( Kỳ Hâm, Tường Lâm, Văn Hiên ) Truyện Ngắn
Chương 2 "bạn trai tôi có tính chiếm hữu rất cao" END
Tống Á Hiên
hôm nào cũng giám sát tôi 24/24 sao mà tôi sống nổi hả?❄️
Tống Á Hiên
tôi nói rồi đó chúng ta chia tay đi❄️
Tống Á Hiên
anh nghe thấy không?hay điếc rồi?❄️
Lưu Diệu Văn
em thừa biết là anh yêu em nhiều như thế nào mà?
Lưu Diệu Văn
anh sẽ không bao giờ buông tay đâu..
nói rồi anh đánh ngất cậu đưa về Lưu gia
khi cậu tỉnh lại thì đã là buổi tối rồi
Tống Á Hiên
(nước mắt bắt đầu rơi)"em yêu anh nhưng mà anh đối vơi em tệ quá"
Lưu Diệu Văn
em tỉnh rồi à?( tay cầm bát cháo)
Tống Á Hiên
cởi xích ra cho tôi nhanh lên❄️ (chỉ xuống chân mình )
Lưu Diệu Văn
trừ khi em không muốn bỏ tôi thì tôi sẽ cởi ra(để bát cháo xuống)
Lưu Diệu Văn
ăn đi( đút cậu ăn)
Lưu Diệu Văn
ăn một chút thôi xin em đấy...
Tống Á Hiên
hừ❄️(cầm lấy bát cháo)
Tống Á Hiên
để tôi tự ăn❄️
Lưu Diệu Văn
được( cởi xích ra khỏi chân cậu) anh cởi ra cho em rồi đấy ( bước ra ban công)
Lưu Diệu Văn
(nước mắt bắt đầu rơi)
Lưu Diệu Văn
"anh xin lỗi Hiên Nhi...chỉ còn cách này để em bên cạnh anh thôi...anh ích kỷ lắm phải không?.."
Tống Á Hiên
(nhìn thấy anh im lặng cũng bước theo)
Tống Á Hiên
sao vậy? sao lại khóc?
Tống Á Hiên
(không phản kháng)
Lưu Diệu Văn
em cho anh một cơ hội được không ?anh sẽ cố gắng thay đổi mà?(nước mắt lại rơi)
Lưu Diệu Văn
đừng im lặng như thế mà?anh sợ lắm?(nước mắt lại rơi)
Tống Á Hiên
được em tha thứ cho anh lần này...
Lưu Diệu Văn
anh cảm ơn em nhiều lắm! Hiên Nhi
Tống Á Hiên
em cũng yêu anh...
anh và cậu lại tiếp tục bên nhau,anh đã cố gắng bỏ thói chiếm hữu cao, ghen tuông vô cớ đó đi, hai người dành rất nhiều thời gian bên nhau và họ kết hôn sau 5 năm bên nhau...vì tình yêu là sự thay đổi bù trừ anh yêu em và em cũng yêu anh thế là đủ rồi...tình yêu chỉ đơn giản vậy thôi...
Comments