Chap 3
Atsushi=cậu
Akutagawa=anh
*:suy nghĩ
//:biểu cảm,hành động
Màn đêm buông xuống ánh nắng dần phai đi,những ánh đèn mờ ảnh lấp ló qua cửa sổ.Trên con đường vắng vẻ,lạnh buốt của kinh thành,Akutagawa ryuunosuke-một kiếm sĩ lạnh lùng,cô độc trẻ tuổi-đang trên đường trở về từ một nhiệm vụ.Chiếc áo đen còn dính chút bụi,mái tóc đen dài phất phơ theo làn gió đông.
Chợt anh nghe tiếng rêu rỉ yếu ớt bên đường.Dừng chân,akutagawa cúi xuống nhìn chằm chằm vào thân hình nhỏ bé,ốm yếu,chi chít các vết thương lớn nhỏ của một sinh vật kì lạ mà anh chưa bao giờ được gặp.
Đó là một cậu bé tầm 7-9 tuổi với đôi tai của hổ nhọn hoắt bộ tóc ngắn màu xám nhạt,được chải về phía trước thành từng lọn dài với một lọn tóc dài ở bên phải khuôn mặt.Cái đuôi dài vấy máu đỏ thẫm.Đôi mắt màu tím như hoa oải hương cùng với phần màu vàng dọc theo đường cong dưới của đồng từ đang cố hết sức hé to để nhìn người đối diện.Ánh mắt cậu dù mờ mịt vì đau đớn vẫn lộ rõ cảm giác và nỗi sợ hãi tột cùng.
akutagawa ryuunosuke
ngươi là cái thứ gì vậy?
Cậu không trả lời,chỉ kêu lên vài tiếng yếu ớt như một con mèo bị thương nặng.Có lẽ,bản năng sinh tồn đã khiến cậu cố vùng vẫy nhưng cơ thể đang bị trọng thương nên chẳng thể nhút nhít.
Anh nhìn cậu thật lâu rồi chầm chậm bỏ đi.Vừa quay lưng anh lại nghe thấy tiếng rên đau đớn hơn như một lời cầu xin trong im lặng.
akutagawa ryuunosuke
//thở dài//thấy ngươi cũng khốn khổ nên ta có chút thương sót//bế cậu về//
Ngôi nhà của anh nằm ở ngoại ô kinh thành,một nơi yên tĩnh và hẻo lánh phù hợp với lối sống khép kín của anh.
akutagawa ryuunosuke
//đặt cậu xuống nệm//ngươi còn sức sống đến bây giờ cũng là kì diệu lắm rồi dù rất yếu...//bắt đầu rửa vết thương và băng bó//
Ban đầu cậu vùng vẫy dữ dội nhưng nhanh chóng kiệt sức để mặt anh muốn làm gì thì làm
hôm sau,anh đến thư viện để tìm hiểu về nguồn gốc của cậu
anh phát hiện ra rằng cậu không phải là người bình thường mà là một nhân hổ - một sinh vật nữa người nữa thú
akutagawa ryuunosuke
*tốc độ hồi phục thật đáng kinh ngạc*
atsushi nakajima
//ngồi co ro trong góc//
akutagawa ryuunosuke
này nhóc con,nhóc tên gì?
atsushi nakajima
em tên là atsushi//giọng rung rung//
akutagawa ryuunosuke
nhóc đến từ đâu vậy?
atsushi nakajima
em cũng không nhớ nữa,chỉ nhớ rằng mình bị truy đuổi bởi đám thợ săn độc ác
atsushi nakajima
em cứ nghĩ là em tiêu đời rồi
atsushi nakajima
nhưng mà..
atsushi nakajima
anh là người đã cứu rỗi cuộc đời em
atsushi nakajima
tại sao anh đối xử tốt với em chứ?
akutagawa ryuunosuke
chẳng qua thấy cậu tội nghiệp nên tôi mang cậu về trị thương thôi
akutagawa ryuunosuke
nếu cậu cảm thấy ở đây ngột ngạt quá thì cậu có thể rời đi
atsushi nakajima
anh à..//nắm lấy lai áo của anh//
atsushi nakajima
em không còn nơi để đi hay trở về//rưng rưng nước mắt//
atsushi nakajima
anh có thể nhận nuôi em có được không? em hứa sẽ ngoan và chăm chỉ làm việc mà
akutagawa ryuunosuke
//im lặng một lúc lâu//
akutagawa ryuunosuke
tùy cậu muốn làm gì thì làm
atsushi nakajima
vậy là mình được ở đây hở//hớn hở vui vẻ ra mặt//
sau khoảng thời gian dài sống chung với nhau.Atsushi vốn mang hình thài của con hổ nhỏ.Mỗi ngày đều chăm chỉ học hỏi và làm việc để không làm phiền chủ nhân
thời gian trôi qua,atsushi với thể chất đặc biệt,cậu lớn nhanh và ngày càng mạnh mẽ.Cậu cao hơn rất nhiều cao hơn cả anh một cái đầu.Đôi tai nhọn vểnh lên và chiếc đuôi giờ đây trông oai phong hơn hẳn,bộ móng vuốt sắt bén có thể cắt xuyên qua mọi thứ nếu có người to gan làm cho akutagawa bị thương thì sẽ giống như shibusawa:)
vào một buổi sáng nọ,lúc mà những tia nắng bắt đầu gọi sáng cả khoảng không rộng lớn nhuốm màu xanh biếc.Akutagawa đang ngồi thưởng thức từ ngụm trà đậm vị,châm chú đọc quyển sách cầm tay(người tri thức nó phải thế)
atsushi lén lút bước vào phòng anh mà không xin phép,chắc là muốn tạo một bất ngờ nho nhỏ cho chủ nhân yêu quý của mình
atsushi nakajima
//từ đằng sau anh ôm trọn anh vào lòng//chào buổi sáng,thưa ngài akutagawa!
