Chương 14: Rời Đi

Một tháng rưỡi sau...

Ngày Tết qua đi, cuộc sống quay lại ngày thường. Vào nửa tháng trước, Kỳ Phương chính thức nghỉ việc ở tập đoàn Mã Thị, nhưng do cô phải sắp xếp thủ tục và đợi đứa bé được ba tháng thai kỳ ổn định mới sang Anh sinh sống cùng em trai đang du học.

Bà Kiều Hoa cũng hay sang chơi, nhưng do bụng của Kỳ Phương không lớn, lại thêm cô cố tình mặc đầm rộng rãi, dạo gần đây thì trốn tránh không dám tiếp xúc.

“ Cận Nam, sao con bình thản vậy, trưa nay Kỳ Phương sẽ sang Anh du học và định cư luôn bên đó. ”

Từ lúc Tết hay tin Kỳ Phương sẽ sang Anh du học và định cư là mỗi ngày bà Kiều Hoa đều nhắc nhở Mã Cận Nam, nhưng thái độ của anh vẫn cứ bình thường, lạnh nhạt thờ ơ không quan tâm đến.

Và cũng từ hôm ở nhà hàng đến nay, anh và cô chỉ đụng mặt hai lần trên tập đoàn, nhưng cô là người chủ động cúi đầu rời đi.

“ Có lẽ như thế sẽ tốt cho Kỳ Phương. ”

“ Mã Cận Nam, con có thực sự tỉnh táo không vậy? Người yêu con thật lòng thật dạ thì con bỏ lơ chẳng trân trọng, còn người lợi dụng, cái họ quan trọng là trong tay con đang có thứ gì thì con yêu thương. Mẹ nói cho con biết, nếu con chọn Nhạc Ỷ Mễ thì đừng gọi mẹ là mẹ nữa, mẹ không chấp nhận! ”

Mã Cận Nam thở hắt một hơi, đặt xuống cây nĩa trên tay, đôi mắt nhìn lên bà Kiều Hoa trông vô cùng bất lực, lên tiếng:

" Con không còn qua lại với Nhạc Ỷ Mễ nữa, con đâu có ngốc mà đến giờ chẳng nhận ra. ”

Nghe vậy, bà Kiều Hoa mới nhẹ nhõm yên tâm trong lòng, sắc mặt dịu xuống không còn gây gắt như vừa rồi, hỏi lại:

“ Vậy còn Kỳ Phương? ”

“ Tình cảm không phải muốn yêu là sẽ yêu, lựa chọn đó của Kỳ Phương là tốt cho cả hai, tốt cho tương lai của cô ấy. Con không ghét Kỳ Phương nhưng cũng chẳng có tình cảm, xem cô ấy đơn giản như em gái. ”

Nói xong, Mã Cận Nam lập tức nâng lên tách cafe uống vài ngụm theo thói quen buổi sáng, sau đó kéo ghế đứng dậy cầm lấy chiếc áo vest vắt sau ghế mặc vào, tiếp tục cất lời:

“ Con đi làm đây, tối nay sẽ về sớm dùng cơm với mẹ. ”

Có bà Kiều Hoa thì làm ra vẻ mặt như không quan tâm, nhưng lúc này trên xe chỉ có Mã Cận Nam anh và tài xế thì lại trầm tư một cách bất thường.

Thực sự lòng anh rất rối bời, cơn tức giận vì bị lừa gạt đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai, lại thêm anh chẳng biết mình là thích cô hay quyến luyến thể xác của cô, hoặc là trách nhiệm đối với cô.

Nếu là hai điều ấy, thì Kỳ Phương ra đi là lựa chọn tốt nhất...!

Mười một giờ trưa, ông Kỳ lái xe đưa hai mẹ con Kỳ Phương đến sân bay quốc tế. Bởi do cô đang mang thai nên bà Kỳ theo cùng trong lần đi này, sau khi sắp xếp xong xuôi sẽ quay về, và chắc chắn rằng thời gian khi tới ông bà rất thường xuyên sang đó.

