ nheo lại, ánh nhìn không rõ ràng, như đang cảm nhận từng nốt nhạc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/chậm rãi, vừa nhìn vào sách vừa nói/ Em lại chơi à? Mỗi lần em chơi đều khiến anh quên mất mình đang làm gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Vẫn chơi, giọng nhẹ nhàng/ Em chỉ chơi một chút thôi. Không muốn làm phiền anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/Nhướn mày, nhìn về phía cậu/ Em không làm phiền anh đâu. Âm nhạc của em luôn khiến mọi thứ trở nên dễ chịu hơn.
Duy dừng lại một chút, nhìn về phía Dương, cậu khẽ mỉm cười khi thấy anh vẫn đang chăm chú vào cuốn sách.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngừng chơi, ánh mắt nhẹ nhàng/ Anh đang đọc gì vậy? Một cuốn sách thú vị à?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/khẽ ngẩng đầu lên, nhìn cậu một chút/ Cũng được. Nhưng thật sự, anh đang không thể tập trung được.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cười nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì âm nhạc của em à
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/cười nhẹ, đặt sách xuống bàn/
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có lẽ vậy. Anh thực sự không thể tập trung khi thấy em chơi.Âm nhạc của em....khiến mọi thứ xung quanh như mờ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngại/
Anh thật biết cách làm người ta rung động.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/quay lại cây đàn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chắc em làm anh mất tập trung nhiều lần rồi
Cậu tiếp tục chơi, bản nhạc của cậu không quá phức tạp nhưng lại có gì đó rất cuốn hút.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em có nghĩ rằng mình sẽ trở thành một nhạc sĩ không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu em muốn anh có thể nói ba cho em được tự do làm những điều em muốn.
Cậu vốn dĩ không phải bị giam cầm hay ép buộc nhưng cũng chưa có tự do thực sự. Năm đó khi ông Trần cứu cậu về, họ cũng đã hứa sẽ giúp cậu trả thù.Bởi thuở trẻ ba cậu và ông Trần là anh em kết nghĩa tình thân như thủ túc . lớn dần cậu cũng nhận thức được mối thù giệt tộc này nhất định phải trả và đó cũng là điều cậu muốn. Hơn hết là cảm giác mang ơn nên cậu bảy phần cũng phải nghe theo ông bà Trần.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chơi thêm một đoạn nhạc/ Không, em chỉ chơi vì thích thôi. Âm nhạc giúp em thư giãn, và đôi khi, giúp em bộc lộ những cảm xúc mà không cần nói ra
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cảm xúc?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không cần phải dùng lời để thể hiện cảm xúc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ cần ngồi đó và chơi, là anh đã hiểu em muốn gì rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/Ngừng chơi, hơi bất ngờ trước câu nói của anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh... hiểu sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/cười nhẹ/ Em không cần nói gì
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Âm nhạc là cách em thể hiện điều đó, và anh cảm nhận được
Duy không nói gì thêm, cậu lại tiếp tục chơi. Lần này, bài nhạc có phần trầm hơn, mang lại cảm giác như một bản giao hưởng dịu dàng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
/chăm chú nhìn cậu, giọng nhẹ nhàng/ Em chơi hay thật
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Lúc này, anh chỉ muốn ngồi đây, lắng nghe em chơi .
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cười khẽ, nhưng không quay lại nhìn/Em không nghĩ là mình chơi hay đâu. Đơn giản chỉ là em thích chơi thôi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh nói thật đấy thực sự rất hay.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em không ngh—.....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắt ngang/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ không ạ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cảm ơn lời khen/ đánh trống lảng/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn nghe thêm không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nếu em muốn cứ tiếp tục.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hy vọng anh sẽ không thấy nhàm chán
Cậu mỉm cười, rồi lại ngồi xuống đàn. Âm nhạc nhẹ nhàng lại bắt đầu vang lên, hòa cùng tiếng lật sách của anh. Nhưng lần này, âm nhạc như là một phần của câu chuyện giữa họ, không còn đơn giản chỉ là tiếng đàn nữa.
Chapter
1 1
2 2
3 3
4 4:Đọc sách.
5 5: Ra trường.
6 Bữa tiệc
7 Hồ bơi
8 Định mệnh
9 Cứu
10 Thân phận
11 Chăm sóc
12 Nấu ăn
13 Rung động rồi?
14 Cảnh báo
15 Chăm bệnh
16 Lời hứa
17 99 loài hoa ,1 lời hứa
18 Có gì đó...
19 Nghi ngờ
20 Nhận ra...
21 Trận chiến bắt đầu
22 Ẩn ý
23 Cảnh cáo
24 Tạm biệt
25 Trở về
26 Trách nhiệm
27 Nguyễn gia
28 Người đó?
29 Nhớ....
30 Cũng nho
31 Không thích
32 Điều tra.
