Chương 4:Phó bản: Lâu đài cổ U Linh
Không gian phòng tiệc sáng dưới chùm đèn pha lê. Những bộ xương trong trang phục quý tộc nhảy múa theo nhịp nhạc cổ điển, nhưng càng nhìn lâu, những "vị khách" này càng trở nên ghê sợ bên cạnh. Gương mặt của họ, mặc dù cố gắng cười, lại méo mó như ai đó cứng. Đôi mắt trống rỗng nhìn xoáy vào người chơi trong nhóm.
Trước mặt họ, chiếc bàn tiệc trải khăn nhung đỏ đậm, đầy những món ăn tinh nhưng có gì đó không đúng. Gần hơn, thức ăn đã ôi thiu, những ly rượu vang rỗng xoay tròn như có người vô hình đang uống. Tiếng thì thầm vang lên từ mọi góc phòng.
Hạ Vy
"Không ổn rồi, bọn chúng đông quá!"
Hạ Vy
"Không có cách nào để thoát ra được!"
Npc
/Tay xòe váy, cuối đầu/
Người chơi 3
/Phấn khích/ Cô em xinh đẹp, anh là Sơ..
Chưa nói hết câu, đèn chùm rơi xuống ngay người đàn ông xấu số
Mảnh thủy tinh văng lên người những người còn lại
Người chơi 2
/Mặt trắng bệch, nhưng không dám hét lên/
Người chơi 5
Tôi là Mariana Cruie.
Npc
Tuyệt vời! Tôi là xxx. Dạo này cô học lễ nghi chăm nhỉ, chẳng còn vụng về như lần trước!
Người chơi 5
"Học cái cứt á!?"
Npc
/Liếc xéo những người chơi còn lại/ Cô không nên để người hầu của mình mạo phạm đâu
Hạ Vy
/Cúi đầu/ Thật sự rất xin lỗi quý cô Mariana!
Người chơi 5
"Chắc nguyên chủ cũng không thân với ả đàn bà độc miệng này"
Người chơi 5
Người của tôi chưa đến lượt cô quản!
Người chơi 5
/Giả vờ lườm, cau mày/ Bọn này còn không mau đi ra ngoài chịu phạt!
Npc
/Bóp mặt/ Thú vị hơn rồi đấy!
Móng tay sắc nhọn và hơn nữa là chỉ còn...xương
Npc
/Cúi chào/ Hôm nay đến đây thôi!
Khi ả bỏ đi, người chơi này cũng nhanh chóng chuồn
Phút chốc, chẳng còn người chơi nào trong phong tiệc
Ba người chơi gồm Hạ Vy, một người nam và cô gái tóc hồng đi cùng nhau. Chỉ có mỗi cô ""Mariana Cruie" là đi một mình
Hạ Vy
"Không biết cô ấy có sao không nữa!"
Hạ Vy
"Tội nghiệp thật, hi sinh bản thân để những người chơi khác thoát thân"
Người chơi 4
Cô mau tìm manh mối đi, ta không thể ở tầng 1 quá lâu.
Người chơi 2
"Thì thầm" Tôi sợ lắm..
Hạ Vy
Vậy thì chết ở đây nhé! /Cười chế giễu/
Người chơi 2
Tôi có thể đi theo cô không? /Rụt rè/
Hạ Vy
Lát nữa tập trung ở đây nha. /Nhìn người chơi nam/
Người chơi 4
/Gật nhẹ đầu/ Tôi sẽ tìm manh mối và tìm cô gái tóc đen kia!
Vy đứng trong một phòng tối tăm, ánh sáng từ ngọn đèn chớp chờn chiếu vào bức tường phủ đầy nhung. Những mảnh gỗ nứt nẻ yêu thưa dưới chân mỗi khi có ai bước qua.Không gian yên tĩnh lạ thường, chỉ còn tiếng thở nặng nề của hai cô gái.
Người chơi 2
Cô có cảm thấy... Cả lâu đài này đang theo dõi chúng ta không?
Hạ Vy
Nếu cô cứ nói mãi thì tí tôi chạy sẽ bỏ cô lại đấy!
Người chơi 2
Xin lỗi..."được chưa?"
Hai cô gái lục soát khắp căn phòng, không có manh mối nào, họ đang định chuyển phòng thì...