akutagawa ryuunosuke
//giật mình//*cậu ta ở đây từ bao giờ vậy?*
akutagawa ryuunosuke
chào buổi sáng
atsushi nakajima
ngài có đang rảng không ạ?
akutagawa ryuunosuke
tôi rảng có gì không?
atsushi nakajima
ngài có muốn đi ngắm hoa anh đào với tôi không?
cũng phải đây đã là tháng tư,thời gian đúng là trôi qua nhanh thật,anh cũng nhận ra anh đã lớn tuổi dần nhìn lại chàng trai người hổ to sát đang cười rạng rỡ như ánh nắng mùa xuân kia lòng anh có chút rung động
là vì gương mặt tuyệt sắc kia?
là vì cậu có sức mạnh khổng lồ?
akutagawa ryuunosuke
nếu cậu đã rủ thì ta đi
atsushi nakajima
*tuyệt!*vậy giờ mình đi liền nhá!
atsushi nakajima
đi nhanh lên nào chủ nhân//hớn hở//
tại nơi nào atsushi đã chuẩn bị giành riêng cho chủ nhân của mình,một nơi ngắm hoa đẹp đến động lòng người
anh như ngơ ra tại chỗ trước cái đẹp tuyệt mỹ của thiên nhiên.Những cánh hoa anh đào mỏng manh khẽ rung rinh trong làn gió xuân dịu nhẹ, rồi nhẹ nhàng tách khỏi cành.Từng cánh hồng nhạt xoay tròn trong không trung như những cánh bướm múa lượn, chậm rãi rơi xuống mặt đất, phủ lên con đường một tấm thảm mềm mại.
atsushi nakajima
ngài cảm thấy như thế?có phải là rất tuyệt không?
akutagawa ryuunosuke
phải chúng thực sự rất đẹp
atsushi nakajima
đẹp giống như ngài vậy...//thì thầm//
akutagawa ryuunosuke
hửng?cậu nói gì tôi chưa nghe rõ
atsushi nakajima
à!khô-không có gì hết ạ chỉ là tôi đang nói mớ thôi!//lúng túng//
akutagawa ryuunosuke
*cậu ta đúng là khó hiểu*
atsushi nakajima
ng-ngài akutagawa à...//đỏ mặt//
atsushi nakajima
tôi-tôi có chuyện này muốn nói với ng-ngài
akutagawa ryuunosuke
ngươi có chuyện gì thế?
atsushi nakajima
thực-thực ra-ra...th-thì tôi..tôi..//lắp bắp//
akutagawa ryuunosuke
*tên này bị sao ấy nhỉ?*
akutagawa ryuunosuke
nói gì thì nói lẹ đi
atsushi nakajima
ờ thì//ngại//
atsushi nakajima
TÔI THỰC SỰ RẤT THÍCH NGÀI!//hét lớn//
atsushi nakajima
à không...phải là yêu chứ
akutagawa ryuunosuke
//sịt keo cứng ngắc//ngươi nói gì cơ?//không tin vào tai mình//
atsushi nakajima
TÔI NÓI LÀ TÔI YÊU NGÀI!NGÀI AKUTAGAWA!!
akutagawa ryuunosuke
//đỏ mặt xấu hổ//ngươi không đùa ta chứ
atsushi nakajima
tôi không bao giờ đùa ngài hết!
akutagawa ryuunosuke
ta cũng thích cậu,atsushi à
atsushi nakajima
//đơ ra,tự nhéo má mình//đây không phải là mơ đây là hiện thực
atsushi nakajima
//nhào tới ôm lấy chủ nhân và trao cho anh nụ hôn mà cậu đã cất giữ bấy lâu//
atsushi nakajima
ngài là người khiến tôi hạnh phúc nhất đó
akutagawa ryuunosuke
ngươi cũng vậy
Comments
du ngoạn giả vô danh
+ like cho cái là ngoại truyện y
2025-03-05
0