Sống lại

......
Trương Hàm Thụy mất đi, Trương Quế Nguyên như người mất hồn ôm lấy thân xác cậu không rời. Linh hồn Trương Hàm Thụy xuất ra đứng ngay bên cạnh đó mà khóc. Cậu muốn chạm vào người đàn ông ấy, cậu muốn ôm lấy hắn, muốn lau nước mắt cho hắn và muốn bảo hắn đừng khóc nữa
Nhưng nào có được đâu, cậu bây giờ đã chết rồi, chỉ còn là một linh hồn vất vưởng mà thôi. Không thể chạm, cũng không thể nói chuyện cho người đàn ông ấy nghe. Cậu chỉ có thể đứng ở đó, nhìn hắn khóc thương cho mình mà chẳng làm được gì
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Quế Nguyên....đừng như vậy mà anh
Trương Quế Nguyên không nghe thấy, hắn vẫn cứ ôm thân xác của cậu mà khóc. Người đàn ông không bao giờ rơi nước mắt trước mặt người khác, vậy mà bây giờ đây, hắn lại khóc đến cạn nước mắt vì một thiếu niên không yêu hắn. Luôn gieo rắc tổn thương cho hắn.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thụy Thụy, tỉnh lại đi em, em đừng đùa như vậy có được không?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chỉ cần em tỉnh dậy, em muốn gì cũng được hết, đánh anh, mắng anh hay thậm chí là giết anh
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Chỉ cần em tỉnh dậy thôi mà...
Trương Hàm Thụy khóc nghẹn. Cậu cả đời này hối tiếc nhất chính là bỏ lỡ người đàn ông này. Để bây giờ đây, hắn chính là người duy nhất lo lắng chu toàn phần mộ cho cậu.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Tôi hối hận rồi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Trương Quế Nguyên, em hối hận rồi
Cùng lúc đó, một nhóm người áo đen xông vào. Trên tay cầm theo một con dấu, là dấu ấn Trương Thị mà Trương Hàm Thụy đã đánh cắp và đưa nó cho Du Kiến Toàn. Trương Quế Nguyên chẳng mảy may quan tâm đến, hắn vẫn ngồi đó ôm lấy thân xác thiếu niên.
Đám người áo đen đó bước lên lên muốn cướp lấy thân xác: "Chúng tôi theo lệnh của Du Tổng đến đây mang xác đi, phiền Trương Tổng nhường đường, bằng không...."
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không...các người không được mang em ấy đi khỏi tôi, tôi không muốn mất em ấy *ôm chặt cậu*
"Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt à? Bọn mày...lên cho tao"
Đám người áo đen xông lên giành lấy cái xác của cậu. Trương Quế Nguyên không chịu buông tay, hắn mặc cho bọn chúng lôi kéo, nhất quyết không buông. Bọn áo đen mất kiên nhẫn, thế là chúng đạp vào cái xác của Trương Hàm Thụy. Trương Quế Nguyên nhìn thấy như vậy liền hốt hoảng.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đừng đánh em ấy...các người không được đánh em ấy...không được
"Mày còn không tránh ra bọn tao đánh luôn cả mày"
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không..không tôi không cho các người mang em ấy đi đâu hết...em ấy phải ở bên cạnh tôi...tôi..tôi phải bảo vệ em ấy...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Quế Nguyên à...*rơi nước mắt*
"Má nó, xông lên đánh chết thằng này cho tao"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không...các người không được đánh anh ấy...không...
Hốt hoảng được gì? Cậu chỉ là một hồn ma, cậu lên tiếng được sao? Trương Hàm Thụy bất lực nhìn những tên áo đen đấm đá vào người Trương Quế Nguyên. Hắn vậy mà kiên cường không chịu buông tay ra. Bị dẫm đến gãy xương sườn vẫn không kêu một tiếng. Trương Hàm Thụy chỉ biết khóc, cậu không làm được gì cả...Trương Quế Nguyên đến cuối cùng vẫn không bỏ rơi cậu, vậy mà cậu lại...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Nếu được sống lại một lần nữa...em nhất định sẽ yêu anh, Trương Quế Nguyên em nhất định sẽ yêu anh
Trương Quế Nguyên bị đánh đến bất tĩnh vẫn không buông tay. Bọn áo đen thấy chuyện đã thành ra thế này cũng chẳng náng lại nữa. Bọn chúng nhanh chóng rời đi. Lúc Dương Bác Văn đưa người đến...Trương Quế Nguyên đã thoi thóp rồi.
