[SanTake] Hôn Nhân Chính Trị
CHAP 2
_Quay lại chỗ cặp vợ chồng son nhà chúng ta_
Bọn họ đi vào các cửa tiệm quần áo
Hanagaki Takemichi
anh muốn mua bộ nào không?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
không cần đâu ở nhà tôi còn nhiều đồ lắm!//xua tay//
Hanagaki Takemichi
ờm...//nhìn anh một lúc//
Em hỏi vậy cho có lệ thôi chứ anh có đồng ý hay không em mặc kệ! Em vẫn dẫn anh đi mua đồ cho anh
Em dẫn anh từ từng sạp hàng rồi thử đồ từ bộ này sang bộ khác khiến anh hơi hoang mang
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em ơi..tôi đã nói-
Hanagaki Takemichi
im đi!//lườm//
Akashi/Sanzu Haruchiyo
dạ..//nói khẽ//
Rồi tiếp tục thì được một lúc sau em đã chọn cho anh hơn một chục bộ và hơn hết đó là những bộ mà anh thích nữa chứ
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em..em biết tôi thích mấy bộ này sao?
Hanagaki Takemichi
//nhìn anh chầm chầm//
Hanagaki Takemichi
(ờm...không lẽ phải là vợ chồng mới biết sở thích của nhau à??)
Hanagaki Takemichi
là tôi cho chọn đại cho anh đấy chứ tôi có biết anh thích thứ gì đâu
Em với khuôn mặt không hề giả trân nhìn anh làm anh cũng phải nhịn cười vì độ dễ thương và độ giả trân đầy tình cảm ấy
Akashi/Sanzu Haruchiyo
à ừm..//đỏ vành tai//
Đang tiếp tục chọn đồ cho anh thì em bỗng bị anh kéo đi qua chỗ khác
Hanagaki Takemichi
gì- gì vậy?!?//hoang mang//
Akashi/Sanzu Haruchiyo
nãy giờ em chọn đồ cho tôi rồi thì bây giờ tới tôi chọn cho em
Hanagaki Takemichi
(cũng tinh tế và tử tế phết!)//nhìn anh//
Rồi cũng như em lúc nãy mà anh dẫn em từ sạp này qua sạp khác chọn nhiều bộ đồ mặt dù có vài bộ em không thích nhưng em không hiểu tại sao là anh chọn thì em đều thích
Hanagaki Takemichi
được rồi nhiều lắm rồi đó Haru-san!
Anh đang tiếp tục chọn đồ cho em thì lại được em trực tiếp gọi tên làm anh bất ngờ quay phắc lại nhìn em mà không tin vào tai mình liền hỏi lại cho chắc ăn
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em..em vừa gọi tôi là gì?!
Hanagaki Takemichi
ờm..Haru-san? sao vậy gọi như vậy không được hả??
Nghe em gọi mình là "Haru-san" tiếng gọi ấy đã làm cho trái tim anh tan chảy trong giây phút đó! Tiếng gọi ấy nó ngọt ngào biết bao..hạnh phúc biết mấy nhỉ?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
à được chứ! em gọi tôi là cái gì cũng được miễn em thích là được!
Hanagaki Takemichi
hì~ dẽo miệng!//cười nhẹ//
Akashi/Sanzu Haruchiyo
..//đơ ra//
Nụ cười ấy...là lần đầu anh thấy em cười cũng là lần đầu mà em buôn lỏng phòng ngự ra và cười với anh
Cái nụ cười của em đẹp..đẹp tựa như ánh mặt trời vậy còn đẹp hơn cả biển cả nữa..đối với hắn thì trong đời hắn chỉ chọn một người và mãi mãi không có người thứ hai
Anh cứ tưởng tượng ra là không biết em ghét anh đến mức nào..cứ tưởng là em không thích anh..cứ tưởng em bơ và cọc cằn với anh là do anh sứng đáng với điều đó chứ
Anh cứ đứng đờ ra đó như người mất hồn em có hơi hãi rồi gọi anh vài lần nhưng anh không phản ứng
Thấy vậy em liền ra chiêu cuối là tát cho anh một cái tát như trời giáng
Akashi/Sanzu Haruchiyo
!?!
