Chanh Muối Mật Ong - DuongKieu
Ep 18
Minh
Mày trong bộ dạng này làm t xao xuyến đấy
Minh
Muốn gì là muốn gì chứ
Hắn đưa tay lên vuốt lấy tóc cậu thì bị cậu hất ra
Minh
Ha.... Mày ở cương vị này thì quá hợp rồi còn gì
Minh
Danh xưng xứng với mày lắm
Minh
Mà nghĩ thật buồn cười
Minh
Sống kiểu gì mà lại để tao nắm được thóp mãi thế
Minh
Mày cũng đừng trách tao
Hắn cười cợt rồi quay người bỏ đi để lại cậu đang rung lên vì tức giận
Tiếng chuông điện thoại cậu reo lên, cậu hít một hơi thật sâu chấn tỉnh rồi bắt máy
Kiều
Mọi người cứ đi ăn đi
Dương
Hình như là có chuyện gì
Khang
Để t chạy về xem sao
Dương
M dẫn mọi người đi ăn đi
Dương
M về thì ai trả tiền
Đoạn đường từ quảng trường về nhà tuy gần nhưng để đi bộ cũng mất hơn 20p. Con đường dọc bờ biển, vì gần khu neo tàu nên trên các vỉa hè hay bờ biển đều rất vắng.
Cậu chầm chậm đi từng bước, ánh mắt mơ hồ nhìn theo cửa biển, các cơn sóng va vào cát kéo theo từng đoạn kí ức xưa cũ quay về.
Đứng trước cảnh tượng đồ đạc lộn xộn khắp nơi trong nhà, người mẹ của cậu đang ra sức dọn hết những thứ cần thiết vào vali. Cậu bàng hoàng đứng nép bên cửa hỏi khẽ
Mẹ cậu thấy cậu về thì nước mắt ngắn dài cầm vali đi đến bên cậu
Mẹ Kiều
Mẹ hết chịu nổi rồi
Mẹ Kiều
Chủ nợ cứ đến tìm rồi đập phá đồ đạc
Mẹ Kiều
Mẹ hết tiền để trả rồi
Mẹ Kiều
Mẹ sẽ đi kiếm tiền về để trả nợ cho hai cha con nha
Mẹ Kiều
Mẹ chỉ đi một thời gian thôi
Kiều
Nhưng.....nhưng ba nói còn một khoản tiền nữa mà
Kiều
Mình chỉ cần trả nó là được
Người mẹ nghe đến khoản tiền tiết kiệm thì vội giấu đi chiếc vali ra sau lưng mình, điệu bộ trở nên lúng túng
Mẹ Kiều
Khi nào lớn lên con sẽ hiểu
Mẹ Kiều
Con sẽ hiểu cho mẹ thôi
Mẹ cậu kéo lấy vali lướt qua cậu. Ánh mắt cậu giao động, đôi tay nhanh chóng túm lấy tay người mẹ níu lại.
Kiều
Mẹ không thể làm vậy với ba
Kiều
Giờ ba cũng đã nằm viện rồi
Kiều
Không.......không......
Cậu dằng co trong sự yếu ớt, nước mắt đã lấy đi hết sức của cậu. Cậu bị hất văng ra xa, nước mắt cứ thế mà tuông ra chảy dài trên gò má nhỏ. Người mà cậu tin tưởng, dựa dẫm vào bấy lâu lại là người dễ dàng buông tay nhất, người mẹ ngày đêm lo cho gia đình ân cần chăm sóc nay lại chỉ vì tiền mà sẵn sàng vứt bỏ chồng con mà ra đi. Cậu bất lực nằm xuống nền đất lạnh mà khóc nấc lên từng đợt. Cho đến khi có người đi ngang phát hiện thì cậu đã ngất đi từ bao giờ.
Kí ức lại tua nhanh hơn một chút
Cậu mở mắt từ từ, ánh sáng trắng của trần nhà đập vào mắt làm cậu nhíu nhẹ mày. Cậu ngồi dậy nhìn ngó một chút và xác nhận ở đây là bệnh viện. Ánh mắt nhìn về ô cửa sổ, những lớp suy nghĩ cứ thế xếp chồng lên nhau. Đưa tay lên cậu dứt khoát rút kim truyền nước ra khỏi mình, vì giật ngược chiều và nhanh gọn nên vết thương tạo nên đang rĩ máu chảy dài xuống bàn tay khi cậu bước đi.
Chân cậu kiên định đi thẳng một mạch đến căn phòng nơi cuối dãy và mở cửa
Kiều
Nếu như tao rút khỏi nghiêng cứu thì mày sẽ trả hết nợ cho nhà tao đúng chứ
Hắn nghe thấy điều kiện của mình giao ra cho cậu vào một tuần trước được thốt lên thì tỏ ra hứng thú mà ngã người ra sau ghế nhìn cậu
Minh
Còn bây giờ thì tao không chắc
Cậu nắm chặt lấy tay mình, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay mà kìm chế
Minh
Tao muốn mày rút khỏi ngành
Minh
Không được thì thôi vậy
Kiều
Mày mất tự tin như vậy à
Kiều
Mày không thể thắng tao đến vậy à
Minh
Tao chả việc gì đôi co với mày
Minh
Tao ghét cái cách mày luôn đạt được mọi thứ một cách dễ dàng
Kiều
Mày dốt không phải lỗi do tao
Minh
Mày đang đến năng nỉ tao đấy
Minh
Mày nên biết bây giờ mày đang ở đâu
Minh
Mày không còn gì trong tay cả
Minh
Đừng có mà lên giọng với tao ở đây
Minh
Tao ra điều kiện là quá tốt với mày rồi
Minh
Đối với mày bây giờ thì tao chỉ cần búng tay một cái là mày chẳng là cái thá gì ở đây cả đâu
Kiều
Dù gì thì mày chỉ muốn nhìn tao thất bại
Kiều
Vậy thì tao thuận theo ý mày
Kiều
Và nên nhớ. Tới đây là kết thúc
Cậu nói xong thì quay đầu bỏ đi
Bước đi càng ngày càng nhanh, từ đi cậu chuyển qua chạy, cậu chạy mãi, chạy mãi về phía trước. Cậu chạy đến sân thượng thì ngưng lại. Xoay một vòng nhìn về xung quanh cậu hét lên đầy đau đớn, những tiếng hét vang vọng liên hồi, tiếng hét kèm theo vài tiếng nấc và kèm theo cả cuộc đời cậu đưa theo gió cuốn đi xa
Tiếng còi xe vang lên kéo tâm trí cậu quay về hiện tại. Bước chân lùi lại một chút nhưng không rời khỏi tầm ánh sáng đèn xe đang vụt tới. Ánh mắt đờ đẫn nhìn thẳng vào ánh đèn xe sáng chói, cậu như thấy được một cuộc đời mới của bản thân. Bàn tay rộng lớn được gian ra ôm lấy thân hình nhỏ bé kéo về một bên góc đường.
Cậu ngước mặt lên nhìn gương mặt mờ ảo đang hiện lên trước mắt. Bộ dạng thở dốc nhễ nhại mồ hôi và đầy lo lắng, đôi lông mày nhíu lại với nhau, người này tức giận nhìn cậu.
Comments
★.sân đình.☆
ôi mẹ õiiiiiiiiiii😭😭😭😨😨😨😨😣😣😩😩
2025-02-16
2
✨Embes Lì lợm🫣🩷
má dú bự dữ vậyy
2025-02-16
5