[ LiChaeng -XK ] Trở Thành Tra Alpha Trong Sách
Chap 3: Chạm Mặt
Sau khi biết Lisa là mommy của Liyoung, cô giáo Triệu ở nhà trẻ mới cho cô dắt đứa nhỏ đi.
LaLisa Manobal
*ôm Liyoung bước nhanh tới cửa hàng bán quà vặt*
LaLisa Manobal
"việc cấp bách bây giờ là đạt được giá trị hảo cảm cùng kiếm tiền, hiện tại đối với thế giới này không hiểu biết rõ ràng lắm, chỉ bằng miêu tả của nguyên văn không thể nhanh chóng hòa nhập vào thế giới này, trước tiên vẫn cần thích ứng mấy ngày mới được."
Trong lúc suy nghĩ, một lớn một nhỏ đã đi vào trong cửa hàng quà vặt, trong tiệm, một cô gái thân hình cao gầy cũng đang bồng đứa nhỏ mua vài món đồ.
Lý Manh Manh
Liyoung, dì đang ôm bạn là ai vậy?
Liyoung nhìn đứa bé kia, ánh mắt sáng lên, đó là bạn thân nhất của bé con ở nhà trẻ tên là Lý Manh Manh, trong nhà trẻ luôn có mấy bạn khác nói bé không có mommy, là con hoang, chỉ có Manh Manh nguyện ý cùng bé con chơi, những việc này Liyoung đều không nói với Chaeyoung
Liyoung
Manh Manh, đây là mommy của tớ, tớ có mommy *nở ra một nụ cười ngọt ngào*
Lý Manh Manh
Ừm, con chào dì, tớ biết rồi Liyoung *rạng rỡ cười lại*
Mommy của Lý Manh Manh tính tiền xong, đối với Lisa khách khí một chút
Mẹ Manh Manh
Mommy của Liyoung, tôi cùng Manh manh đi trước, Manh Manh chào dì đi
Lý Manh Manh
Tạm biệt Liyoung, tạm biệt dì
Liyoung
Ừ, tạm biệt Manh Manh, tạm biệt dì
Lisa nhìn Liyoung cười ngọt ngào cũng nhẹ nhàng thở ra, ôm Liyoung đi tới quầy bên kia để Liyoung lựa chọn đồ ăn vặt yêu thích
Liyoung
*Nhéo tay nhỏ của mình, có chút ngại ngùng, nhấp miệng nhìn xem không nói lời nào*
Lisa chỉ có thể tự mình mua một ít quà vặt cho Liyoung, đồ ăn vặt cũng không đắt, Lisa mua đến khi đựng đầy cặp nhỏ của Liyoung, cuối cùng còn thừa 60 đồng, Lisa đem một tờ 50 đồng bỏ vào ngăn túi trong cặp sách của Liyoung
Liyoung
Đây là cho Liyoung sao?
LaLisa Manobal
Không phải ngày hôm qua mommy mượn của con 10 đồng sao? Đây là trả lại cho Liyoung, dư lại là cho Liyoung tiền tiêu vặt
Liyoung
*do dự, nhấp môi nhìn nhìn Lisa*
Liyoung
Nhưng mà, mẹ không cho con lấy đồ vật của người khác
LaLisa Manobal
Mommy không phải là người khác, cầm đi, được rồi chúng ta trở về chờ mẹ con lại đây
LaLisa Manobal
* cười, sờ sờ bím tóc nhỏ của Liyoung, nhóc con này thật là đáng yêu.*
Nhưng mà hai người mới bước tới cửa của tiệm quà vặt đã bị một cô gái hốc mắt đỏ bừng chặn lại đường đi, cô ấy vừa khóc nức nở vừa giành lai bé con trong lòng ngực Lisa
Park Chaeyoung
Lisa, chị rốt cuộc muốn làm gì?
Park Chaeyoung
Tôi đã nói không có tiền cho chị, tôi còn phải tích góp tiền cho con đóng học phí học kỳ sau, chị có thể đừng tới tìm hai mẹ con tôi có được không, hay là cả Liyoung chị cũng muốn đem bán?
Cô gái kia hơi thấp hơn Lisa một chút, gương mặt lộ ra một loại dịu dàng, tóc dài hơi uốn xả xuống vai, làn da trắng nõn, hốc mắt ửng đỏ điểm xuyết càng thêm động lòng người, Lisa lập tức nghĩ đến thân phận của người trước măt, đúng là vợ trước của cô.
LaLisa Manobal
*Nhìn thấy con số trên đầu Chaeyoung từ -130 hạ xuống -150, tâm tình Lisa đều lạnh xuống, thấp thêm một chút thì mạng của cô liền mất, vội vàng giải thích*
LaLisa Manobal
Tôi thật không có ác ý, chỉ là dẫn Liyoung mua chút đồ ăn vặt, thật sự, chúng tôi vừa chuẩn bị trở về tìm em, em đã tới đây rồi
Chaeyoung hoàn toàn không tin lời giải thích của Lisa, ngược lại nhìn Liyoung trong ngực mình, Liyoung gật đầu, nhỏ giọng mở miệng nói:
Liyoung
Mommy nói là sự thật *đem cặp nhỏ kéo ra cho Chaeyoung nhìn*
Park Chaeyoung
Liyoung, mẹ đã dặn con cái gì, không được lấy đồ người khác, sau này không có mẹ ở đây cũng không cho con đi cùng mommy, có nghe hay không *lời nói có chút nghiêm khắc*
Liyoung
*không nhịn được, nước mắt xoành xoạch rơi xuống*
Liyoung
Hức hức hức, Liyoung sai rồi, mẹ đừng giận
Park Chaeyoung
Mẹ không phải trách Liyoung, mẹ sợ Liyoung gặp nguy hiểm, ngoan, không khóc, về sau Liyoung muốn ăn cái gì nói với mẹ, mẹ mua cho Liyoung
Liyoung
Híc hic, Liyoung không cần đồ ăn vặt, không muốn mẹ vất vả
Park Chaeyoung
Mẹ không có vất vả, Liyoung không cần lo lắng những chuyện đó, đó là chuyện của người lớn, ngoan, vừa rồi là mẹ quá tức giận
Chaeyoung dỗ trong chốc lát, Liyoung từ từ ngưng khóc, lưu luyến không rời đưa cặp nhỏ của mình cho Lisa, mẹ không cho bé nhận, vậy bé sẽ không nhận, bé con không muốn làm mẹ giận.
Chaeyoung đem bao bỏ vào lòng ngực Lisa, bảo Liyoung đi đến chỗ cô giáo Triệu một lát, cô ở lại nói với Lisa
Park Chaeyoung
Tôi đã nói với chị rồi, tôi thật sự không có tiền đưa cho chị, vừa rồi chị cũng thấy được, bộ dáng cẩn thận của Liyoung bao nhiêu có bao nhiêu đau lòng, trẻ con nhà người ta có ai tuổi này liền phải lo lắng vì tiền, Lisa, nếu chị còn có một chút lương tâm, tôi cầu xin chị buông ta cho hai mẹ con tôi đi
Comments