Vốn dĩ đã biết bà Kiều Hoa sẽ ra sân bay tiễn mình, nên Kỳ Phương cố tình khoác thêm áo khoác bên ngoài, mặc chiếc váy dáng suông rộng rãi che chắn phần bụng căng tròn của cô.

Lúc này, bà Kiều Hoa chủ động nắm tay của Kỳ Phương, ánh mắt dành cho chứa đựng tình thương thật lòng, giọng điệu nghèn nghẹn như đang xúc động cất tiếng:

“ Dì xin lỗi con nha tiểu Phương! ”

Kỳ Phương mỉm cười lắc đầu, bàn tay nắm lại bàn tay của bà ấy, lễ phép đáp lời:

“ Dì đừng như thế, không phải lỗi của dì đâu, là do con và anh Nam thực sự chẳng có duyên nợ. ”

Bà Kỳ đứng bên cạnh lên tiếng bồi thêm:

“ Đúng đó, bà đừng suy nghĩ nhiều quá, mối quan hệ của chúng ta vẫn sẽ như vậy. Tôi không trách bà cũng không trách Cận Nam, tình cảm làm sao ép buộc được chứ. ”

Nói thêm vài câu thì cũng sắp đến giờ bay, thế nên Kỳ Phương từ giã bà Kiều Hoa, ông Kỳ và cô bạn thân Hàn Sướng để vào bên trong làm các thủ tục.

Và rồi, máy bay cất cánh bay trên bầu trời, đưa hai mẹ con cô đến một đất nước mới và cả hai sẽ có một cuộc sống mới. Tuy không trọn vẹn vì trái tim cô đã để lại thành phố Z, nhưng sẽ bình yên nhẹ nhàng thôi...

Bàn tay Kỳ Phương chạm nhẹ vào chiếc bụng, đưa mắt nhìn xuống bảo bối bé nhỏ đang từng ngày phát triển, ánh mắt dịu dàng cùng nụ cười trông rất mãn nguyện.

Cảm ơn vì đã tặng cho cô một tình yêu khác, thay thế Mã Cận Nam anh.

“ Con ơi, mẹ xin lỗi, mẹ sẽ dành tất cả tình thương cho con để bù đắp lỗi lầm này... ”

Tạm biệt anh, xin lỗi và chúc anh hạnh phúc!

Trong văn phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Mã Thị, Mã Cận Nam đứng bên cửa kính ngắm nhìn bầu trời trong xanh nắng vàng tuyệt đẹp, tâm trí hiện tại cứ quẩn quanh dòng tin nhắn của Kỳ Phương gửi đến trước khi cô lên máy bay.

Thực sự khi gửi dòng tin nhắn ấy cho Mã Cận Nam, cô không hy vọng hay trông mong điều gì vì cô đã quyết định buông bỏ, và sau khi dòng tin nhắn gửi đi thành công thì cô đã chủ động cắt đứt hết mọi liên lạc, kể từ hôm nay mỗi người sẽ mỗi một phương trời...

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Giờ thì anh không cần phải khó chịu, không còn lo sẽ bị làm phiền và cũng không cần phải hắt hủi khi đụng mặt chị nữa rồi nhé. Chị đã rời đi rồi đấy, như thế cho vừa lòng anh luôn. Người cũng đã rời đi và không liên quan tới cuộc đời anh nữa, đúng như anh mong muốn, anh có thể vui lên và mở tiệc ăn mừng được rồi nè. Hy vọng sau này anh sẽ không phải thốt lên hai từ hối hận/Scowl/

2024-12-12

19

Ly Ly

Ly Ly

Nghĩ cũng thương cho C nhưng mà đây là sự lựa chọn hoàn hảo đối với C lúc này. Để A bình tâm lại nhìn nhận lại xem ntn

2024-12-12

4

Nhung Hồng

Nhung Hồng

Đọc 2c này khóc hết 2c luôn ý chời , như vậy cũng tốt cho chị và cả bé con , cũng chờ ngày anh biết mình có con sẽ ntn

