•3

Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Cậu làm cái gì vậy? /cởi áo khoác ra khoác cho em/
Ngô Gia Nghi.
Ngô Gia Nghi.
Tớ giỡn vui thôi mà~
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/run lên vì lạnh/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Giỡn đéo vui!
Ngô Gia Nghi.
Ngô Gia Nghi.
/ngơ/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Để tôi đưa cậu vào nhà vệ sinh thay đồ /kéo cậu đi/
Nhà vệ sinh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hắt xìii
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ưmm giờ cậu mặc đỡ đồ tôi đi
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Ơ thế cậu mặc cái gì?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tôi mang đồ dự phòng, cậu khỏi lo
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Nhưng...
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Nhanh lên còn vào học! /cọc/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
À ừ
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
/cởi áo đồng phục ra/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Á /che mặt lại chừa mỗi con mắt/
Có che nhưng không đáng kể^^
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Con trai với nhau cả ngại cái gì?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Này, cậu vào thay đi /đưa cho áo cho cậu/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/cầm lấy rồi chạy nhanh vào toilet/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Dễ thương thật
thay áo xong thì anh bảo em vào lớp trước còn anh thì đứng suy nghĩ giờ lấy áo đâu ra mà mặc?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đưa áo cho crush rồi giờ mặc cái gì đây^^
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Thôi thì mặc đỡ vậy /mặc cái áo đang ướt của cậu/
Mặc vào tuy lạnh nhưng anh vẫn chịu được mà đi vào lớp.
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Xin thầy cho em vào lớp ạ
Thầy giáo.
Thầy giáo.
Em đi đâu về mà ướt thế kia?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
À dạ em nóng nên em vào toilet xối nước cho mát ạ
Thầy giáo.
Thầy giáo.
/cạn lời/
Thầy giáo.
Thầy giáo.
Thôi vào lớp đi
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Dạ /đi về chỗ ngồi/
Anh mặc cái áo ướt của em ngồi học tận 3 tiết. Do mặc áo ướt với lại anh mặc thêm chiếc áo khoác ở ngoài ngồi lâu nước lạnh ngấm hết vào người nên sinh ra sốt.
______________
Ra về.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Quang Anh, cậu mang cái áo ướt của tớ à?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
À ừ do nay tôi quên mang đồ nên mặc luôn
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tôi về trước /mang cặp đi về/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cậu về cẩn thận
Nói rồi em cũng xách cặp đi về.
______________
19h45 tối.
Em đứng đợi anh trước cổng trường. Em đứng đợi 15p rồi, muỗi cắn nát cả chân mà anh vẫn chưa ra.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Sao cậu ấy lâu thế nhỉ? /nhìn ngó xung quanh/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Thôi qua kêu cậu ấy thử /đi bộ qua nhà anh/
Nhà Quang Anh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Quang Anh ơi /kêu lớn/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Quang Anh à, cậu xong chưa?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/thấy cửa không khóa/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không khóa cửa luôn?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Hay bị gì rồi ta?
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Chết cha! /mở cửa chạy vào/
Em mở cửa chạy vào nhà. Vừa vào đến phòng khách thì thấy anh nằm chèm bẹp trên sofa.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Quang Anh /chạy lại/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Đức Duy...? /mơ màng/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Sao người cậu nóng ran lên vậy nè /sờ trán anh/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cậu sốt rồi này /đỡ người anh nằm lại/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cậu nằm đây chịu xíu, tớ chạy đi lấy khăn chườm cho cậu /chạy vào nhà vệ sinh/
Em chạy đi kiếm khăn với nước ấm ra chườm cho anh. Xong em vào bếp lục tủ lạnh coi còn gì không rồi nấu cho anh bát cháo.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cháo đâyyy /bưng tô cháo ra/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cậu ngồi dậy ăn xíu nhen /đỡ anh ngồi dậy/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Phiền cậu rồi /ngồi dậy/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Không sao
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/múc miếng cháo thổi nguội/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Này /đút anh ăn/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Tôi tự ăn được
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Thôi đi
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Cậu ngồi còn không nổi ở đó mà tự ăn
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Ăn đi /đưa muỗng cháo/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
/ăn/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Ngon không?
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
Ừm ngon
Em ngồi đút anh ăn một hồi cũng hết tô cháo. Ăn xong, anh nằm xuống ngủ còn em đem dẹp tô, sẵn em dẹp luôn cả cái nhà cho anh chứ nhìn nó bừa bộn chả khác gì cái chuồng heo.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Sao có thể ở được như này trời /rửa chén/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Con trai ít nhất ăn xong cũng biết rửa cái chén chứ để chất một đống như cái núi
1 tiếng rưỡi đồng hồ sau em cũng dọn xong cái nhà cho anh.
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Mệt bở hơi tai luôn
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/đi ra chỗ anh/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Quang Anh, lên phòng ngủ
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
Nằm đây bệnh thêm bây giờ /đỡ anh ngồi dậy dìu lên phòng/
Nguyễn Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh.
/ngồi dậy trong sự mơ màng/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
/dìu anh lên cầu thang/
Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy.
*Nặng dữ trời*
END
Hot

Comments

『𝄞ᥲᥡᥣіᥒ sᥱrᥲ⍴һіᥒᥱ ㋡』

『𝄞ᥲᥡᥣіᥒ sᥱrᥲ⍴һіᥒᥱ ㋡』

zậy bảo có đồ dự phòng t bic thừa a rồi cục Bột nhá

2025-02-09

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play