#2 Lười - Nuông Chiều

Vào kì nghỉ Hữu Đạt lạ lắm,em bắt đầu lười.Chỉ nằm ở nhà ,anh rủ cũng không đi đâu,song song với câu chuyện đó là em ăn không đủ cử.Khoa nấu ăn sẵn nhưng khi nhắn hỏi em thì bảo "Đạt ăn rùi" Khoa tất nhiên là không tin nhưng cũng không dám làm gì.Em onl mess thật sự rất ít ,phần lớn là ngủ và coi phim
Sáng chủ nhật
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Khò khò khò // còn nằm ngủ//
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Nhăm nhăm Khoa ngon quá
ẻm ngủ mớ còn mơ thấy Khoa mà
Tấn Khoa
Tấn Khoa
//mở cửa nhà ,chậm rãi đi vào//
Tấn Khoa vào đêm hôm qua đã nghĩ cách.Và phương án tối ưu nhất là qua nhà em để nấu ăn lẫn chăm
ủa,từ chăm hơi lạ đúng không ? Chính xác là chăm em , vì em lười chẳng chịu làm gì nên anh phải chăm đó
Nói sơ nhà em thì bây giờ còn hẳn sọt đồ lớn chưa giặt của em, mấy cây hoa sắp héo rồi vì chẳng có ai tưới chăm sóc hoa
Tấn Khoa chỉ biết thở dài ,sau đó anh bắt đầu lên phòng em
Không ngoài dự tính là phòng em rất bừa bộn
Mền gối tứ tung,bạn Đạt cũng nằm một cục ở trên nệm
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Trời ơi
Tấn Khoa
Tấn Khoa
//Ngắm em ngủ//
Nắng sớm rọi qua khung cửa phòng em,vài cái bóng của cây hoa ló bên thềm ,nắng hờ hững chiếu nhẹ ở góc mặt em .Thời tiết không nóng lắm , bầu trời loãng tí sương thêm làm ta dễ chịu hơn bao giờ
Anh rời mắt khỏi "bạn đời" mình, khẽ mở cửa xuống giặt đồ cho em
trên phòng thì Đạt cũng gần tỉnh rồi, chỉ là không dậy nổi
Hữu Đạt
Hữu Đạt
ưmm~
Hữu Đạt
Hữu Đạt
// lăn qua lăn lại//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
hửm ?
à thì ra anh vừa nghe có tiếng động trên lầu, anh cũng nghĩ Đạt dậy nên tranh giặt rồi phơi lẹ còn chở em đi ăn
Hữu Đạt
Hữu Đạt
a, quên mấtt!? Còn đồ chưa giặttt
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Trời ơi đúng là Đạt khờ// đập tay lên trán//
Em vừa bước xuống thì..
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Khỏi đi , Khoa giặt rồi phơi đồ Đạt rồi // tay ôm rổ đồ vào//
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Hảa??
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Sao Khoa vô được nhà Đạtt?
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Đạt có khoá đâu mà không vô được ?// nghiêng đầu nhìn em//
Hữu Đạt
Hữu Đạt
vậy hảa ?
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Ủa, nhưng mà Khoa có làm gì Đạt hông?// che thân nhìn anh//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Ai mà thèm// cười //
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Khoa là đồ đáng ghét , siêu đáng ghéttt // bĩu môi nhẹ //
Tấn Khoa
Tấn Khoa
đánh răng đi mình đi ăn
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Khoa nấu được hông ?
Tấn Khoa
Tấn Khoa
tưởng đạt thích ăn ngoài chứ..?
Tấn Khoa dính băng sương rồi,em bình thường còn lười ăn chẳng thèm đụng vào đồ ăn cơ mà,nay lại còn đòi ăn, mà còn là đòi đồ Khoa nấu nữa ?.Thật ra bạn Đạt nhớ Khoa đóo,muốn ăn đồ Khoa nấu chỉ để gặp Khoa lâu hơn thôi.
Hữu Đạt
Hữu Đạt
nhaa..
Tấn Khoa
Tấn Khoa
ừm.. được !
Tấn Khoa vừa chợt tỉnh trong dòng suy nghĩ lạc trôi của mình,chỉ là chút truyện nhỏ này nhưng mà Khoa cũng đã suy nghĩ rằng bạn nhỏ tính bắt cóc anh rồi, anh cười nhẹ rồi gật đầu bắt đầu nấu