Đột nhiên, cô chú ý đến một chiếc bàn gỗ cũ đặt gần cửa sổ. Trên mặt bàn có một chiếc hộp gỗ nhỏ, đã bị bỏ quên từ lâu. Vy tiến lại gần, tay nhẹ nhàng qua mặt, cảm nhận được sự lạnh lùng của nó. Cô mở chiếc hộp và bên trong có một cuộn giấy cổ xưa, được buộc bằng sợi dây da màu nâu.
Vừa mở cuộn giấy, hiện ra một dòng chữ mờ, được viết bằng mực đen ẩn bí mật. Nó gần như không thể đọc được .
Hạ Vy
/Quay phắt lưng lại/
Bức tranh đối diện với cô bắt đầu thay đổi. Cảnh tượng trong tranh trở nên sống động, người trong tranh có vẻ đang nói chuyện với nhau. Một số họ nhìn về phía Vy và mở miệng, nhưng không có âm thanh. Vy cảm thấy có một sự liên kết mạnh mẽ giữa bức tranh và cuộn giấy trong tay mình.
Ánh sáng từ cụm đèn tắt phụ, căn phòng chìm trong bóng tối. Một tiếng cười ma quái vang lên từ phía sâu trong lâu đài, cùng lúc một cánh cửa bí mật mở ra phía bên kia phòng. Trong lúc giải quyết, Vy nhận được một thứ được giấu kín: một bức tường giả trong phòng
Hạ Vy
/Sững người, giọng gấp gáp/ Đó! Chính là bức tường... Bức tranh là một phần của bức tường này!
Hạ Vy
Chúng ta phải tìm cách mở cánh cửa này trước khi quá muộn!
Người chơi 2
/Vội vàng/ Giờ tôi phải làm gì?
Hạ Vy
/Mở cuộn giấy lại/ Lúc nãy cô chưa thấy nó.
Hạ Vy
Có phát hiện gì mới không?
Người chơi 2
“Dòng ca? Ánh sáng tắt? Đây là một câu hỏi phải không?”
Người chơi 2
Cô đang để nó dưới ngọn nến mà, chữ tự nhiên trở nên rõ ràng
Vy nhăn mày, cảm nhận sự căng thẳng trong không khí. Câu trả lời không đơn giản. Nó không chỉ nói về sự thay đổi trong ánh sáng
Vy tiếp tục di chuyển trong phòng, tìm kiếm thêm manh mối. Quá nhiên, ánh mắt cô dừng lại ở chiếc đồng hồ cổ, đặt trên chiếc bàn gỗ gần cửa sổ. Đồng hồ có vẻ rất cũ, các vạch số đã mờ đi, nhưng vẫn còn một điều đặc biệt. Cô tiến lại gần và để ý rằng vết nứt trên mặt đồng hồ không phải ngẫu nhiên. Cẩn thận, Vy dùng tay lau nhẹ, phát hiện ra một biểu tượng hình tròn được khắc sâu trên mặt đồng hồ.
Người chơi 2
Cái đồng hồ gì mà lạ vậy?
Hạ Vy
/Đặt chiếc đồng hồ xuống bàn, nhẹ nhàng xoay một số/
Căn phòng rung lắc dữ dội
Người chơi 2
/Nói nhỏ/ Giờ không biết ai là người phá..
Người chơi 2
"Chết rồi, lỡ nói to."
Người chơi 2
Nãy nó tan biến rồi mà, lúc hơ dưới nến á
Người chơi 2
Phòng giờ tối lắm rồi, nến mà cháy hết thì toi!
Hạ Vy
Nãy cô đọc được từ "Dòng ca" trong cuộn giấy đúng không?
Người chơi 2
Đúng rồi! Tôi còn nhớ thấy một bản nhạc kẹp trong quyển sách trên kệ tủ.
Người chơi 2
/Vội vàng kiếm/
Không hẳn là bản nhạc! Chỉ là những đường nét lên xuống lộn xộn
Người chơi 2
Tôi học Piano mà chưa từng thấy ai vẽ bản nhạc mà xấu vầy, đọc không được luôn
Hạ Vy
/Vội vàng đứng lên, lấy cây bút lông trên bàn/
Hạ Vy
/Lại ngồi xuống sàn chỗ của người chơi 2/
Hạ Vy
/Lấy tay đo, nhẩm gì đó, dùng bút lông kẻ mấy đường/
Hạ Vy
Cứ 1 đốt ngón tay, đường thảng sẽ lên hoặc xuống. Chắc chắn là nối nhạc!!
