CHƯƠNG 3

Thế Vũ nhẹ nhàng xoa đầu Tiêu Dương rồi rời đi mua đồ ăn. Thế Vũ là cậu bạn thân từ hồi bé của Tiêu Dương và là một công tử chính hiệu nhưng lại có quá khứ bất hạnh. Bố mẹ Thế Vũ ly hôn, được vài năm thì bố cậu qua đời vì bạo bệnh. Mẹ cậu phải tiếp quản chuỗi nhà hàng mà bố cậu để lại nhưng kinh doanh của nhà hàng đi xuống. Mẹ cậu vì thế mà cố gắng gồng gánh để cậu có thể đi học, vực lại doanh thu của nhà hàng. Tưởng rằng mọi chuyện đã bình yên thì sóng gió lại ập đến. Một vụ va chạm xe hơi đã đưa mẹ của cậu đi mất. Cùng lúc mất cả bố lẫn mẹ khiến cậu bị trầm cảm nặng. Thế Vũ lúc đó mới chỉ là cậu bé 9 tuổi. Nhận được tin trong lúc đang học, Thế Vũ như mất đi cả bầu trời mà oà khóc ngay trong lớp học.

Từ đó, Thế Vũ khoá mình lại không tiếp xúc, không giao lưu với bất kì ai. Tiêu Dương là người ở bên cạnh Thế Vũ sau tất cả mọi chuyện và cuộc sống của Thế Vũ như có thêm hào quang. Thế Vũ cứ như vậy mà dựng lại chuỗi nhà hàng của bố mẹ khi cậu chỉ mới 15 tuổi. Tiêu Dương đối với Thế Vũ mà nói chính là động lực cho bản thân để trở lại thành con người như bây giờ.

Sau khi Thế Vũ rời đi, Tiêu Dương đeo tai nghe và lấy sách ra đọc. Có lẽ cậu thiếu niên ấm áp Tiêu Dương không biết rằng có ánh mắt đang lén nhìn cậu. Tử Hạo bị hình ảnh của Tiêu Dương làm cho ngơ ngẩn. Chắc do nhạy cảm mà Tiêu Dương quay sang nhìn Tử Hạo khiến Tử Hạo phút chốc hoảng nhẹ.

– Cậu có gì muốn hỏi tôi à ?

Tiêu Dương mở lời hỏi Tử Hạo vì thấy cậu ta nhìn mình rất lâu mà không có dấu hiệu dừng lại. Tử Hạo vốn ít nói lại bị câu hỏi của Tiêu Dương làm lúng túng nhưng biểu hiện của cậu không thể hiện ra mà chỉ đáp lại

– Không có

Tiêu Dương gật gù mấy cái rồi chăm chú đọc sách. Lông mi của Tiêu Dương khẽ động, ngón tay thon dài lật từng trang sách, khuôn mặt trắng hồng bừng sáng qua khung cửa sổ khiến Tiêu Dương đẹp đến động lòng người. Tử Hạo lúc này đã gục xuống bàn nhưng ánh mắt vẫn dính chặt lên Tiêu Dương, không khó để nhận ra cậu ta vẫn đang nhìn Tiêu Dương.

Lớp học chỉ còn lại hai người, tình cờ có bạn học đi qua và chụp lại. Khung cảnh lúc này nếu không chứng kiến thì sẽ không biết nó bình yên, dịu dàng mà thanh xuân đến nhường nào. Chỉ tưởng tượng thôi cũng đủ thấy nó chân tình đến rung động. Tử Hạo cứ như vậy mà thiếp đi còn Tiêu Dương cũng nhẹ nhàng mà tựa đầu vào cửa sổ mà chợp mắt. Lại một lần nữa, hai con người ấy lại tạo ra tấm hình thông qua các bạn học khi đi ăn trưa và trở lại lớp học.

Thế Vũ quay lại với hộp cơm trưa cùng túi đồ ăn vặt mà đánh thức Tiêu Dương dậy. Tiêu Dương mở mắt nhận lấy phần cơm của mình mà không quên cảm ơn Thế Vũ

– Ây zooo, cảm ơn anh Tiểu Vũ.

Thế Vũ chỉ nhắc nhở nhẹ

– Ăn rồi nghỉ ngơi đấy, nhà hàng có chút chuyện tớ phải về giải quyết. Tớ đợi Dương Dương ở nhà nhé.

Nói rồi Thế Vũ xách balo về trước. Tiêu Dương đẩy hộp sữa sang cho Tử Hạo đang say giấc nồng bên cạnh vì nghĩ rằng cậu ta chưa ăn gì cả.

Khi các bạn học về lớp ngày một đông và ngày càng ồn hơn thì Tử Hạo cũng dựng được cơ thể cậu dậy. Thấy hộp sữa bên cạnh mà cầm lên đảo mắt quanh lớp. Tiêu Dương bên cạnh ấy vậy mà lại mở lời trước

– Cho cậu, tôi thấy giờ ăn trưa mà cậu không xuống căng tin, không ăn thì không có sức học đâu.

Thấy không nói gì nên Tiêu Dương nghĩ bạn học sinh mới bên cạnh mình kiệm lời nên vẫn bồi thêm câu

– Cầm đi đừng ngại.........cho cậu đấy

Hộp sữa vị táo của Tiêu Dương nằm gọn trong lòng bày tay của Tử Hạo. Ấy thế mà Tử Hạo đã đưa cho Tiêu Dương hai chiếc kẹo

– Cái này........cho cậu. Làm quen nhé

Vậy mà Tử Hạo lại mở lời làm quen với Tiêu Dương. Tiêu Dương quay sang cười rất tươi để lộ chiếc má lúm đáng yêu vô cùng

– Tôi là Tiêu Dương. Cậu mới vào đây có gì không biết có thể hỏi tôi

Tiêu Dương vỗ vai Tử Hạo

– Tôi là Tử Hạo. Sau này mong cậu giúp đỡ nhiều

Hai người chỉ là giới thiệu nhưng lại có cảm giác đôi bên bị ngượng ngùng. Vẫn nụ cười ấy, Tiêu Dương nói với Tử Hạo

– Cậu mới chuyển đến ở kí túc xá hay thuê nhà bên ngoài ?

Tử Hạo đáp lại

– ừm.....thuê nhà bên ngoài nhưng tôi không rõ đường đi ở đây nên chưa tìm được nhà

– Vậy tan học tôi dẫn cậu đi xem

Tiêu Dương vậy mà giúp Tử Hạo đi tìm nhà. Tử Hạo cũng vậy mà chịu để Tiêu Dương giúp đỡ còn cảm ơn Tiêu Dương khiến nụ cười của Tiêu Dương rạng rỡ hơn bao giờ hết.

Ngay lúc này, trong nhóm chat liên tục bùng nổ với 2 bức hình được chụp lại. Người trong bức hình không ai khác là Tiêu Dương và Tử Hạo. Không những thế, hình ảnh của hai người đã có mặt trên diễn đàn ( CFS ) của trường khiến toàn trường dậy sóng.

Hot

Comments

Akbar Cahya Putra

Akbar Cahya Putra

Bạn nào chưa đọc thì đọc luôn đi, tuyệt vời quá mọi người ơi 🌟

2025-01-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play