|Đam Mỹ|Song Tính| Dục Hải Trầm Phù
Chương 3
Tịch Dương ngồi trong phòng đợi một lúc lâu. Lúc em sắp mất hết kiên nhẫn thì cánh cửa đột ngột đẩy ra
Một nam nhân bước vào với gương mặt đỏ hồng. Vành tai hắn đã đỏ au. Có lẽ là do say
Hắn loạng choạng bước về phía giường
Tay hắn đặt bên cạnh em, người cúi xuống. Mùi rượu phả vào mặt của Tịch Dương, em nhăn mặt, thứ em ghét nhất là rượu
???
Hừ, lại có tiểu thư nào muốn lên giường ta?
Tịch Dương
Công tử! Người nhìn cho rõ đi!
Tịch Dương
Ta là nam nhân!!
???
( Không lẽ tú bà kia nghĩ mình có sở thích kì lạ như vậy? )
Tịch Dương thấy nam nhân đứng chôn chân tại đó thì em hơi bối rối. Không phải là đến để thoả mãn tình d.ục sao? Còn ngại ngần gì chứ?
???
( Chậc bỏ đi... Có là được )
Hắn bước tới, đè Tịch Dương xuống giường. Tay chân nhanh nhẹn cởi y phục của Tịch Dương ra
Mùi hương từ cơ thể của hồ ly cũng là một điều quan trọng...
Nhưng cũng khó để quên được
Mùi hương khiến người ta quên đi mọi thứ mà muốn lao vào như con thiêu thân
Tịch Dương
Chậm chậm đã!! Ah...
Tay hắn đã đưa đến ngực em. Hắn bóp nắn ngực nhỏ của Tịch Dương, nhéo nhũ hoa của em khiến em rên rỉ, không kiềm được mà lộ tai và đuôi ra
Nhưng người kia vẫn không để ý đến
Chỉ chăm chú khám phá cơ thể mê người của Tịch Dương
???
Ha... Có thật sự là nam nhân hay không?
???
Không lẽ là công tử nhà nào? Được chăm kĩ đến mức da thịt mềm mại như phụ nữ vậy...
Hắn nhéo mạnh thêm một cái lên nhũ hoa của Tịch Dương
Nước mắt em không kiềm được chảy ra
Sư phụ lúc trước không nỡ đánh em
Vậy mà giờ lại bị người ta sàm sỡ đến mức uất ức bật khóc
Đào Mặn
Chap sau là tới h r😋
Đào Mặn
Vốn từ ngữ của tui không được phong phú lắm vì ít xem hay đọc truyện cổ trang
Đào Mặn
Nên sẽ có nhiều cái nó hơi hiện đại
Đào Mặn
Mọi người thông cảm giúp nhe
Đào Mặn
Với lại truyện có đăng trên W cam, có khác biệt một chút
Đào Mặn
Ai thích răm mặn hơn thì lên đó đọc nha
Đào Mặn
Ở đây tui vẫn phải nói giảm nói tránh vì kiểm duyệt
Comments
Me me (◍•ᴗ•◍)
tặng tg 1 bônggg 😍
2024-12-31
1