Ánh mặt trời vừa chớm ló dạng trên bầu trời xanh nhạt, trải xuống một lớp sáng vàng dịu dàng lên doanh trại. Không khí buổi sớm vẫn còn vương chút hơi lạnh, từng cơn gió lướt qua làm lá cờ thêu chữ “Lạc” bay phần phật. Trong doanh trại rộng lớn, binh sĩ đã bắt đầu ngày luyện tập, tiếng kiếm chạm nhau vang lên hòa cùng tiếng hô khẩu lệnh dõng dạc.
Lạc Tử Di đứng trên đài quan sát, tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống nhóm binh sĩ đang luyện tập. Cô mặc bộ hắc màu đen, bên ngoài khoác một chiếc trường bào cũng đen tuyền, tà áo theo gió lay động, khí thế mạnh mẽ mà cao ngạo. Đôi mắt phượng sắc bén như có thể nhìn thấu tất cả, gương mặt không biểu lộ cảm xúc nhưng lại mang nét cuốn hút khó tả.
Bỗng từ xa, một nhóm người cưỡi ngựa tiến vào doanh trại, dẫn đầu là một nữ nhân vận y phục màu trắng- Bạch Ngạn Tam. Bên cạnh là cô gái với y phục màu xanh.Mái tóc đen dài được cột cao bằng trâm ngọc, gương mặt thanh tú, làn da trắng mịn, đôi mắt sáng ngời mang theo vẻ thông minh, lanh lợi. Không ai khác, chính là công chúa Tần Thiên Thiên.
Nàng vừa xuống ngựa, ánh mắt lập tức bị thu hút bởi người đứng trên đài quan sát. Lạc Tử Di.
Cả hai ánh mắt chạm nhau.
Khoảnh khắc ấy, gió dường như ngừng thổi, mọi âm thanh cũng trở nên xa xăm.
Lạc Tử Di thu lại ánh nhìn, chậm rãi bước xuống.
Comments