Cho Mình Em (Lai Bâng×Jiro)
đau
tgia🍀
viet cho thỏa mãn lòng đam mê chứ hỏng ai đọc...
Thóng Lai Bâng(Bánh)
/đứng trước mặt chặn đường em/
Thóng Lai Bâng(Bánh)
ồ~sao đi về có 1 mình thế
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
muốn gì?
Thóng Lai Bâng(Bánh)
vẫn chưa biết sợ à~ /cười nhếch 1 bên mép/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ngon thì solo 1vs1 đừng có mà ỷ đông hiếp yếu /trừng mắt nhìn anh/
Thóng Lai Bâng(Bánh)
ngông cuồng phết
Thóng Lai Bâng(Bánh)
thú vị đấy~
Thóng Lai Bâng(Bánh)
để thử sức cậu như thế nào nhé~?
Thóng Lai Bâng(Bánh)
(1) /hất mặt qua em/
1 người con trai trong rất cứng cáp bước tới trước mặt em
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
"thằng này mà đòi solo với tôi á?? khinh bố may yếu à" /nheo mắt/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
/giữ chặt tay hắn/ hửm
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
"bà nội may!" /né/
em mượt mà né hết cú đấm của hắn ta
Thóng Lai Bâng(Bánh)
asii mệt quá lên hết đi
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
này sống chos thế ??
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
"má nảy 1 đứa còn lại giờ cả nùi vậy đánh ai trước má..."
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
"chịu thôi...."
trên cơ thể chi chít vết thương bâmc tím
bên mép em thì đang rỉ máu
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
"mẹ khiếp.." /nằm dưới đất ôm bụng/
Thóng Lai Bâng(Bánh)
DỪNG !
Thóng Lai Bâng(Bánh)
hôm nay đủ rồi
Thóng Lai Bâng(Bánh)
thời gian còn dài~
Thóng Lai Bâng(Bánh)
/rời đi/
các vết thương do họ tạo ra nhói lên mà em chỉ biết ôm
em cố gắng lê cái thân đầy vết thương về nhà
do mẹ em đi làm nên buổi trưa về chỉ có em
may sao trường không cho học buổi chiều nên em được nghỉ ngơi
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
/sát trùng vết thương/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
aa.... /nhắm chặt mắt/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
mẹ khiếp đau théee
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
chos Lai Bâng ! tôi ghét anh...
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ay da...
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
thốn quá đi hụ hụ
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
thôi kiếm gì ăn chữa lành vậy
em từng bước nặng trĩu đi xuống bếp
thường thì mẹ em trước khi đi làm sẽ nấu đồ ăn sẵn về chỉ hâm lại thôi nên em cũng đỡ
em ăn xuống thì liền quay lại với cái giường mà đánh 1 giấc tới chiều
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ưmm...ay da /nhăn mặt/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
quên mấy cái vết thương nữa...
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
mai phải xách bộ dạng này đi học hả trời
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
đành chịu vậy
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
mấy giờ rồi ta
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
/nhìn vào đồng hồ/ 6h rồi á nhanh ghê
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
đi tắm đã /lấy đồ/
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
mẹ về rồi đâyyy /bỏ giày ra/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
mẹ về ròi /từ cầu thang bước xuống+lấy khăn lau tóc/
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
con bị sao vậy!? /chạy lại/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
té thoii
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
/cốc đầu em/
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
mẹ con lớn tuổi rồi chứ không phải con nít nhé?
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
NÓI
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
dạ...
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
con bị đánh...
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
ĐỨA NÀO ĐÁNH CON TA
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
thôi mẹ hạ hỏa đi
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
con không sao
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
trời ơi cành vàng lá ngọc của tuiii /ôm em/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
không sao mà /vỗ lưng mẹ/
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
con ăn gì chưa /đẩy em ra/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
chờ mẹ về đấy
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
vậy đi ăn thoiii
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
đói sắp rụng người ròi
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ăn ănnn
2 người ngồi trên bàn ăn cười đùa vui vẻ
cho dù mệt mỏi thế nào khi 2 người được ngồi cùng nhau họ đều hạnh phúc
ăn xong mẹ em cũng kêu em ra cho bà xem vết thương
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ây...da con không sao màaa
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
để yên cho mẹ coi
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
không là hồi con ăn dậm đấy
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
hụ hụ
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
thương cục dàng quá đi học bị bắt nạt
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
hỏng saooo
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
thôi con lên ngủ sớm đi mai còn đi học
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
vângg
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
thế con lên ngủ trước nhé
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
mẹ cũng nhớ ngủ sớm và ngủ ngonnnn nhe chị đẹp
Phương Thanh/mẹ Ngọc Quý
ừa ừâaa
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
asii mai lại gặp hắn đáng ghét vờ lờ
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
thôi soạn bài cái đã
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
oáppp mới đây mà đã mười giờ rưỡi /nhìn điện thoại/
Nguyễn Ngọc Quý(Jiro)
ngủ hoiii
Comments