[ Hiên Nguyên Hiên ] Nếu Như...
Chương 2
tác giả
Định viết 1 chương thôi rồi bỏ xó nhưng mà lướt tóp tóp thấy otp dịu quá nên phải viết thêm
tác giả
Ý tưởng thì cả đầu nhưng mị dốt văn nên không biết viết sao cho hay :()
tác giả
Thôi vào truyện ha~~~
Á Hiên im lặng vài giây, sau đó thở dài
Tống Á Hiên
Được rồi, nhưng anh phải hứa sẽ về sớm đấy, nhớ chưa?
Trương Chân Nguyên
Rồi mà, anh nhớ rồi!
Nghe vậy, Á Hiên đành quay người rời đi, nhưng trước khi đóng cửa, anh vẫn liếc nhìn lại. Ánh mắt anh thoáng lộ vẻ không hài lòng, nhưng anh không nói gì thêm.
Trương Chân Nguyên
Em ấy đi rồi, tiếp tục thôi
* tích tách tích tách... * thời gian không ngừng trôi qua, nhưng cậu có lẻ vẫn không có ý định dừng việc tập luyện lại
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Á Hiên đứng trước cửa phòng tập, tựa người vào tường, như thể đã đoán trước được tình huống này. Anh mở cửa bước vào và, đúng như dự đoán, Chân Nguyên vẫn đang mải miết luyện tập.
Tống Á Hiên
Anh giỏi thật đấy, Trương Chân Nguyên!!!
Giọng nói của Á Hiên khiến cậu giật mình, ngừng động tác và quay lại.
Trương Chân Nguyên
Á Hiên? em...em quay lại làm gì vậy? để quên..gì sao?
Trương Chân Nguyên
* ấp úng, ánh mắt lộ vẻ bối rối*
Tống Á Hiên
Em quay lại vì biết chắc anh cũng sẽ không giữ lời
Tống Á Hiên
* bước đến, không cho cậu cơ hội phản kháng, nắm lấy cổ tay cậu kéo đi*
Tống Á Hiên
Về thôi, không tranh cãi gì nữa hết á
Trương Chân Nguyên
Nhưng anh vẫn chưa...
Chưa nói hết câu Á Hiên đã trực tiếp chen vào
Tống Á Hiên
Không có nhưng nhị gì cả! Anh muốn kiệt sức và ngã lăn ra đây luôn sao?
Tống Á Hiên
Mai còn phải dậy sớm quay tư liệu, anh nhìn xem bây giờ đã là mấy giờ rồi?!
Á Hiên siết nhẹ cổ tay cậu, giọng nói không lớn nhưng đủ để khiến Chân Nguyên im lặng.
Trương Chân Nguyên
Hay...xíu nữa thôi, anh sắp tập xong rồi
Tống Á Hiên
* thả tay cậu ra, ngồi xuống đất *
Tống Á Hiên
Anh không về đúng không?
Tống Á Hiên
Được thôi, em ở lại đây với anh chờ anh về
Trương Chân Nguyên
Không cần phiền thế đâu mà, em về trước đi, xong phần này anh sẽ về ngay
Trương Chân Nguyên
Thật đó ~~~ *🥺*
Tống Á Hiên
* im lặng, nhắm mắt lại, kiên quyết muốn anh về cùng *
Trương Chân Nguyên
Thật là... được rồi, về cùng em
Như chỉ chờ câu này, Á Hiên ngay lập tức vui vẻ đứng dậy kéo anh cùng về với mình
Tống Á Hiên
Hihi, về thôi ~~~
Trương Chân Nguyên
* chỉ biết thở dài cam chịu *
Trương Chân Nguyên
" vẫn là không đấu lại em ấy "
Trương Chân Nguyên
" Chắc mọi người cũng ngủ hết rồi "
Trương Chân Nguyên
Á Hiên em về phòng ngủ đi, anh cũng về ngủ đây
Trương Chân Nguyên
* vừa nói, vừa chuẩn bị đi về phòng *
Tống Á Hiên
* đột nhiên lên tiếng* Trương ca, anh cho em ngủ chung với anh được không ?
Tống Á Hiên
Điều hòa phòng em lại hư rồi, trong phòng giờ lạnh lắm
Tống Á Hiên
Em ngủ không được, nha Trương ca ~~cho em ngủ nhờ đêm nay thôi, em hứa sẽ ngủ ngoan mà ~~
Á Hiên bịa ra một lý do mà bản thân cho là thuyết phục nhất, cùng với đó là ánh mắt đầy vô tội
Trương Chân Nguyên
Phòng em bị hỏng điều hòa? Sao anh không nghe ai nói nhỉ…
Tống Á Hiên
Chuyện nhỏ thôi mà. Chắc mấy người kia cũng không để ý đâu.
Dù hơi bất ngờ, nhưng cậu không nghĩ quá nhiều, chỉ lắc đầu cười nhẹ, rồi đồng ý
Trương Chân Nguyên
Được rồi, em đem đồ qua phòng anh trước đi, anh đi tắm rồi quay lại sau
Tống Á Hiên
Hì, em biết là Trương ca sẽ không nỡ từ chối em mà
Trương Chân Nguyên
haizz, hết nói nổi với em
Dứt lời cậu cũng lên phòng lấy quần áo rồi đi tắm, Á Hiên thì ngoan ngoãn bê đồ của mình sang phòng cậu
Trương Chân Nguyên
Tắm xong đúng là thoải mái thật * vừa nói vừa mở cửa phòng*
Tống Á Hiên
Anh tắm xong rồi sao, nè lại đây, ngủ thôi em buồn ngủ lắm rồi
Tống Á Hiên
* vỗ xuống chỗ bên cạnh *
Trương Chân Nguyên
Được rồi, ngủ thôi *tắt đèn rồi, đi tới nằm lên giường *
Trương Chân Nguyên
Em nhớ hẹn giờ đấy, không khéo cả 2 lại ngủ quên
Tống Á Hiên
Em hẹn rồi, anh yên tâm
Á Hiên mỉm cười, nằm sát hơn một chút. Trong bóng tối, ánh mắt anh ánh lên sự dịu dàng khó tả.
Tống Á Hiên
Ngủ ngon, Tiểu Trương Trương
Trương Chân Nguyên
Ngủ ngon Á Hiên
Cả hai nằm im, hơi thở đều đều vang lên trong căn phòng nhỏ hẹp. Nhưng trong lòng Á Hiên, đây là khoảnh khắc mà anh cảm thấy an toàn hơn bao giờ hết.
Tống Á Hiên
* ôm chặt cậu như thể sợ cậu sẽ lại biến mất lần nữa * " thật mong rằng khoảng khắc này có thể kéo dài lâu hơn "
tác giả
Muốn viết hay mà ngu văn có đào tạo nên đành chịu 😥
tác giả
Nếu mọi người thắc mắc tại sao Chân Nguyên ở phòng riêng thì là do ảnh phải thức khuya chạy deadline nên tách ra để tránh ảnh hưởng đến thành viên khác á
tác giả
Chỉ là trí tưởng tượng của tác giả thôi nên mọi người đừng nghĩ quá nhiều nhen
tác giả
mọi người đọc thì nhớ bình luận nha, cũng ham đọc bình luận của mn á
tác giả
thôi Pp hẹn gặp lại ở chương tiếp theo~~`
Comments