Anh bất ngờ và bừng tỉnh trở lại khi bị tát đến đau điếng như vậy liền nhìn lại em thì thấy em đang nhìn anh bằng ánh mắt lo lắng thì anh không hỏi gì hết mà nói
Akashi/Sanzu Haruchiyo
à ừm..tôi xin lỗi em..tôi có hơi lơ tơ mơ rồi
Hanagaki Takemichi
không sao..vậy mua xong rồi đúng chứ?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
à à mua xong rồi! để tôi đi tính tiền cho!//vội vàng xách đồ đi lại quầy thanh toán//
Anh đi lại chỗ quầy thanh toán và để nhân viên tính tiền rồi trả còn em thì có một thắc mắc nhẹ
Hanagaki Takemichi
ch-chẳng phải nhà anh ta đang gặp vấn đề về kinh tế sao??
Em cứ đứng nhìn anh mãi tới lúc anh thanh toán xong đi tới gần em thì em mới hoàn hồn trở lại
Anh vừa cầm đống đồ hàng hiệu trên tay vừa bước lại chỗ của em ân cần hỏi hang em
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em đứng lâu có mỏi chân không Takemichi?
Hanagaki Takemichi
à không có mỏi!
Thật ra thanh toán cũng nhanh tầm 10 phút thì xong rồi em đứng chỉ mãi suy nghĩ cũng hơn 10 phút có biết mỏi chân là gì đâu
Nhưng đối với anh thì 10 phút như 10 tiếng rồi thì anh cũng lo cho em mỏi chân hay chán nản gì đó nên vội vàng thanh toán nhanh về với em nữa
Akashi/Sanzu Haruchiyo
ờm...
Anh suy nghĩ một lúc rồi dùng giọng lạnh lẽo kèm theo đó là lớn tiếng gọi nhân viên đến
Akashi/Sanzu Haruchiyo
nhân viên!
Sau tiếng gọi của anh thì khoảng 4 người nam nhân viên hớt hãi mồ hôi lấm tấm vội vội vàng vàng chạy đến cung kính trả lời
NV Ngoài Lề
: dạ có tôi ạ ngài cần gì sao ạ!!//chạy đến//
Anh nhìn sơ qua rồi vẫn là giọng nói đầy lạnh lẽo ấy lên tiếng nói
Akashi/Sanzu Haruchiyo
các người đem đồ này ra con xe RR màu đen đậu chỗ 32 rồi để vào sau xe đi!
NV Ngoài Lề
: vâng ạ!//cuối đầu//
Sau khi đưa đồ cho nhân viên chuyển đi thì anh quay lại nhìn em thì em đã đơ ra đó rồi! Vì sao ư?? Vì từ trước giờ ở cạnh em thì anh đều nói với giọng ấm áp và có phần nũng nịu nữa ấy mà bây giờ em mới biết anh còn có chất giọng lạnh như băng này của anh nữa đó!
Anh quay lại với khuôn mặt điềm đạp và ấp áp như hằng ngày rồi lại gần nhất bổng em lên làm cho em bừng tỉnh thoát ra khỏi suy nghĩ ấy
Akashi/Sanzu Haruchiyo
ha~ vợ của tôi em lại có dáng vẻ đầy đáng yêu này nữa sao!//nói nhỏ rồi đi lại nâng em lên//
Hanagaki Takemichi
?!//bất ngờ//
Hanagaki Takemichi
g-gì vậy??!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
yên nào Takemichi đừng quấy!
Hanagaki Takemichi
...//bất ngờ càng bất ngờ//
Và rồi anh vác em đi thẳng ra ngoài và nhẹ nhàng để em lên xe xong thì lại chở em đi đâu đó
Hanagaki Takemichi
anh định đi đâu nữa vậy??
Em thắc mắc cũng có nghi ngờ và sợ anh lỡ chở mình đem qua Việt Nam bán mình lấy tiền luôn thì sao
Anh nghe vậy nhìn em một lúc rồi không trả lời khẽ cười mỉm và vẫn nhìn phía trước để tập trung lái xe
Anh do dự một lúc rồi hỏi
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em có đói không Takemichi?
