2. Quay lại - Bách Lý Đông Quân

Bên ngoài, tiếng gõ cửa dồn dập cùng tiếng gọi vang lên
- Tiểu công tử, tiểu công tử!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
/Khó chịu nhíu mày/
- Tiểu công tử!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Ai đấy?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Dám làm phiền giấc ngủ của ta? /mơ màng/
Cung nữ / nô tỳ
Cung nữ / nô tỳ
Công tử, ta là cung nữ trong phủ
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Cung nữ?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Ta làm gì có tuyển cung nữ?
Cung nữ / nô tỳ
Cung nữ / nô tỳ
Công tử, ta là cung nữ của Trấn Tây Hầu phủ
Nghe xong câu này, Bách Lý Đông Quân giật mình mà bật đây
Im lặng khoảng mấy giây, Bách Lý Đông Quân mới khôi phục tinh thần
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
"Phải rồi, mình đã quay lại"
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Ta biết rồi, ngươi lui đi
Cung nữ / nô tỳ
Cung nữ / nô tỳ
Vâng /rời đi/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
/Nhìn xuống bản thân/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Thân thể lúc này là...10 tuổi đi?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Cũng tốt, có nhiều thời gian để luyện tập hơn
Suy nghĩ một lúc, hình như vẫn còn một thứ nữa
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Hắn ta nói còn có một chiếc nhẫn, ở đâu nhỉ? /nhìn xung quanh/
Ngó nghiêng trái phải không thấy thứ gì, Bách Lý Đông Quân khó hiểu nhìn xuống dưới gối mình thì thấy một chiếc nhẫn
NovelToon
(HACMTCMH)
Rất đẹp, rất hợp với y
Nó như làm ra để dành riêng cho y vậy
Bách Lý Đông Quân cầm lên, đeo vào ngón trỏ bên tay trái
Y nhìn bàn tay đeo nhẫn của mình một lúc rồi lẩm bẩm
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Rất đẹp
Xong, còn có một thắc mắc rằng
Không gian này phải mở như thế nào đây?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
"Không lẽ phải truyền nội lực vào?"
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
"Cũng may, mình có một chút, thử xem"
Nghĩ xong Đông Quân dứt khoát truyền nội lực vào trong chiếc nhẫn
Không đợi ý kịp định thần, không gian xung quanh đã thay đổi
NovelToon
NovelToon
Khung cảnh hiện tại là một khu rừng, đằng trước còn có một dòng suối
Bách Lý Đông Quân đi gần đến dòng suối, thử cho tay vào nước cảm nhận
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Vậy mà còn có thể trị thương?!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Đúng là Thiên Đạo, không thể coi thường
Khóe miệng Đông Quân hiện lên một nụ cười
Có không gian này, vậy tương lai của y không phải sẽ dễ dàng hơn rồi sao?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Hiện tại chắc là phải gặp sư phụ trước
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Nơi này, nghiên cứu sau vậy
Đông Quân dùng ý niệm, rời khỏi không gian
Y chạy đến nơi ở của sư phụ, Nho tiên - Cổ Trần
_____
NovelToon
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Đến rồi? /gảy đàn/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ! /chạy đến/
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
/Dừng đàn lại, nhìn Bách Lý Đông Quân/
Gặp lại được người sư phụ đã mất từ lâu kia, Đông Quân cũng khó kìm lòng được cảm xúc
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ...
Giọng y có chút run rẩy, nhìn người trước mặt mà xúc động
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Sao vậy?
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Ai bắt nạt con?
Cổ Trần nhẹ nhàng hỏi cậu bé như sắp khóc trước mắt này
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Ai dám bắt nạt con chứ /cười/
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Vậy sao?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Hìhì
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Hửm?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Người có tin vào tái sinh không?
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Tái sinh?
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Chắc là có
Nghe xong lời này, lòng gan dạ của Bách Lý Đông Quân lại càng cao hơn
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Con...con là người tái sinh
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
/Hơi khựng lại/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Đây là sự thật, linh hồn con là ở mấy chục năm sau quay trở lại
Sợ sư phụ không tin, Đông Quân còn tiếp tục nói
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Con biết người là Nho Tiên - Cổ Trần
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Còn có Kiếm Ca Tây Sở người muốn truyền thụ cho con
Với ý định muốn nói tiếp, Bách Lý Đông Quân đã bị Cổ Trần ngắt lời
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Được rồi
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Ta tin con
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ, mấy năm nữa người phải rời khỏi Trấn Tây Hầu phủ
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Nếu không sẽ bị phát hiện!
Trầm ngâm một lúc, Cổ Trần nhẹ nhàng gật đầu, đồng ý với lời nói của y
Nhìn thấy cái gật đầu của sư phụ, y cũng nhẹ nhõm hơn
Cuối cùng cũng có thể bảo vệ người, sống thêm mấy năm nữa
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sư phụ, con muốn học kiếm
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Tại sao?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Sống qua một kiếp người, con nhận ra bản thân phải mạnh hơn nữa để có thể bảo vệ những người bên cạnh
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Con rất muốn học kiếm!
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Con đã nghĩ kỹ chưa?
