[Song Luân X Atus] ĐỀU LÀ CỦA EM[DROP]
Bản nháp
..Một tia hy vọng le lói trong lòng cậu. Nhưng cũng không cho phép mình ảo tưởng, đây chỉ mới là khởi đầu, và An Nhiên có lẽ đang cố giữ đúng tính cách lương thiện vốn có
Nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh
Từ góc lớp, ánh mắt của hắn vẫn sắc bén dõi theo, như muốn cảnh cáo rằng, cậu không nên dính líu đến An Nhiên quá nhiều
Cậu cảm nhận được áp lực vô hình đó, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm tĩnh
Hệ Thống lại chen ngang, lần này lại giọng điệu tràn đầy thích thú
Hệ Thống
"Ồ, một bước ngoặc đây, để ta đoán nhé, ngươi đang định trở thành anh hùng của cô ta sao?"
Hệ Thống
"Cẩn thận đấy, vai phản diện thường chet thảm vì động vào nữ chính"
Cậu lờ đi giọng nói đáng ghét kia, chỉ tập trung vào ánh mắt của An Nhiên
Một ánh mắt nhìn vừa hiền từ, vừa mang theo một sự hy vọng nào đó
Trong lòng cậu chợt dâng lên một cảm giác khó tả, như thể lần đầu tiên trong suốt quãng thời gian dài, cậu có ai đó tin tưởng vào mình
An Nhiên lên tiếng giọng nhẹ nhàng, nhưng kiên quyết
An nhiên
Nếu cậu thật sự muốn thay đổi, tôi sẽ cho cậu một cơ hội, nhưng đừng làm tôi thất vọng, được không?
Câu nói đơn giản, nhưng đủ sức lây động lòng cậu. Cậu gật đầu, đáp với giọng trầm và nghiêm túc
Bùi Anh Tú(Atus)
Được, tôi hứa!
Chưa kịp tận hưởng cảm giác ấm áp hiếm hoi này, một giọng điệu cười nhợt nhã vang lên từ hàng ghế phía sau
Đa nhân vật
Ồ, cái gì đây? Một màn kịch lãng mạn sao? Phản diện cải tà nguyên chính để giành lấy trái tim nữ chính à?, thú vị thật!
Cậu quay đầu lại, bắt gắp gương mặt ngạo nghễ của Đăng Dương, một trong những nhân vật phụ có xu hướng gây rối
nó nhìn cậu bằng ánh mắt khiêu khích, nụ cười nửa miệng đầy ác ý. Rõ ràng, hắn không hề tin tưởng vào sự thay đổi của cậu
Không khí trong lớp lại một lần nữa trở nên căng thẳng, các học sinh khác bắt đầu xì xào bàn tán, nhưng lần này, cậu không muốn lùi bước
Cậy đứng dậy, đối diện với ánh mắt khiêu khích của Đăng Dương và bình thản nói
Bùi Anh Tú(Atus)
Nếu cậu cảm thấy thú vị, thì cứ chờ xem, tôi làm được những gì.
Cả lớp im lặng, như bị cuốn vào cuộc đối đầu, ánh mắt của nó thoáng loé lên sự bất ngờ.
Nhưng nhanh chóng biến thành vẻ châm biếm thường trực
Trần Đăng Dương(Dương domic)
//nhún vai+quay đi//
Nó không nói thêm gì, chỉ nhún vai rồi quay đi
Hệ Thống vang lên một lần nữa, lần này là tiếng cười khoái chí
Hệ Thống
"Ngươi đúng là biết cách làm mọi chuyện thêm phần kịch tính hơn"
Hệ Thống
"Được rồi, cứ thế đi, ta mong chờ màng trình diễn tiếp theo"
Cậu thở dài, ngồi xuống ghế, cảm giác vừa nhẹ nhỏm, vừa mệt mỏi
Dù con đường phía trước đầy rẫy sự khó khăn, nhưng ít nhất, cậu cũng bước được một bước đầu tiên
Một bước để chứng minh rằng cậu thật sự muốn thay đổi
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vanh lên, phá vỡ không khí căng thẳng trong lớp
Cậu thở pháo nhẹ nhõm, quyết định rời khỏi lớp để tránh ánh mắt soi mói của hắn và các học sinh khác
Khi vừa bước ra hành lang, cậu đã thấy Thanh Pháp và Thành An đang đứng chờ gần cầu thang
Thanh Pháp khoanh tay nhìn cậu, nhìn cậu, vẻ mặt nửa trêu nửa chọc
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Để em đoán nhé, lại gây chuyện với tên Trường Sinh hả?