Người chơi 2
/Nhìn vào/ Tôi...không biết!
Hạ Vy
Sao cô nói cô học piano?
Người chơi 2
Tôi mới học mấy buổi là tôi bị kéo vô phó bản rồi! /Cười trừ/
Người chơi 2
Kể ra cũng biết chút ít.. Tôi co thể đọc các nốt Đồ Rê Mi Fa Son á. /Chỉ tay vào vị trí nốt đô trong bản nhạc/ Đây là nốt Đô nè
Hạ Vy
/Lẩm bẩm/Vậy trên đây là La, giữa hàng này là Si...
Hạ Vy
/Ghi chữ vào phía trên nốt/
Hạ Vy
/Thấy nến sắp hết/ Đọc hết luôn đi!
Người chơi 2
Tôi cũng phải tính nữa chứ!
Người chơi 2
Đô, Mi, Son, Sí, Fà, Rê, La
Hạ Vy
/Đưa đoạn nhạc qua/ Hát được không?
Người chơi 2
/Nhẩm được một giai điệu/
Người chơi 2
/Bắt đầu hát/
Hạ Vy
Nghe có vẻ bi thương.
Hạ Vy
Khi nào tôi xoay đồng hồ thì cô hát!
Nến để chỗ bản nhạc cô gái hát, khiến việc điều khiển đồng hồ khó khăn hơn bao giờ hết!
/Đặt chiếc đồng hồ xuống bàn, nhẹ nhàng xoay một vạch số, khợp với đồng hồ/
Người chơi 2
/Hát giai điệu những nốt trên, lặp lại nhiều lần/
Ngay lập tức, một tiếng cạch nhỏ vang lên từ bức tường phía đối diện. Tấm ván gỗ trên tường bắt đầu nhúc nhích, rồi một âm thanh kỳ lạ vang lên, như thể có ai đó đang cào vào bức tường từ phía sau. Tấm ván từ từ di chuyển ra ngoài, để lộ một cánh cửa nhỏ ẩn sau bức tranh.
Hạ Vy
Đây là... cánh cửa bí mật. Mọi thứ bắt đầu rồi.
Bức tranh lớn trên tường bắt đầu phát sáng. Những gương mặt trong đó trở nên sống động, ánh mắt của chúng hướng thẳng về phía Vy. Một trong những người trong bức tranh mở miệng, nhưng không có âm thanh nào phát ra. Vy cảm thấy mình đang bị quan sát, và một cảm giác lạnh lẽo bỗng xâm chiếm.
Hạ Vy
Chúng ta phải hành động nhanh. Cánh cửa này sẽ không mở lâu đâu!
Người chơi 2
Bắt đầu thôi!
Cô bước lên phía trước và tiếp cận cánh cửa bí mật. Còn cô gái kia theo sau. Cánh cửa dần mở rộng, để lộ một căn phòng tối tăm. Không khí trong đó ngột ngạt, và những âm thanh kỳ quái vang lên trong không gian tĩnh lặng.
Bức tranh trong phòng nhấp nháy, và một lần nữa, âm thanh ting từ đồng hồ vang lên tuy chỉ mới 11h30
Người chơi 2
Phải tìm thấy manh mối trước khi mọi thứ sụp đổ.
Ngay lúc đó, ánh sáng từ ngọn nến trong tay Vy bỗng dưng bừng sáng, phản chiếu trên các bức tường đá. Những vết khắc trên tường bắt đầu sáng lên, lộ rõ các ký tự và biểu tượng kỳ bí. Vy nhận ra rằng, đây chính là chìa khóa để giải mã bí mật của căn phòng.
Hạ Vy
Cô mau chạy đi! Lúc này hai người kia chắc đã gặp nhau.
Hạ Vy
Cô thuộc đường mà đúng không?
Người chơi 2
Ở đây một mình nguy hiểm lắm!
Mọi người có tò mò hong nè?
Mấy độc giả muôn người chơi nam và người chơi nữ tóc đen kiếm được manh mối ở đâu? Như thế nào? Thì bình luận nha
Mỗi ngày mình đăng một chương lúc 00:00 nha. Có hôm bận thì đến 12h trưa mới đăng.
Comments