Hừng đông, Triệu ma ma thở dài bên ngoài linh đường
Nhân vật phụ
Xui xẻo thật, tự nhiên lại chọn chúng ta đến túc trực bên linh cữu
Nhân vật phụ
Phải đó, tuổi tác càng nhỏ thì càng xúi quẩy, Cửu tiểu thư mới có 16 tuổi, nghe nói lúc vớt từ dưới hồ lên hai mắt vẫn mở, nghĩ lại vẫn thấy kinh hồn táng đảm
Nhân vật phụ
Bà không biết đâu, lúc lão phu nhân biết chuyện thì mặt mũi trắng bệch, ngay cả tang sự cũng không muốn làm
Nhân vật phụ
Nếu không phải sợ nó âm hồn không tiêu tán thì ngay buổi sáng ngày hôm qua vớt xác lên có lẽ đã khiêng thẳng đi chôn rồi
Dưới hiên nhà khắp nơi nơi đều là đèn tang lụa trắng, hai người Triệu ma ma ngồi trên ghế đẩu ngoài cửa, chậu tiền vàng bên cạnh chân đã nguội lạnh từ lâu
Thiếu nữ nhắm mắt nằm trong quan tài toàn thân mặc quần áo liệm trắng, đầu tóc tản mát, sắc mặt đen như tro tàn, đã tắt thở rất lâu rồi
Nhân vật phụ
Năm đó lúc Đại phòng mang nàng về thì lão phu nhân đã nói nàng là người không may mắn, thế nên bao nhiêu lâu nay nàng vẫn bị đối xử lạnh nhạt
Nhân vật phụ
Bây giờ thì hay rồi, người cũng đã chết, lão phu nhân đã yên tâm được phần nào rồi
Nhân vật phụ
Nó đã khắc chết phụ mẫu của chính mình, nếu là ta thì ta cũng không thèm nuôi dưỡng nó, Đại phòng chẳng phải vẫn luôn kiêng kị chuyện này sao?
Nhân vật phụ
Bây giờ người đã chết rồi, chi thứ hai của Tần gia coi như tuyệt hậu, cũng không biết bên phía Đại phòng nói thế nào
Nói chuyện, Dương ma ma vừa liếc mắt về phía quan tài
Vừa nhìn qua, khóe mắt bà ta bỗng dưng run bắn lên
Nhân vật phụ
Bà có nhìn thấy không?
Dương ma ma vừa hoảng sợ vừa túm chặt lấy Triệu ma ma hỏi
Câu hỏi cùng với hành động này khiến Triệu ma ma giật mình, bà đứng phắt dậy
Nhân vật phụ
Nhìn thấy cái gì, bà đừng làm tôi sợ...
Nhân vật phụ
Tay... Hình như ta vừa nhìn thấy tay nó vừa động đậy...
Nhân vật phụ
Tay động đậy lúc nào? Đương nhiên là bà hoa mắt rồi!
Nhân vật phụ
Nhìn lầm rồi nhìn lầm rồi, ngồi canh ở đây lâu quá thành ra mệt mỏi
Hồi sinh! Cửu tiểu thư hồi sinh rồi, Dương ma ma túc trực bên linh cữu vừa chạy như điên đến tiền viện, suốt dọc đường đều kêu gào Cửu tiểu thư sống lại rồi, còn nói Cửu tiểu thư đã đứng dậy rồi
Phục Linh
Hu hu, tiểu thư, cuối cùng nô tỳ cũng nhìn thấy tiểu thư rồi!
Tần Hoan
Ta không sao
Tần Hoan
Muội ra ngoài đi,ta muốn nghỉ ngơi
Nghe vậy Tần Hoan liền gật đầu đi ra cửa
Tần Hoan ngồi trên giường,nét mặt đăm chiêu
Tần Hoan
*Điên mất thôi*
Phục Linh
Tiểu thư
Tần Hoan
Ta không sao đâu,không cần lo lắng
Phục Linh
Vậy nô tì chuẩn bị đồ cho người
Tần Hoan
Đồ gì thế?
Phục Linh
Hôm nay là ngày thành hôn của Đỗ thiếu gia phủ An Dương Hầu phủ đó ạ.
Tần Hoan
Được rồi,đi đi
----Trên xe ngựa----
Nàng vận y phục xanh nhạt,vừa toát lên khí chất tao nhã mà ốm yếu
Càng thêm khẳng định với người khác rằng là nàng ốm yếu,gầy nhom,bị bạo ngược hàng ngày
Tần Hoan
Tần Hoan
Xe ngựa vừa dừng vào,Tần Hoan bước vào cổng thì đã nghe thấy tiếng xì xầm bàn tán
Nhân vật phụ
Ai vậy?Nhìn quen quá
Nhân vật phụ
Còn ai ngoài phế vật vật Tần Phủ nữa
Nhân vật phụ
Nhìn thật là chướng tai gai mắt mà
Nhân vật phụ
Đúng vậy
Nhân vật phụ
Sao không chết luôn cho rồi
Vân Điểm
Sao giờ này con mới đến,mau vào trong thôi
Nếu là trước đây nàng sẽ nhịn nhục mà bước vào nhưng báy giờ nàng không phải
Tần Hoan
Không sao đâu ạ!
Tần Hoan
Con bị sốt thôi,không sao đâu
Tần Hoan
Đâu phải là lâu lâu mới bị đâu ạ
Vân Điểm
...
Ngụ ý rằng ngày nào ở trong Tần phủ nàng cũng bị bắt nạt
Nhân vật phụ
Vậy sao?
Một giọng nói lạnh lùng lanh lảnh vang lên
Bỗng dưng một luồn khí lạnh khẽ chạm vào tay nàng,đè lên từng mạch tượng nơi cổ tay,lạnh lẽo đến từng dây thần kinh
Hạ Tuấn Lâm
Vừa hay bổn Thế tử cũng biết y thuạt có thể chuẩn bệnh cho ngươi,Tần tiểu thư
Nam nhân đầu đội mạc li lụa trắng tinh khôi,lớp vải lụa che nữa mặt của người nọ nhưng cũng không ngăn được dung nhạn bất thế thục phàm của y
Tần Hoan biết người này
Một trong các vị Thế tử thì hắn không ở trong triều hay chiến trường mà lại dấn thân vào giang hồ làm thần y
Comments