Hanagaki Takemichi
(à thì ra là định đưa mình đi ăn á hả??)
Hanagaki Takemichi
ờm..tôi ăn rồi-
Chưa dứt câu thì cái bụng của em đã phản lại chủ nhân mà kêu réo lên như lâu ngày chưa ăn vậy
Hanagaki Takemichi
Ọt~Ọt~Ọt~!//đỏ mặt//
Anh nhịn cười không ra tiếng liền đưa tay xoa nhẹ đầu của em rồi nói với giọng đầy ấm áp
Akashi/Sanzu Haruchiyo
khục- em nói dối dở lắm đó Takemichi!//nhịn cười//
Hanagaki Takemichi
hừ! kệ tôi liên quan tới anh à?!
Em hờn dỗi hừ một tiếng rõ là đang tức đến ngượng cả mặt mà em vẫn chối leo lẽo ra
Anh bất lực với chàng vợ trước mắt nhưng vẫn luôn luôn dùng đôi mắt đầy sự yêu chiều nhìn em
Anh không nói nữa mà quay lại lái xe rồi mặt quay về phía trước lên tiếng với giọng dịu dàng, nói với em
Akashi/Sanzu Haruchiyo
được rồi- anh..à không tôi đưa em đi ăn
Em nghe thấy nhưng không trả lời mặt quay ra phía ngoài dường như không muốn để ý đến
Anh không thấy em trả lời thì khẽ liếc sang nhìn em một cái và thấy em đang ngắm nhìn bờ biển xa xa ấy
Anh bỗng lái xe chạy chậm lại, anh không biết em đang nghĩ gì thì anh thắc mắc hỏi em
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em..thích biển sao Takemichi?
Em nghe Sanzu hỏi vậy cũng bừng tỉnh lại vì nãy giờ em chỉ châm châm nhìn ra biển chứ không chú ý gì cả
Bây giờ em mới nhìn anh một cái xong lại qua ra cửa nhìn về phía ngoài xa ấy mà cất tiếng nói
Hanagaki Takemichi
thích chứ! tôi thích biển lắm
Hanagaki Takemichi
tôi chỉ mong..ừm thì
Em do dự dường như không muốn nói ra anh thấy vậy mới nói với giọng chắc chắn và hỏi em
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em mong thứ gì?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
nếu tôi làm được tôi sẽ làm mọi thứ cho em!
Hanagaki Takemichi
?!//bất ngờ//
Em bất ngờ không nói nên thành lời..Vì sao anh lại nói vậy chứ? Vì sao anh lại tốt với em như vậy chứ??
Không lẽ..vì em là vợ của anh ta nên mới được như vậy sao? Hay là vì anh muốn thứ gì ở em..
Em bất ngờ trong giây lác rồi hỏi anh một câu
Hanagaki Takemichi
vì sao?..vì cái gì mà anh tốt với tôi như vậy chứ Haru..
Anh im lặng một lúc rồi dừng xe lại bên đường và không do dự mà nói một câu cùng với hành động của mình
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em yên tâm! tôi không phải yêu em vì tiền hay là gia thế gì của em cả Takemichi!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
mà chỉ có lý do duy nhất là tôi yêu em thôi..em hiểu không?
Anh nhìn em bằng ánh mắt đầy sự yêu thương và vừa nói vừa đưa tay qua nâng cầm em lên và đặt lên đôi môi em một nụ hôn nhẹ nhàng đầy ngọt ngào ấy
Hanagaki Takemichi
!! //mở to mắt//
Em vô cùng bất ngờ trừng to đôi mắt của mình khi bị anh lấy mất nụ hôn mà em giữ suốt 23 năm mà giờ đây lại bị anh cướp đi trong khoảng khắc này
Sau một vài phút thì anh rời bỏ bờ môi đầy mật ngọt ấy còn khẽ liếm mép thầm khen với khuôn mặt có vài vệt đỏ còn vành tai đã đỏ bừng lên còn ở chỗ nào đó trên đầu người khác còn có thể nhìn ra khói bóc ra
Akashi/Sanzu Haruchiyo
(ngọt quá..)