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ca, anh sao rồi
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cố lên...cố lên em đưa anh đến bệnh viện
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Kh...không kịp nữa rồi Văn Văn à
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
....Anh..anh nhìn thấy rồi....anh thấy rồi....
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh thấy gì? Anh nhìn thấy gì hả?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Thụy Thụy...em ấy...đang khóc...
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Anh phải đến dỗ em ấy....
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ca...anh đừng nói nữa, em đưa anh đến bệnh viện
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
*lắc đầu* Không kịp đầu Văn Văn...anh chịu không nổi nữa đâu
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có lẽ...là Thụy Thụy muốn anh đi cùng em ấy....
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không ca...anh đừng nói nữa *rơi nước mắt*
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em...em.nhớ...phải chôn anh..gần Thụy Thụy nhé...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh sẽ không sao đâu mà...đừng nói bậy
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
*lắc đầu* Anh đến giới hạn rồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Anh đi trước nhé...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
*nhìn về phía Trương Hàm Thụy* Thụy Thụy đang chờ anh...anh phải đi thôi.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em ở lại...nhớ đừng phải đối xử tốt với Hàm Hàm nhé...nó là người tốt...
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đừng phớt lờ thằng bé nữa...nó rất yêu em...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Ca...chỉ cần anh không sao, em sẽ lập tức cưới Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh đừng bị làm sao hết...ca
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tạm biệt em...Tiểu Văn *mỉm cười*
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không...ca..ca...đừng chết...đừng chết mà...
......
Khi người của Trương Gia đến, Trương Quế Nguyên đang ra đi trong vòng tay của Dương Bác Văn rồi. Tả Kỳ Hàm nhìn Dương Bác Văn, biết chắc chắn hắn đã rất đau lòng. Liền đến vỗ vai hắn.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Dương Bác Văn...
Còn chưa kịp nói hết câu, Tả Kỳ Hàm đã giật mình khi Dương Bác Văn quay sang ôm chầm lấy cậu. Vì hắn đang ngồi nên mặt hắn úp vào bụng cậu. Cậu có thể cảm nhận được từng đợt nước mắt tuôn trào ra ướt đẫm áo mình. Cậu hiểu cảm giác này của hắn vì trước đó cậu cũng mấy đi người cha mà cậu yêu thương nhất.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*xoa đầu hắn* Khóc đi, khóc một trận rồi thôi.
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Người đi rồi không thể níu kéo. Đừng nên đau buồn quá độ, giữ sức lo hậu sự cho anh ấy nữa...
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Anh ấy đi rồi, anh ấy thật sự đi rồi
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Tôi biết, cũng biết cậu rất buồn
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
Yên tâm, tôi sẽ đồng hành cùng cậu đi qua cái nỗi đau này
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cậu...thật tốt
Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
......
........
Trương Hàm Thụy ngồi thất thần bên thân xác của Trương Quế Nguyên, đến khi thân xác hắn bị đưa đi cậu cũng không khỏi hoàn hồn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hết rồi sao? Trương Quế Nguyên anh thật sự đi rồi sao?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Trương Quế Nguyên...tại sao chứ, tại sao chỉ vì em mà anh lại thành ra như vậy...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Trương Quế Nguyên...anh là đồ ngốc
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ông trời ơi...ông có thương con, cầu xin ông cho con được sống lại, con muốn bù đắp những tổn thương mà con đã gây ra cho anh ấy
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hức...con muốn mình sống lại một lần nữa để yêu Trương Quế Nguyên!!!
........
Bịch
Ờm...tiếng Trương Hàm Thụy rớt giường đấy:))
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Uida, cái mông của tui *xoa mông*
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ủa khoan...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không phải lúc nãy mình đang ở...
Trương Hàm Thụy hoang mang, cậu nhớ lúc nãy cậu đang hét lên cầu xin ông trời cho cậu sống lại để yêu Trương Quế Nguyên thêm một lần nữa. Ấy vậy mà vừa dứt câu cậu lại té một cái "bịch" làm cái mông cậu giờ còn tê:)) Cơ mà Trương Hàm Thụy vẫn không hiểu, cậu bị làm sao vậy? Mới nãy còn đang khóc lóc, bây giờ lại xuất hiện trong phòng của mình? Chuyện này là thế nào vậy?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cái quái gì đang diễn ra vậy?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy...bình tĩnh lại, đừng hoảng đừng hoảng....
