(Diêm An-Minh Hạo) Ưu Tiên Duy Nhất!
Chap 4
Do đang ở trong tình thế ngại ngùng nên em đẩy hắn ra ngoài còn mình thì nhanh chóng thay đồ rồi ra ngoài
Hầu Minh Hạo(em)
//ngại ngùng+chỉnh cổ áo//
Diêm An
Mắt đã đỡ đau chưa ?
Hầu Minh Hạo(em)
Mình...mình đi thôi ca
Diêm An
Ừm//đứng dậy+ra ngoài//
Hầu Minh Hạo(em)
//theo sau//
Hầu Minh Hạo(em)
//theo sau//
Trịnh Khải (bác hai)
Tới rồi sao , mau lại đây ngồi
Diêm An
//gật đầu+kéo em lại ngồi bên cạnh//
Trịnh Khải (bác hai)
Dạo này công việc vẫn ổn chứ ?
Trịnh Khải (bác hai)
Tiểu Hạo cũng lớn nhanh quá nhỉ
Hầu Minh Hạo(em)
Chào bác Trịnh...
Dạ Quyên(vợ bác hai)
Bác thấy là con nên nghỉ học để đi làm cho Tiểu An đi
Dạ Quyên(vợ bác hai)
Thằng bé bán mạng cho công việc để nuôi con rồi
Diêm An
Bác nói vậy cũng đúng
Hầu Minh Hạo(em)
//im lặng+bấu chặt đùi//
Diêm An
Tôi bán mạng vì công việc là để cho Tiểu Hạo được ăn học đàng hoàng
Diêm An
Mà tôi thấy có vẻ bác không thích em trai của tôi cho lắm nhỉ ?
Dạ Quyên(vợ bác hai)
Làm...làm gì có chuyện đó chứ
Dạ Quyên(vợ bác hai)
Nó là con của em bác , sao bác có thể ghét nó được cơ chứ
Hầu Minh Hạo(em)
Anh hai...thôi đi anh
Hầu Minh Hạo(em)
Không phải gặp để ăn uống sao , sao tự nhiên lại...
Diêm An
Em ăn đi//gắp đồ ăn+cười nhẹ//
Trịnh Khải (bác hai)
Tiện đây bác cũng có chuyện muốn nói
Trịnh Khải (bác hai)
Con còn nhớ cô gái này chứ !?//đưa ảnh//
Hầu Minh Hạo(em)
//nhìn thấy//
Trịnh Khải (bác hai)
Con bé đang mắc bệnh nặng cần được chăm sóc
Trịnh Khải (bác hai)
Mà bọn ta bận suốt ngày nên không thể chăm sóc tốt cho con bé được
Trịnh Khải (bác hai)
Con nể tình con bé là con gái của học trò ba mẹ con mà chăm sóc con bé đi
Diêm An
Tôi sẽ chăm sóc cho đến khi cô ấy hết bệnh , sau đó sẽ trả về cho nhà bác , dù gì ba mẹ tôi cũng mất lâu rồi , ân nghĩa cũng có giới hạn
Trịnh Khải (bác hai)
Được được
Hầu Minh Hạo(em)
"tch , mình thật sự không muốn sống chung với người con gái nào khác ngoài mẹ"
Hầu Minh Hạo(em)
//khó chịu//
Diêm An
Tiểu Hạo , có chuyện gì sao ?
Hầu Minh Hạo(em)
Không ạ , em no rồi
Diêm An
Vậy chúng ta về//đứng dậy//
Diêm An
Xin phép bác hai , bọn tôi về trước
Trịnh Khải (bác hai)
Được được
Dạ Quyên(vợ bác hai)
Về an toàn nhé
Hầu Minh Hạo(em)
//cúi chào+đi theo hắn//
Hầu Minh Hạo(em)
Vậy là...mình sẽ phải sống chung với con gái sao ?
Diêm An
Phòng ai người nấy ở
Diêm An
Không đụng đến nhau
Diêm An
Em lo học đàng hoàng cho anh là được
Hầu Minh Hạo(em)
Em chưa nghe anh kể về chuyện con gái của học trò ba mẹ
Diêm An
Cũng chỉ là một đoạn ân nghĩa
Diêm An
Năm đó học trò của ba mẹ cũng đi chuyến tàu đó
Diêm An
Nên cũng không qua khỏi
Diêm An
Đến 2 tháng sau bác hai mới nói là cô ấy còn có một cô con gái bằng tuổi em , bác hai luôn chu cấp tiền của cho cô con gái ấy ăn học
Hầu Minh Hạo(em)
Vậy anh đồng ý là cũng vì để tỏ sự tiếc thương đối với cô học trò đó sao ?
Hầu Minh Hạo(em)
//trầm tư//
Hầu Minh Hạo(em)
"sao mình cứ có cảm giác bất an vậy nè..."
Comments