[Sha × Tou] Tình Yêu Bí Mật
Chap 3: Tin nhắn đầu tiên
Những lần chạm mặt ngắn ngủi và ánh mắt trao nhau ngày một nhiều đã khiến cả Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa không thể che giấu cảm xúc
Dù cả hai đều thận trọng giữ khoảng cách nơi công cộng, trong lòng họ, từng nhịp đập đều dồn về một hướng
Một buổi tối muộn, sau khi hoàn thành bài tập thể lực
Dĩnh Sa
//Ngồi lặng lẽ bên cửa sổ phòng ký túc xá//
Dĩnh Sa
//Nhìn ánh đèn của trung tâm huấn luyện vẫn sáng mờ, hình dung rằng có lẽ anh vẫn đang luyện tập như thường lệ//
Dĩnh Sa
//Cầm điện thoại lên, ngần ngại mở danh bạ//
Tên của anh nằm đó, một liên hệ cô đã lưu từ lâu nhưng chưa bao giờ dám nhắn
Dĩnh Sa
//Không thể kìm nén nữa , quyết định gửi một tin nhắn ngắn//
Dĩnh Sa
💬:Anh vẫn đang tập muộn à?
Dĩnh Sa
💬:Đừng quên nghỉ ngơi nhé
Dĩnh Sa
//Gửi xong , thấy lòng mình bồn chồn, không biết liệu anh có trả lời hay không//
Một phút… hai phút… năm phút trôi qua, màn hình điện thoại vẫn im lìm
Dĩnh Sa
//Thở dài, tự trách bản thân đã quá đường đột//
Dĩnh Sa
//Định tắt điện thoại, màn hình bỗng sáng lên với thông báo//
Sở Khâm
💬:Ừ, tôi vừa hoàn thành xong
Sở Khâm
💬:Còn em thì sao, vẫn chưa ngủ à?
Dĩnh Sa
//Nhoẻn miệng cười, cảm thấy một luồng hơi ấm lan tỏa trong lòng//
Hai người bắt đầu trao đổi qua lại, từ chuyện luyện tập, những áp lực trong đội tuyển đến những mơ ước nhỏ nhặt
Sở Khâm
💬:Tại sao em lại chọn bóng bàn?
Dĩnh Sa
//Ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời//
Dĩnh Sa
💬:Em thích cảm giác được tự mình quyết định vận mệnh trên bàn đấu, như một cuộc chiến nhỏ của riêng mình
Sở Khâm
💬:Vì tôi muốn giành chiến thắng
Sở Khâm
💬:Không chỉ cho mình, mà còn cho đội tuyển, cho gia đình, và giờ là… cho những người quan trọng
Dĩnh Sa
//Hơi khựng lại khi đọc câu trả lời ấy//
Dĩnh Sa
//Không dám hỏi thêm, nhưng trong lòng không ngừng tự hỏi, liệu "người quan trọng" mà anh nói có thể nào là mình hay không?//
Từ hôm đó, những tin nhắn giữa họ trở thành một thói quen không thể thiếu
Dù không ai dám công khai mối quan hệ, từng câu chữ họ trao nhau đều chứa đựng sự quan tâm đặc biệt
Những đêm dài tập luyện hay những lúc mệt mỏi, cả hai đều tìm đến đối phương như một nguồn an ủi thầm lặng
Một tối nọ, khi cả đội đang chuẩn bị cho giải đấu quốc tế sắp tới
Sở Khâm
//Bất ngờ nhắn//💬:Nếu lần này tôi giành chức vô địch, em sẽ có thưởng gì cho tôi không?
Dĩnh Sa
//Đọc tin nhắn, mặt đỏ bừng//
Dĩnh Sa
//Suy nghĩ hồi lâu rồi đáp//
Dĩnh Sa
💬:Nếu anh thắng, em sẽ… mời anh một bữa ăn thật ngon
Sở Khâm
//Trả lời nhanh chóng, như thể đã chờ sẵn//
Sở Khâm
💬:Vậy nếu tôi muốn một phần thưởng khác thì sao?
Dĩnh Sa
//Chần chừ một lúc lâu, tim đập loạn nhịp//
Dĩnh Sa
💬:Thì… anh cứ nói, em sẽ xem xét
Sở Khâm
//Mỉm cười nhìn điện thoại//
Sở Khâm
//Muốn nói rất nhiều điều, nhưng cuối cùng chỉ trả lời đơn giản//
Sở Khâm
💬:Tôi sẽ giữ lời đề nghị đó cho sau khi thắng
Dĩnh Sa
//Cười nhẹ, lòng vừa hồi hộp vừa lo lắng//
Dĩnh Sa
//Không biết phần thưởng ấy sẽ là gì , nhưng sâu thẳm trong lòng , cảm nhận được sự đặc biệt trong mối quan hệ này//
Đêm ấy, cả hai đều ôm trong lòng những cảm xúc khó nói
Họ biết rằng bước đi trên con đường này sẽ không dễ dàng, nhưng những tin nhắn đầu tiên ấy như ngọn lửa nhỏ, thắp sáng một mối quan hệ đầy hứa hẹn giữa hai trái tim đồng điệu
Comments