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Đạt à, muốn ăn gì đây
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Hổng biết,hổng biết// lắc đầu//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Vậy cơm chiên nhé ?
Hữu Đạt
Hữu Đạt
ừm ừm// gật đầu//
Vào gian bếp nhỏ nhà Đạt, Khoa lấy 2 quả trứng gà ra, hành lá, một chút xúc xích nữa
Anh đứng vào bàn bếp và chế biến.Hành lá anh xắc nhỏ ra, xúc xích anh cắt hạt lựu,đợi dầu nóng anh thả cơm và trứng vào đảo đều, rồi bắt đầu thả trứng và hành vào, mùi thơm bốc lên, sau khoảng 5-10ph gì đó anh cũng có đồ cho bạn nhỏ mình ăn đỡ đói chống cái lười rồi.
Tấn Khoa
Tấn Khoa
//lấy cơm cho em// Đạt à, có đồ ăn rồi đây.
Hữu Đạt
Hữu Đạt
// mặt vẫn chăm chú coi điện thoại//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Đạt, Đạt à
Hữu Đạt
Hữu Đạt
H-hả ơi// tay gãi đầu//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Thiệt tình.. Khoa đem cơm lên rồi, Đạt ăn đi.
Tấn Khoa nhẹ nhàng cất giọng đối đáp với em, sẵn sàng bỏ thời gian ra chăm bạn nhỏ này.Đơn giản vì anh coi em là một phần, thiếu em cảm giác lạ lắm, anh thích em nhõng nhẽo, nhẹ giọng với anh, chơi đùa cũng anh
Hữu Đạt
Hữu Đạt
biết ời..// dơ like biểu tình//
Hữu Đạt
Hữu Đạt
//nhoàm nhoàm//* Khoa sao chiều mình vậy nhỉ ? hay là đem mình làm phép thử mốt nấu cho chị đẹp nào đó hả ta..Hay là Khoa lừa mình ăn xong bán mình qua cam..*
Dòng suy nghĩ đầy sự đa nghi bất giác khiến em buông đũa xuống, miệng nhìn chén cơm hình trái dâu mình yêu thích mà đủ kiểu suy nghĩ
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Sao lại không ăn ?
Hữu Đạt
Hữu Đạt
C-có, ăn liền // nuốt nước bọt//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Sợ có độc hay sao vậy ?. Hay là không ngon ?// đi lại phía em, cầm chén ăn thử//
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Vừa rồi mà nhỉ ?
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Nè, thử miếng lại đi// đưa miếng cơm trước miệng em//
Đạt bông ngượng chín mặt rồi,em đơ luôn, không ngờ Khoa lại làm như vậy, đó giờ em thấy Khoa khá khó gần,nhưng mà đó hình như chỉ với người khác thì phải
Em mở miệng nhỏ cho Khoa đút
Tấn Khoa
Tấn Khoa
// đút em ăn//
Hữu Đạt
Hữu Đạt
ngon.. ngon lắm
Tấn Khoa
Tấn Khoa
Vậy sao không ăn vậy Đạt
Hữu Đạt
Hữu Đạt
Hì hì, Đạt ăn liền
thế là Đạt Bông ăn hết chén cơm mà Khoa lấy, Khoa rất rất vui, chỉ là không thể hiện ra thôi,Khoa cười nhẹ, vẻ nuông chiều em chăm từ a-z này làm tình cảm của Khoa với Đạt từ từ dâng lên dần.Khoa sắp simp em mất rồi.Giọng nhỏ của Đạt nói với Khoa cứ làm Khoa nhung nhớ mất thôi.
Syaa
Syaa
Huhu
Syaa
Syaa
Tui lười quá ❗
Syaa
Syaa
mà có người xem, thả like còn tặng quà nữaaa
Syaa
Syaa
cảm ơn rất nhiều ạ 🥹
Syaa
Syaa
Hứa kh off lâu nữa, hjhj
Syaa
Syaa
bật mí hai bạn này làm bạn dài dài,khó thành lắm nghee
Hot

Comments

vợ pho níc

vợ pho níc

và làm ra món trứng với giá 150 tại vì ở trung tâm quận 1 gần phố đi bộ

2025-05-25

2

otp dí nhau bắn tùm lum

otp dí nhau bắn tùm lum

ừm xin lỗi mà nha máu dam tui hơi loãng

2025-05-07

1

Như Nguyen🌷

Như Nguyen🌷

đạt ăn khoa trog mơ hả Sốp:)

2025-05-28

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play