[AllDaniel•Lookism] Giữa Thế Giới Loạn Lạc, Có Một Mình Em...
5. Gián Tự Do, Chúng Ta Chỉ Là Những Người Bị Giam Cầm
Sáng hôm sau, tiếng mở cửa sắt rít lên. Một cai ngục mới mặt mũi căng thẳng, tay cầm roi điện đẩy hai khay cơm vào phòng.
nhân vật phụ
Cai ngục mới: Ăn nhanh rồi dọn xác đồng bọn đi! Chúng mày tưởng giết người xong được ngồi chơi à?
Daniel mở mắt, ngồi dậy vươn vai. Anh liếc nhìn Gun, giọng khàn vì ngái ngủ.
Daniel Park
Ê, đồng chí. Dọn xác không?
Cậu đứng phắt dậy, đi thẳng tới chỗ cai ngục, ánh mắt sắc lạnh.
Gun Park
Mày, vào đây nói lại
Cai ngục mới giật mình, lùi một bước. Hắn biết danh tiếng của Gun đứa đã giết năm tên tù trong một đêm.
nhân vật phụ
Cai ngục mới: M-Mày muốn gì?
Gun Park
Xác chúng nó, mày tự dọn
Daniel phì cười, ngồi bệt xuống bắt đầu ăn cơm. Anh vừa nhai vừa lầm bầm.
Daniel Park
Gun à, mày làm nó đái ra quần rồi kìa
Gun Park quay lại, mắt nảy lửa.
Nhưng Daniel chỉ nhún vai, tiếp tục ăn.
Cai ngục mới đỏ mặt tía tai, nhưng không dám vào phòng. Hắn lẩm bẩm vài câu rồi bỏ đi, để lại hai khay cơm cùng đống xác chết.
Gun Park quay sang nhìn Daniel.
Gun Park
Tại sao mày có thể ăn ngon thế? Dưới chân mày là máu, là xác chết đấy
Daniel Park ngẩng lên, nhai xong miếng cơm cuối cùng rồi mới trả lời.
Daniel Park
Còn mày? Không ăn à?
Anh đẩy khay cơm còn lại về phía Gun.
Gun Park nhìn khay cơm, rồi nhìn Daniel.
Gun Park
"Tại sao hắn lại có thể... bình thường như vậy?"
Gun Park
Mày không sợ gì sao?
Câu hỏi bật ra trước khi cậu kịp kiềm chế.
Gun Park
Ồ? Sợ gì?//Giọng chế giễu//
Daniel Park
Sợ đói, oáp...//ngáp//
Daniel Park
Và sợ phải giết thêm người//nhìn xuống bàn tay mình//
Daniel Park
Tao không muốn trở thành con quỷ mãi mãi...
Daniel đứng dậy, vươn vai một cái rõ dài. Ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ phòng giam chiếu xuống bóng lưng rộng của anh, in hình lên tường như một cái bóng ma.
Anh nói câu đó như thể đang ở trong công viên chứ không phải giữa căn phòng giam chật hẹp đầy mùi máu.
Gun Park không nhúc nhích, vẫn ngồi đó, tay cầm khay cơm nhưng không ăn. Cậu chỉ liếc mắt nhìn theo bóng Daniel lững thững bước về phía cửa sắt.
Gun Park
"Đi dạo? Trong tù? Thằng này não có vấn đề..."
Nhưng trước khi Daniel chạm tay vào cửa, anh đột nhiên quay lại.
Daniel Park
Từ nãy đến giờ mày có thấy con gián nào bò qua đây không?
Cậu nhìn Daniel với ánh mắt "mày đang đùa tao à?"
Daniel Park
Tao đang nghiêm túc đấy. Nãy có con to lắm, màu nâu, râu dài thế này//dùng tay khoa khoa một đoạn dài trong không khí//
Gun Park
Mày điên à? Trong này toàn máu với xác chết, mày lại đi tìm con gián?
Daniel Park
Tao thích ngắm chúng nó bò. Đơn giản thế thôi. Mày không thích sao?
Gun Park cảm thấy đầu mình như sắp nổ tung.
Gun Park
Địt mẹ mày, Daniel...
Daniel Park
Ồ, lần đầu tiên mày gọi đúng tên tao đấy. Tiến bộ lắm, nhóc con
Gun Park đứng phắt dậy, khay cơm rơi "xoảng" một tiếng.
Daniel Park
Haizzz, lại nữa rồi...
Daniel Park
Thôi được, tao đi tìm gián một mình vậy...
Anh quay lưng bước đi, nhưng chỉ được ba bước thì Gun đã chặn lại.
Gun Park
Mày...//nghiến răng//
Gun Park
Mày thật sự chỉ muốn tìm con gián?
Daniel Park
Tao đã nói rồi. Tao thích ngắm chúng nó bò
Daniel Park
Chúng nó tự do lắm. Dù ở trong tù, dù bị con người ghét bỏ, chúng vẫn sống theo cách mình muốn
Cậu nhìn Daniel chằm chằm, như thể lần đầu tiên thật sự nhìn thấy hắn.
Gun Park
Mày đúng là thằng điên...
Nhưng lần này, giọng cậu không còn giận dữ.
Daniel Park
Cảm ơn nhé//cười, rồi đột nhiên chỉ tay xuống sàn//
Daniel Park
À, nó kia rồi!
Gun Park theo tay Daniel nhìn xuống một con gián đang bò ngang qua vũng máu.
Daniel Park ngồi xổm xuống, mắt sáng lên.
Daniel Park
Đẹp không? Nó bò rất có phong cách đấy
Cậu bỗng cảm thấy mệt mỏi. Nhưng kỳ lạ thay, cơn giận đã biến mất.
Gun Park
Mày đúng là đồ ngốc...
Daniel Park
Ừ, chắc thế..?//vẫn mải mê ngắm con gián//
Và Gun, thay vì giết Daniel như đã hứa, lại ngồi xuống bên cạnh.
Gun Park
"Con gián này có gì hay ho thế nhỉ?"
Gun Park
"Chắc chắn con gián này bị vứt ra từ cái thế giới khác, xấu quắc như cứt vậy mà vẫn mạnh dạn xuất hiện ở đây"
Comments
𝒲𝑒𝓁𝓁𝓂𝑒 𝑇𝑅𝒶𝒿 🥀
Gun, đừng để cái vỏ bọc lạnh lùng của cậu che đi cái sự cuồng nhiệt trong lòng. Dù có là quái vật, vẫn không thể che giấu được cảm xúc này đâu". Gun nói ra một câu đầy cứng rắn nhưng t lại thấy trong đôi mắt ấy có một thứ khác, một loại cảm xúc chẳng thể diễn tả thành lời🤔
2025-05-04
0
𝒲𝑒𝓁𝓁𝓂𝑒 𝑇𝑅𝒶𝒿 🥀
Từ từ, giờ Gun đang nhận ra điều gì đó. Sự bình thản của Daniel khiến thằng Gun nó không thể hiểu nổi. Anh ấy cảm thấy bực bội vì sao Daniel lại có thể giữ vững cái thái độ đó trong mọi tình huống, kể cả khi xung quanh chỉ toàn là xác chết/Chuckle/
2025-05-04
0
𝒲𝑒𝓁𝓁𝓂𝑒 𝑇𝑅𝒶𝒿 🥀
Đây chính là cái đột phá!
Daniel không muốn trở thành con quỷ nữa, cậu ấy vẫn còn giữ lại chút nhân tính. Cái sự thật ấy mà ai cũng có thể nhìn thấy... Cảm giác này như kiểu, anh ấy chỉ muốn thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này/Drowsy/
2025-05-04
0