2024-12-12

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mất Trí Nhớ
2 Chương 2: Đau Thương Hay Ngọt Ngào?
3 Chương 3: Lần Đầu Tiên
4 Chương 4: Em Hạnh Phúc Lắm
5 Chương 5: Thừa Kế
6 Chương 6: Hạnh Phúc
7 Chương 7: Tâm Trạng Trái Ngược
8 Chương 8: Hồi Phục Trí Nhớ
9 Chương 9: Ray Rứt Áy Náy
10 Chương 10: Càng Cố Chấp Càng Đau Thương
11 Chương 11: Mang Thai
12 Chương 12: Hẹn Gặp
13 Chương 13: Lần Cuối Em Gặp Anh
14 Chương 14: Rời Đi
15 Chương 15: Kiểm Tra Bản Thân
16 Chương 16: Tôi Có Quyền
17 Chương 17: Tự Trách
18 Chương 18: Xin Lỗi
19 Chương 19: Thì Thôi
20 Chương 20: Duy Nhất Một Người Ba
21 Chương 21: Mã An Thịnh
22 Chương 22: Bóng Hồng
23 Chương 23: Vết Son
24 Chương 24: Mình Kết Hôn Đi!
25 Chương 25: Trách
26 Chương 26: Điên Tiết
27 Chương 27: Mất Kiểm Soát
28 Chương 28: Không Liên Quan
29 Chương 29: Lừa Gì Mà Lừa ~
30 Chương 30: Mắc Cỡ
31 Chương 31: Xấu Hổ
32 Chương 32: Lỗ Mãng
33 Chương 33: Hạnh Phúc
34 Chương 34: Sướng
35 Chương 35: Bù Đắp
36 Chương 36: Phá Cho Hôi
37 Chương 37: Không Thoát Được
38 Chương 38: Kiểm Tra
39 Chương 39: Ghen Tuông
40 Chương 40: Kết Cục ( End )
41 Đôi Lời Của Tác Giả
42 Thông Báo Truyện Mới
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Mất Trí Nhớ
2
Chương 2: Đau Thương Hay Ngọt Ngào?
3
Chương 3: Lần Đầu Tiên
4
Chương 4: Em Hạnh Phúc Lắm
5
Chương 5: Thừa Kế
6
Chương 6: Hạnh Phúc
7
Chương 7: Tâm Trạng Trái Ngược
8
Chương 8: Hồi Phục Trí Nhớ
9
Chương 9: Ray Rứt Áy Náy
10
Chương 10: Càng Cố Chấp Càng Đau Thương
11
Chương 11: Mang Thai
12
Chương 12: Hẹn Gặp
13
Chương 13: Lần Cuối Em Gặp Anh
14
Chương 14: Rời Đi
15
Chương 15: Kiểm Tra Bản Thân
16
Chương 16: Tôi Có Quyền
17
Chương 17: Tự Trách
18
Chương 18: Xin Lỗi
19
Chương 19: Thì Thôi
20
Chương 20: Duy Nhất Một Người Ba
21
Chương 21: Mã An Thịnh
22
Chương 22: Bóng Hồng
23
Chương 23: Vết Son
24
Chương 24: Mình Kết Hôn Đi!
25
Chương 25: Trách
26
Chương 26: Điên Tiết
27
Chương 27: Mất Kiểm Soát
28
Chương 28: Không Liên Quan
29
Chương 29: Lừa Gì Mà Lừa ~
30
Chương 30: Mắc Cỡ
31
Chương 31: Xấu Hổ
32
Chương 32: Lỗ Mãng
33
Chương 33: Hạnh Phúc
34
Chương 34: Sướng
35
Chương 35: Bù Đắp
36
Chương 36: Phá Cho Hôi
37
Chương 37: Không Thoát Được
38
Chương 38: Kiểm Tra
39
Chương 39: Ghen Tuông
40
Chương 40: Kết Cục ( End )
41
Đôi Lời Của Tác Giả
42
Thông Báo Truyện Mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play