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Aaaaaaa....thế quái gì đang diễn ra vậy nèeeeeeee
......
Trương Hàm Thụy sau cú hét vừa rồi thì leo lên giường trùm chăn trốn:))
Bởi vì sau cú hét ấy, cậu nghe từ bên dưới có tiếng người chạy lên:))
Cạch
Cánh cửa mở ra, thân ảnh quen thuộc xuất hiện, hắn mồ hôi nhễ nhại, nét mặt vô cùng lo lắng nhìn vào, mặt kệ cái quy đã đặt ra từ trước bước đến xốc chăn lên muông nhìn người phía trong. Trương Hàm Thụy sau khi bị lấy chăn liền co ro lại như mèo con sợ bị đánh. Một chút cũng không dám nhìn ra ngoài. Cũng phải thôi, cậu đang còn hoang mang không biết gì cả, tự dưng lại có người đến khiến cậu càng hoảng hơn, có kịp nghĩ cái gì đâu mà chui thẳng vào chăn trốn:))
Mà cái hành động kia của cậu lọt vào mắt Trương Quế Nguyên lại thành cậu sợ hắn:))
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi không đánh em...mau ngồi dậy đàng hoàng đi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Ể, giọng này quen quen"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Là...Quế Nguyên sao?"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Sao lại như thế được, anh ấy...anh ấy chết rồi mà..."
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
.....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em sợ tôi đến vậy à?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Được rồi, tôi chỉ lên đây xem em có bị làm sao không thôi, tôi sẽ ra ngoài ngay, em đừng sợ
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Đúng rồi, là anh ấy, chính là cái giọng này, là Trương Quế Nguyên...."
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Mình...mình thật sự..thật sự được sống lại sao?"
Chưa kịp nghĩ gì nhiều, Trương Hàm Thụy đã nghe được tiếng nam nhân thở dài, đứng dậy định rời đi. Cậu nhanh chóng bật dậy, dùng hết sức mình chòm đến bắt lấy chiếc hông rắn chắc của người đàn ông mà ôm lấy. Cậu cảm nhận được rồi, có hơi ấm, rất ấp...là Trương Quế Nguyên, thật sự là Trương Quế Nguyên bằng da bằng thịt. Trương Hàm Thụy muốn khóc...cậu thật sự đã sống lại, cuối cùng cũng được bù đắp cho Trương Quế Nguyên rồi!
Trương Quế Nguyên bên này giật mình, hắn không ngờ thiếu niên ấy lại ôm mình. Bản thân đứng hình mất vài giây sau đó định thần lại, gỡ tay Trương Hàm Thụy ra nói:
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Đừng ôm, người tôi rất bẩn, còn chưa tắm
Trương Hàm Thụy ngay lập tức đáp
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*lắc đầu* Không bẩn, không bẩn, em không chê anh
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
.....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em...quên mất mình rất ghét tôi đụng chạm vào em sao? Hơn nữa còn rất ghét tôi đi làm về không tắm
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ả? Có sao?
Quả thật, kiếp trước cậu đúng là rất ghét Trương Quế Nguyên đụng chạm vào mình. Luôn viện cớ rằng người hắn bẩn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Vì chuyện này mà anh ấy lại bài xích như vậy, Trương Hàm Thụy rốt cuộc mày đã tổn thương anh ấy bao nhiêu vậy hả?"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Anh....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi về phòng mình, em...rửa mặt rồi xuống ăn tối
Nói rồi hắn lập tức quay về phòng mình, Trương Hàm Thụy còn chưa kịp nói lời nào hắn đã mất dạng.
Sau khi hắn đi, cậu có chút luyến tiếc muốn nhìn hắn nhiều hơn một chút
Nhưng nghĩ lại, cậu còn phải xâu chuỗi lại sự việc.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*mở điện thoại* Hiện tại là năm 2024, vậy là mình đã kết hôn với Quế Nguyên được hai năm rồi.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Cũng bằng đầu tư bây giờ mình bắt đầu qua lại với tên họ Du kia. Ngoại tình ngay trước mặt Quế Nguyên....