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Anh đúng là không biết chọn đối thủ mà
Thành An, anh chàng hơi thấp, gầy nhưng rất tinh nghịch, lắc đầu, thở dài
Đặng Thành An(Negav)
Kiều này!, đừng chọc ảnh nữa, nhìn anh tút kìa, chắc cả sáng nay đủ mệt rồi
Cậu nhếch môi cười nhạt, dựa vào tường
Bùi Anh Tú(Atus)
Không phải anh muốn gây sự đâu, tự dưng mọi thứ cứ đổ ập vào anh thôi
Bùi Anh Tú(Atus)
Với lại, cũng chẳng ai tin anh đang cố thay đổi cả
Pháp Kiều nhướng mày, đi lại gần hơn
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Cố thay đổi?, anh đùa em đấy à? Sau tất cả những gì anh làm trước đây
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Anh nghĩ sẽ cần một câu là mọi người tin anh sao?
Lời nói của Kiều sắc bén, nhưng lại chứa đựng sự lo lắng mà cậu có thể cảm nhận được
Thành An đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lên tiếng
Đặng Thành An(Negav)
Nhưng nếu mà anh thất sự muốn thay đổi thì cứ làm đi, không cần phải để ý người khác nghĩ gì
Đặng Thành An(Negav)
Tụi em biết anh, nên tụi em tin tưởng anh
Cậu nói của Thành An khiến cậu cảm thấy ấm lòng, ít ra không phải tất cả đều quay lưng với cậu
Cậu gật đầu, ánh mắt kiên định hơn
Bùi Anh Tú(Atus)
Ừa, anh sẽ làm. Không chỉ để chứng minh với người khác, mà còn với chính bản thân của anh.
Pháp Kiều bật cười, vỗ vai cậu một cái
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Được rồi, nghe anh nói vậy cũng đáng tin đấy, nhưng nhớ cẩn thân với tên Trường Sinh
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Ông Trường Sinh không dễ đối phối đâu đó
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Nhất là khi anh đụng vào lòng tự trọng của ổng
Bùi Anh Tú(Atus)
Em nghĩ tôi có thể tránh né hắn mãi được sao? Nếu anh phải đối mặt, thì anh sẽ đối mặt
Bùi Anh Tú(Atus)
Trốn tránh không phải cách của anh
Thành An mỉm cười, gật đầu tán thành
Đặng Thành An(Negav)
Anh nói đúng đấy!, chỉ cần bọn em ở đây, anh sẽ không phải đối mặt một mình.
Những lời nói chân thành của hai người bạn, khiến cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn, dù phía trước còn nhiều khó khăn, ít nhất, cậu vẫn còn người sẵn sàng đứng về phía mình
Khi tiếng chuông báo hiều giờ học tiếp theo vang lên
Bùi Anh Tú(Atus)
Thôi hai đứa về lớp học đi, anh về đây!
Đặng Thành An(Negav)
Vâng, bái bai anh nhá!, xíu mình gặp lại
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp kiều)
Bái baii anh!
Comments
Ms S.
Tác giả đã cùng chúng tôi trải nghiệm với những nhân vật tuyệt vời trong truyện, cám ơn tác giả🙏🙏
2025-01-24
1