Bách Lý Đông Quân không chần chừ mà quyết tâm gật đầu
Nhìn thấy sự quyết tâm của y, Cổ Trần cũng không còn hỏi gì nữa mà nói
Cổ Trần / Nho Tiên
Cổ Trần / Nho Tiên
Hảo, vậy mai quay lại đây, ta sẽ dạy con
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Đa tạ sư phụ!
NovelToon
_____
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với sư phụ, Bách Lý Đông Quân tiếp tục với sự nghiệp báo gia đình của mình
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Đông Quân, con lại chạy đi đâu chơi rồi?
Vừa rời khỏi nơi trốn của Cổ Trần, Đông Quân đã nghe thấy giọng của mẹ cậu
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
"Chắc chắn là lại tìm mấy người sư phụ dỏm cho mình"
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
"Phải mau trốn!"
Trong đầu y chỉ nghĩ được vậy thôi, gặp mặt gia đình thì gặp sau được, nhưng mấy người giang hồ đó thật sự rất phiền phức
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Con đây rồi!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Mẹ /hoảng hốt chạy trốn/
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Đông Quân, con mau đứng lại cho ta!
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
/Dùng khinh công đuổi theo/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
A! /bị nhấc lên/
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Còn muốn chạy?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Mẹ à, con không muốn học võ của mấy người đóo
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Không muốn cũng phải học
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
/Xách cậu đến nơi luyện công/
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
Thế Tử phi /hành lễ/
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
/Gật đầu/
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Đây là con trai ta, mong ngươi quản được nó
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
Cứ giao cho ta /cười/
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
Còn con, ngoan ngoãn học võ đi!
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
/Rời đi/
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
Tiểu công tử, chúng ta--
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
/Bỏ chạy/
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
Tiểu công tử! /Đuổi theo/
Sau một hồi vật lộn với nhau, buổi học đầu tiên kết thúc
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
Tiểu công tử, ngày mai lại gặp /mệt mỏi/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Ta không cần /thở dốc/
Dù là người trọng sinh, nhưng cơ thể chưa từng được luyện tập, chạy khỏi tay của nàng ta cũng rất mệt mỏi
Nữ tử ấy cũng vì sự linh hoạt của y mà phải chơi đuổi bắt nguyên một buổi
Nv phụ (nữ)
Nv phụ (nữ)
/Rời đi/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Phù, trưa rồi
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Thay đồ rồi đi ăn thôi /tung tăng/
_____
Trong phòng dùng bữa, Bách Lý Lạc Trần, Bách Lý Thành Phong và Ôn Lạc Ngọc đang ngồi đợi Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Gia giaaa /chạy vào/
Bách Lý Lạc Trần
Bách Lý Lạc Trần
Ấy, Đông Quân /cười mừng rỡ/
Bách Lý Lạc Trần
Bách Lý Lạc Trần
Mau mau lại đây ngồi /vỗ lên ghế bên cạnh/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Vâng /chạy đến ngồi lên ghế/
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Gia gia, con không muốn học võ cùng cô nương kia đâu!
Bách Lý Lạc Trần
Bách Lý Lạc Trần
Được được, không muốn học liền không học /cưng chiều/
Trong sự cưng chiều của gia gia, có hai ánh mắt bất lực nhìn vào
Bách Lý Thành Phong
Bách Lý Thành Phong
Cha, người đừng chiều hư nó
Bách Lý Lạc Trần
Bách Lý Lạc Trần
Thế nào là chiều hư?
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Hứ, con không muốn học võ với cô kia
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Con muốn học võ của nhà mình
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Cái gì mà giết người trong mười chiêu ấy!
Nghe xong, cả nhà bất ngờ nhìn xuống y
Từ ngày gia đình Diệp đại tướng quân bị phán tội mưu phản, huynh đệ thân thiết của y là Diệp Vân chết
Y đã không còn muốn học võ hay cầm vào kiếm mà ngày ngày rong chơi trong thành
Thấy mọi người im lặng, y mở miệng hỏi
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Không được sao ạ?
Bách Lý Lạc Trần
Bách Lý Lạc Trần
Được, chỉ cần con muốn là được hết
Bách Lý Thành Phong
Bách Lý Thành Phong
"Cuối cùng nó cũng chịu học kiếm rồi!"
Ôn Lạc ngọc
Ôn Lạc ngọc
/Mỉm cười nhẹ/
Bách Lý Thành Phong
Bách Lý Thành Phong
Vậy từ sáng ngày mai, con phải dậy sớm!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Dậy sớm ư?
Bách Lý Thành Phong
Bách Lý Thành Phong
Không thì đừng hòng học kiếm!
Bách Lý Đông Quân
Bách Lý Đông Quân
Vâng, nghe lời Thế Tử Gia /cười tinh nghịch/
Bách Lý Thành Phong
Bách Lý Thành Phong
Con...!
Từ đó, Bách Lý Đông Quân luôn chú tâm vào luyện tập, y không luyện kiếm với Bách Lý Thành Phong thì cũng vào gặp Cổ Trần để nâng cao nội lực
Nhưng y không muốn ai biết đến việc mình luyện kiếm, vậy nên gia đình ai cũng giữ bí mật
Thế nên, y vẫn là tiểu bá vương Càn Đông thành, ngày ngày rong chơi, phá phách trong mắt mọi người

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play