Anh nhìn em đấm đuối rồi lên tiếng với giọng dịu dàng và nói lên 2 chữ chứa đầy tình yêu anh phát ra
Akashi/Sanzu Haruchiyo
yêu em..!
Trái tim của em đang đập rất nhanh! Nhanh tới nổi như muốn nổ tung rồi bỗng từ trong hóc mắt em ứa ra dòng lệ
Akashi/Sanzu Haruchiyo
?!?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em- em sao vậy Takemichi?!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
tôi..tôi làm- làm gì sai sao!?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em đừng khóc tôi xin lỗi! tôi sai rồi đừng khóc có được không..!
Anh vẫn đang hoang mang tự hỏi mình làm sai cái gì sao mà em lại khóc rồi
Anh luống cuống xin lỗi em rối rít mà không biết lí do là gì nhưng cái quan trọng là anh phải dỗ cho vợ anh nín trước rồi muốn gì thì tính sau
Akashi/Sanzu Haruchiyo
em..em làm ơn nói- nói cho tôi biết tôi sai ở đâu.. được không Takemichi!?
Akashi/Sanzu Haruchiyo
tôi xin lỗi..em đừng khóc nữa!
Hanagaki Takemichi
hức..hức..anh..anh lấy mất nụ hôn đầu..hức..của tôi rồi..hức..hức
Akashi/Sanzu Haruchiyo
????
Akashi/Sanzu Haruchiyo
(cái gì?? nụ hôn đầu gì? ý là nụ hôn đầu của mình á hả hay là nụ hôn đầu của ẻm???)
Anh cực kì hoang mang suy nghĩ đủ thứ một hồi rồi mới biết được anh mới chính là người cướp đi nụ hôn của em
Anh ta vô tri tới nổi một chuyện như vậy mà không nghĩ tới luôn đấy!
Rồi anh dỗ em nín khóc, hứa với em đủ thứ, xin lỗi em không ngừng miệng, lau đi nước mắt cho em mà cuối cùng em vẫn không nín...
Anh bỗng nghĩ ra một cách nhưng mà nó lại..hèn!
Tóm lại dù hèn cở này miễn dỗ được em nín khóc là được hết!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
hic..hic..tôi xin lỗi..hic..em đừng khóc...nữa hic..hic có được không//ứa lệ//
Thấy anh vậy em đang khóc thì bỗng nín bặt không khóc nữa mà nhìn anh đầy khó hiểu
Đáng lẽ người khóc mới chính là em chứ sao anh lại khóc thay phần em rồi..?
Sao anh hèn vậy Sanzu...^^
Akashi/Sanzu Haruchiyo
hic..hic.. tôi xin lỗi em mà...
Thấy em đã nín khóc thì anh càng lấn tới mà khóc nhiều hơn
Akashi/Sanzu Haruchiyo
hức..hức..
Em quay qua nhìn anh rồi đưa tay lên nâng khuôn mặt anh quay về phía mình
Akashi/Sanzu Haruchiyo
hức..hức.. tôi xin lỗi~
Hanagaki Takemichi
//lau nước mắt cho anh//
Hanagaki Takemichi
đừng khóc nữa..tôi cũng không khóc nữa!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
hức...thật sao?
Hanagaki Takemichi
tôi no never nói dối!
Akashi/Sanzu Haruchiyo
DẠ!
Anh lập tức thu lại nước mắt mà anh nãy giờ giả vờ rơi mà trưng ra bộ mặt cún con nhìn em bằng con mắt cún con đầy đáng yêu
Hanagaki Takemichi
(anh ta tại sao dễ..dễ thương như vậy chứ!)//đỏ mặt//
___________________________
Comments
Moshii
tiêngs chát oan nghięt xé tan màn đêm
2025-01-09
1
Simp allmain💗
hèn nhưng hiệu quả
2025-01-19
0
Moshii
((=
2025-01-09
0