[Kaishin] Em Yêu Anh Shinichi~
Chap 4+5 : trốn tránh
tác giả
Trong lúc chỉnh sửa lại tui vô tình bấm xoá.....
tác giả
Bay luôn Chap H=')
tác giả
Bay luôn chap 4 òi=')
Trăng bạc lửng lơ treo trên bầu trời đêm, rọi ánh sáng dịu dàng qua ô cửa sổ đang khẽ mở.
Chuyện gì tới thì cũng phải tới
Một thợ săn đã nhắm con mồi từ lâu, bây giờ được tiêm thêm thuốc thì không có điều gì có thể ngăn cản.
Căn phòng tĩnh mịch chỉ có tiếng thở dốc khe khẽ, tiếng chăn ga cọ xát và tiếng tim đập dồn dập của hai con người đang cuốn lấy nhau như thể thế giới bên ngoài không còn tồn tại.
Shinichi nằm bên dưới, gương mặt ửng đỏ, mồ hôi rịn đầy trán, đôi môi khẽ mím lại để ngăn không bật ra tiếng rên rỉ.
Kaito dịu dàng nhưng vẫn mãnh liệt, từng cái hôn của hắn là lửa cháy, từng cái vuốt ve là gió lùa qua mọi ngóc ngách tâm hồn Shinichi.
Cả hai đã giữ kín tình cảm này quá lâu — như dây đàn kéo căng, cuối cùng cũng đứt tung.
Kuroba Kaito
Shinichi... Em yêu anh
Kaito thì thầm, giọng khàn khàn vì dục vọng xen lẫn xúc động.
Shinichi không đáp, chỉ cắn nhẹ vào vai hắn.
Cậu sợ nếu nói ra, cậu sẽ vỡ tan.
Cả đêm ấy là một cuộc trốn chạy – khỏi lý trí, khỏi những quy tắc, khỏi mọi danh giới đạo đức mơ hồ.
Chỉ còn lại hai con tim đập vì nhau, hai bàn tay tìm kiếm nhau trong bóng tối.
Sáng hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên chiếu qua rèm cửa, Kaito tỉnh dậy với cánh tay vẫn quàng qua khoảng giường trống. Shinichi đã rời đi.
Hắn gọi, không ai trả lời.
Điện thoại Shinichi tắt máy
Không một lời nhắn, không một dấu vết.
Trốn khỏi chính cảm xúc của mình
Trốn khỏi ánh mắt quá chân thành của Kaito, trốn khỏi cái ôm khiến tim mình đau đến nghẹt thở.
Shinichi không thể ở lại Nhật nữa – không thể tiếp tục làm như không có gì xảy ra.
Không thể nhìn thấy Kaito mà không nhớ đến những gì hai người đã làm. Không thể chịu đựng ánh mắt đầy yêu thương và khẳng định của hắn. Càng không thể ngưng trái tim rung động.
Vậy nên cậu chuyển công tác
Với năng lực xuất sắc, hồ sơ hoàn hảo, cộng với mối quan hệ lâu năm trong ngành cảnh sát quốc tế, Shinichi được đề cử giữ chức Chủ tịch Cục Tình báo hợp tác quốc tế khu vực châu Á, trụ sở tại thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Một quyết định bất ngờ, nhưng lại chính đáng đến lạ thường.
Không ai nghi ngờ điều gì
Một tuần sau đêm hôm đó, Shinichi đã đứng ở sân bay, tay kéo vali, đeo khẩu trang che kín nửa khuôn mặt, ánh mắt bình lặng như mặt hồ.
Chỉ có cậu biết, bên trong đang là cơn bão.
Tại Sài Gòn, Shinichi sống trong một căn hộ cao cấp giữa lòng thành phố.
Ban ngày là vị Chủ tịch điềm tĩnh, sắc bén, làm việc với lãnh đạo các nước, trực tiếp điều phối nhiều chiến dịch ngầm quan trọng.
Ban đêm, là một người đàn ông cô đơn ngồi bên cửa kính, nhìn ánh đèn thành phố nhấp nháy như vì sao sa.
Kuroba Kaito
💬 tại sao anh đi mà không nói gì?
Kuroba Kaito
💬 chỉ một câu thôi, Shinichi.
Kuroba Kaito
💬 anh không cảm thấy gì sao?
Kuroba Kaito
💬 anh hối hận à?
Kuroba Kaito
💬 em chỉ muốn biết… có phải em đã ép anh không?
Shinichi không trả lời. Cậu đọc từng tin nhắn, từng chữ, nhớ giọng Kaito trong từng câu hỏi.
Nhưng cậu không thể nói gì cả. Vì cậu sợ, chỉ cần nói ra, cậu sẽ không kiềm chế được mà quay lại bên hắn.
Một tháng, rồi hai tháng trôi qua.
Shinichi tưởng mình sẽ nhẹ nhõm
Nhưng ngực cậu lại trống rỗng
Cậu đứng trước gương, nhìn chính mình – ánh mắt trong gương không còn ánh sáng. Cậu không khóc, nhưng tim đau như ai bóp chặt.
Không phải vì thời gian, không phải vì khoảng cách – mà vì chính cậu đã buông tay.
Comments
Sunny
Ùm khó coi / nhìn kai cới một con mặt khinh buỷ /
2025-06-21
1
Tút💢
2 tỉ đi sốp, bằng tờ vé số
2025-06-20
1
🌟Stella🌟
ê bây!Anh shinichi sắp tới!dàn hậu cung đâu r ra tiếp đón ảnh đêêêê
2025-04-12
6