33 Không hồi đáp
34 Do dự
35 Người không ghét?
36 Bữa cơm
37 Ra tay rồi
38 Đại cục
39 Kế hoạch
40 Biết tất cả
41 Nếu em không đuổi
42 Đến
43 Người quan trọng
44 Đi chơi
45 Mưa
46 Tìm
47 Đợi
48 Bạn
49 Người Tự Tay Châm Ngòi
50 Ván cờ ngọt ngào
51 Giấc mộng gãy đổ
52 Vết Thương Của Anh, Là Nỗi Đau Của Em
53 Nỗi Lo Trong Đôi Mắt Em
54 Ở cùng
55 Gần
56 Nếu có lỗi với em...
57 Người ở lại bên anh
58 Tặng
59 Ván cờ lặng lẽ
60 Hạ màn
61 KHI CÁNH HOA BỊ NGHIỀN NÁT
62 NHỮNG NGÀY KHÔNG CÓ ÁNH SÁNG
63 MẶT SAU CỦA CHIẾN CÔNG
64 TÀN DƯ VÀ LỬA GIẬN
65 MỘT ĐÊM ÂM THẦM
66 Sợ
67 Cảm xúc giao tranh
68 Nhìn anh
69 SỰ YÊU THƯƠNG KHÔNG ĐƯỢC PHÉP
70 Bánh ngọt
71 Gặp lại
72 Lừa dối
73 Tìm em
74 Vực thẳm
75 NUỐT TRỌN MỌI KÝ ỨC.
76 Sống/Chết
77 Nguyện cùng em...
78 Không dấu vết
79 7 ngày
80 Chôn vùi
81 Người nằm yên trong giấc mơ, người đứng ngoài nén lệ
82 Vết sẹo không chảy máu
83 Khi sói thức tỉnh giữa mùa đông tĩnh mịch
84 Cưới để giữ
85 Không đường lui
86 Nước Mắt Của Người Không Còn Ký Ức
87 "Nhà chồng"
88 Gặp lại giữa những ký ức đã lạc đường
89 Không danh phận, liệu có trái tim?
90 Gặp "lần đầu tiên"
91 Ra ngoài
92 Không cần.
93 Thăm dò
94 Điểm yếu
95 Bữa sáng
96 Học lễ nghi
97 Trốn đi chơi
98 Vui vẻ
99 Ba mẹ
Chapter

Updated 99 Episodes

1
1
2
2
3
3
4
4:Đọc sách.
5
5: Ra trường.
6
Bữa tiệc
7
Hồ bơi
8
Định mệnh
9
Cứu
10
Thân phận
11
Chăm sóc
12
Nấu ăn
13
Rung động rồi?
14
Cảnh báo
15
Chăm bệnh
16
Lời hứa
17
99 loài hoa ,1 lời hứa
18
Có gì đó...
19
Nghi ngờ
20
Nhận ra...
21
Trận chiến bắt đầu
22
Ẩn ý
23
Cảnh cáo
24
Tạm biệt
25
Trở về
26
Trách nhiệm
27
Nguyễn gia
28
Người đó?
29
Nhớ....
30
Cũng nho
31
Không thích
32
Điều tra.
33
Không hồi đáp
34
Do dự
35
Người không ghét?
36
Bữa cơm
37
Ra tay rồi
38
Đại cục
39
Kế hoạch
40
Biết tất cả
41
Nếu em không đuổi
42
Đến
43
Người quan trọng
44
Đi chơi
45
Mưa
46
Tìm
47
Đợi
48
Bạn
49
Người Tự Tay Châm Ngòi
50
Ván cờ ngọt ngào
51
Giấc mộng gãy đổ
52
Vết Thương Của Anh, Là Nỗi Đau Của Em
53
Nỗi Lo Trong Đôi Mắt Em
54
Ở cùng
55
Gần
56
Nếu có lỗi với em...
57
Người ở lại bên anh
58
Tặng
59
Ván cờ lặng lẽ
60
Hạ màn
61
KHI CÁNH HOA BỊ NGHIỀN NÁT
62
NHỮNG NGÀY KHÔNG CÓ ÁNH SÁNG
63
MẶT SAU CỦA CHIẾN CÔNG
64
TÀN DƯ VÀ LỬA GIẬN
65
MỘT ĐÊM ÂM THẦM
66
Sợ
67
Cảm xúc giao tranh
68
Nhìn anh
69
SỰ YÊU THƯƠNG KHÔNG ĐƯỢC PHÉP
70
Bánh ngọt
71
Gặp lại
72
Lừa dối
73
Tìm em
74
Vực thẳm
75
NUỐT TRỌN MỌI KÝ ỨC.
76
Sống/Chết
77
Nguyện cùng em...
78
Không dấu vết
79
7 ngày
80
Chôn vùi
81
Người nằm yên trong giấc mơ, người đứng ngoài nén lệ
82
Vết sẹo không chảy máu
83
Khi sói thức tỉnh giữa mùa đông tĩnh mịch
84
Cưới để giữ
85
Không đường lui
86
Nước Mắt Của Người Không Còn Ký Ức
87
"Nhà chồng"
88
Gặp lại giữa những ký ức đã lạc đường
89
Không danh phận, liệu có trái tim?
90
Gặp "lần đầu tiên"
91
Ra ngoài
92
Không cần.
93
Thăm dò
94
Điểm yếu
95
Bữa sáng
96
Học lễ nghi
97
Trốn đi chơi
98
Vui vẻ
99
Ba mẹ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play