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*nắm chặt tay* Lần này sống lại...mình nhất định phải thay đổi.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Quế Nguyên...em sẽ bù đắp những tổn thương mà kiếp trước em đã làm với anh
......
NovelToon
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
....
Trương Quế Nguyên nhìn cậu không rời mắt. Cũng có chút bất ngờ khi Trương Hàm Thụy sẽ xuống dùng cơm tối. Bình thường cậu sẽ chán ghét đợi hắn dùng xong mới bảo quản gia dọn ra cho mình. Cực kỳ cực kỳ chán ghét khi ngồi ăn cùng hắn.
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Kiếp trước mình thật tệ ಥ╭╮ಥ"
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em ngồi đi *kéo ghế cho cậu*
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Anh không cần phải như thế đâu, em có thể tự làm được mà *ngồi xuống*
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Không sao, tôi thích làm thôi
Hắn quay về ghế của mình
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*nhìn hắn* Quế Nguyên....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ơi, tôi đây
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hôm nay cho em ra ngoài nhé
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
.....
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
"Em ấy lại muốn ra ngoài cùng cậu ta sao?"
Haizzz....Cậu định xin ra ngoài mua đồ, vậy mà lại thành ra đi gặp "người yêu" Trương Hàm Thụy mà biết được suy nghĩ này chắc cậu ngồi trong gốc vẽ vòng tròn rồi
Nhận thấy hắn không hài lòng, Trương Hàm Thụy liền xua tay
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Anh không cho em sẽ không đi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em muốn đi đâu?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
A, em chỉ đi mua một ít đồ thôi, đóng đồ kia của em chật hết rồi
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
"Em ấy nói dối, em ấy vừa mua đồ tuần trước, sao lại chật cho được"
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
*cười nhạt* "Em muốn gặp tên đó đến mức xuống nước xin xỏ anh luôn sao?"
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ừm, em đi đi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Không phải là anh ấy nghĩ mình đi gặp tên họ Du đó đấy chứ"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Aiya, hay là rủ anh ấy theo nhỉ? Dù sao thời gian này lão cha kia đóng băng thẻ của mình rồi, bào chút từ chồng chắc không sao đâu hả?"
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Ờm...Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Em nói đi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
.....
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
"Sao không ơi vậy, em muốn anh ơi với em cơ (・_ • ) "
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Có chuyện gì sao?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*giật mình* À dạ...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Không biết lát nữa anh có rảnh không?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Để làm gì?
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Đi mua đồ cùng em
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Em muốn mua cho anh vài cái áo
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
......
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
*ngẩng đầu nhìn cậu*
Động tác tay đang gắp đồ ăn của Trương Quế Nguyên bị gián đoạn. Hắn khẽ run lên một hồi, không ngờ Trương Hàm Thụy vậy mà lại rủ hắn theo xem hai người tình tứ.
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Tôi...
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
Hửm?
Trương Quế Nguyên
Trương Quế Nguyên
Ừm, lát tôi đưa em đi
Trương Hàm Thụy
Trương Hàm Thụy
*vui vẻ* A, biết là anh sẽ đồng ý mà
Hắn nhìn nụ cười của cậu, rõ ràng lúc này thâm tâm hắn không đồng ý, buôn ra miệng lại là cùng cậu đi. Lý trí thật sự đấu không lại con tim. Hắn thở dài, trách hắn quá yêu cậu đi.
~~~0o0~~~
Kiwi nè _ Tác Giả
Kiwi nè _ Tác Giả
Tada, chap mới tới rồi đây
Kiwi nè _ Tác Giả
Kiwi nè _ Tác Giả
Ahihi, bái bai nhoa
Hot

Comments

Buncutedeptroaisomotthegio 🌨️

Buncutedeptroaisomotthegio 🌨️

bai mong ra chap mới nhoa~✋/Kiss/

2024-12-10

1

Buncutedeptroaisomotthegio 🌨️

Buncutedeptroaisomotthegio 🌨️

này này các ng làm gì thế hả , mau dừng ✋✋

2024-12-10

1

Tình đầu.

Tình đầu.

...

2025-05-08

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play