[All Thụy] Sắc Màu Cảm Xúc
Những Mảnh Ghép Cảm Xúc
Buổi sáng hôm sau, Hàm Thụy thức dậy với một tâm trạng đầy quyết tâm. Cậu đã bắt đầu hiểu rõ hơn về khả năng đặc biệt của mình và nhận ra rằng việc khám phá cảm xúc của người khác không chỉ là trách nhiệm mà còn là cơ hội để kết nối sâu sắc hơn với mọi người xung quanh
Trong giờ học đầu tiên, Hàm Thụy chú ý đến một người bạn khác, Trần Dịch Hằng. Dịch Hằng luôn tỏ ra năng động và hài hước, nhưng hôm nay, sắc màu quanh cậu ấy là một màu xám nhạt, thể hiện sự lo lắng và mệt mỏi
Trương Hàm Thụy
*Nghĩ thầm*
"Dịch Hằng không phải là người dễ dàng lo lắng. Mình cần tìm hiểu xem cậu ấy đang gặp vấn đề gì."
Sau khi kết thúc tiết học, Hàm Thụy nhanh chóng tiến lại gần Dịch Hằng
Trương Hàm Thụy
Dịch Hằng, cậu có thể ra ngoài nói chuyện một chút không? Tớ có điều muốn hỏi cậu
Dịch Hằng ngạc nhiên nhìn Hàm Thụy, nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý
Trần Dịch Hằng
Được thôi. Có chuyện gì mà cậu nghiêm trọng vậy?
Hai người tìm một chỗ ngồi yên tĩnh. Hàm Thụy cảm thấy đôi chút do dự, nhưng rồi quyết định hỏi thẳng
Trương Hàm Thụy
Hôm nay trông cậu không giống mọi ngày. Cậu có chuyện gì buồn à? Nếu có thể, tớ muốn giúp đỡ
Dịch Hằng thở dài, ánh mắt trầm ngâm
Trần Dịch Hằng
Thực ra... tớ đang lo lắng về kỳ thi sắp tới. Bố mẹ tớ kỳ vọng rất nhiều, nhưng tớ cảm thấy mình không đủ khả năng đáp ứng
Hàm Thụy nhìn thấy sắc màu xám quanh Dịch Hằng càng trở nên đậm hơn, phản ánh sự căng thẳng trong lòng cậu ấy
Trương Hàm Thụy
Tớ hiểu rồi. Nhưng cậu không cần phải tự áp lực như vậy. Ai cũng có lúc cảm thấy bất an. Tớ tin rằng cậu sẽ vượt qua được
Trần Dịch Hằng
*Mỉm cười nhẹ*
Cảm ơn cậu, Hàm Thụy. Nghe cậu nói, tớ cảm thấy nhẹ nhõm hơn
Cuộc trò chuyện kết thúc với nụ cười trên môi cả hai. Hàm Thụy cảm thấy vui khi có thể giúp đỡ Dịch Hằng, dù chỉ là một chút
Khi đi dạo quanh sân trường, Hàm Thụy tình cờ gặp Tả Kỳ Hàm. Cậu ấy đang ngồi một mình, ánh mắt xa xăm. Sắc màu quanh Kỳ Hàm vẫn là hỗn hợp giữa xanh lá và cam, nhưng hôm nay dường như có chút đổi khác
Trương Hàm Thụy
Kỳ Hàm, cậu sao thế? Trông cậu có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó
Kỳ Hàm nhìn Hàm Thụy, ánh mắt có chút ngạc nhiên
Tả Kỳ Hàm
Sao cậu biết? Tớ đúng là đang suy nghĩ về một chuyện quan trọng
Trương Hàm Thụy
Nếu cậu muốn chia sẻ, tớ sẵn sàng lắng nghe
Tả Kỳ Hàm
Tớ đang phân vân giữa việc tham gia vào đội bóng rổ của trường hay không. Tớ yêu thích bóng rổ, nhưng lại lo sợ không đáp ứng được kỳ vọng của mọi người
Hàm Thụy mỉm cười, đặt tay lên vai Kỳ Hàm
Trương Hàm Thụy
Cậu biết không? Đôi khi, điều quan trọng nhất không phải là kỳ vọng của người khác, mà là niềm đam mê và quyết tâm của chính bản thân cậu. Nếu cậu thực sự yêu thích bóng rổ, hãy thử một lần. Dù kết quả ra sao, ít nhất cậu sẽ không hối tiếc
Kỳ Hàm lặng lẽ gật đầu, ánh mắt trở nên kiên định hơn
Tả Kỳ Hàm
Cậu nói đúng. Cảm ơn cậu, Hàm Thụy. Tớ sẽ thử một lần
Trên đường về nhà, Hàm Thụy cảm thấy hài lòng với những gì cậu đã làm trong ngày hôm nay. Cậu không chỉ giúp đỡ bạn bè mà còn nhận ra rằng khả năng đặc biệt này là một món quà quý giá, giúp cậu thấu hiểu và kết nối với mọi người hơn
Tuy nhiên, cậu cũng biết rằng hành trình phía trước vẫn còn dài. Những sắc màu cảm xúc sẽ tiếp tục dẫn dắt cậu đến những khám phá mới, và cậu cần phải chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ thử thách nào
Trương Hàm Thụy
*Nghĩ thầm*
"Mình không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng mình sẽ không ngừng khám phá và học hỏi. Mỗi người đều có những câu chuyện riêng, và mình sẽ luôn ở đây để lắng nghe và chia sẻ"
Với quyết tâm đó, Hàm Thụy bước tiếp trên con đường của mình, sẵn sàng đối mặt với những cảm xúc phức tạp và tìm hiểu sâu hơn về thế giới sắc màu này.
Comments