Chương 3

Nếu không phải vì công việc, Josh chẳng cần giấu giếm mình là một omega làm gì. Nhưng đáng tiếc, chẳng ai thuê một omega làm vệ sĩ cả. Vì vậy, ngay từ khi bắt đầu công việc này, Josh đã giả làm beta.
Việc giấu đi thân phận omega không quá khó khăn. Vẻ ngoài của anh thường khiến mọi người nhầm lẫn anh là alpha, và pheromone của anh cũng rất nhẹ. Trong chu kỳ phát tình thì mùi hương trở nên rõ hơn, nhưng anh đã quen dùng thuốc để kiểm soát. Từ khi bị đánh dấu, chu kỳ của anh cũng giảm đáng kể, giúp anh duy trì bí mật dễ dàng hơn.
Josh tin rằng mình có thể giấu bí mật này cả đời.
Khi vô thức định chạm vào tai, nơi mang dấu ấn, anh đã kịp thời rụt tay lại. Chỉ cần để lộ dấu hiệu, mọi thứ sẽ sụp đổ. Thậm chí nếu cố giả làm alpha, anh sẽ phải giải thích lý do tại sao trước đây lại giả làm beta. Cuối cùng, danh tính omega của anh sẽ bị phơi bày.
Cách duy nhất là tiếp tục che giấu. Vì thế, ngay cả khi không làm việc, Josh cũng đeo tai nghe của vệ sĩ hoặc cố tìm cách che tai mình.
Mất việc…
Ý nghĩ đó khiến sống lưng Josh lạnh toát. Anh làm bộ như đang nhấp ngụm cà phê để che giấu sự bất an. Hoàn toàn không hay biết điều này, Rose nhìn anh với ánh mắt đầy cảm thông:
Rose
Rose
Pete năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Làm bố đơn thân chắc vất vả lắm nhỉ?
Josh
Josh
Cũng ổn thôi.
Mọi người trong văn phòng đều nghĩ mẹ của Pete đã bỏ đi, để lại con cho Josh chăm sóc. Với tính chất công việc, câu chuyện này nghe có vẻ hợp lý và không cần Josh phải giải thích thêm. Những lời đồn đoán và sự cảm thông từ mọi người thậm chí còn giúp anh dễ dàng duy trì vỏ bọc.
Nhưng sự quan tâm của Rose đã chuyển thành một thứ khác kể từ khi cô ly hôn vài tháng trước. Điều này khiến Josh cảm thấy không thoải mái.
Rose không hề để ý đến sự khó chịu của anh, thậm chí còn nghiêng người lại gần hơn.
Rose
Rose
Nhưng trẻ con cần mẹ mà. Pete chắc nhớ mẹ lắm? Cô ấy không liên lạc gì sao?
Josh cau mày nhẹ. Với anh, một mối quan hệ nghiêm túc không nằm trong kế hoạch. Nếu chỉ là một đêm, anh có thể cân nhắc, nhưng những gì Rose mong đợi hoàn toàn nằm ngoài khả năng của anh.
Josh
Josh
Rose, khoảng cách này hơi gần rồi đấy.
Nhưng Rose phớt lờ lời cảnh báo, nghiêng người sát hơn, đôi môi chuẩn bị chạm vào anh. Đến giây cuối cùng, Josh nhanh tay giơ lên ngăn lại.
Rose mở tròn mắt, nhìn Josh với vẻ bối rối. Anh nở một nụ cười dịu dàng, giọng nói nhẹ như gió thoảng:
Josh
Josh
Rose, tôi không muốn cô phải đấu tranh với cô ấy vì tôi.
Rose khựng lại, nheo đôi mắt.
Rose
Rose
Cô ấy? Ý anh là mẹ của Pete sao? Nhưng cô ấy đâu còn ở đây.
Josh
Josh
Biết đâu được cô ấy có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.
Rose
Rose
Anh đang đùa tôi đấy à?
Josh khẽ ra dấu im lặng
Josh
Josh
Suỵt Nghe xem, tôi vừa nghe thấy tiếng bước chân. Có ai đó đang đến.
Rose quay lại nhìn về phía cửa, ngay lúc đó, cánh cửa bật mở.
Mark
Mark
Chuyện gì đây? Sáng sớm đã làm trò gì thế này?
Giọng nói cộc cằn của Mark, sếp của Josh vang lên. Rose hoảng hốt lùi lại, còn Josh đứng dậy, bình thản chào
Josh
Josh
Chào anh, Mark
Mark
Mark
Cậu đợi tôi sao?
Mark liếc Rose, rõ ràng nhận ra sự ngượng ngùng của cô. Anh ta nhún vai, không nói thêm mà đi thẳng vào văn phòng. Josh theo sau rồi khép cửa lại.
Mark vừa bước tới bàn làm việc, vừa nhìn Josh qua vai.
Mark
Mark
Sao cậu không nhận lời cô ấy? Làm bố đơn thân chắc không dễ đâu.
Josh đáp lại bằng lời nói dối quen thuộc
Josh
Josh
Pete còn mẹ. Cô ấy sẽ quay lại sau khi học xong.
Mark
Mark
Thế à.
Mark gật gù và không hỏi gì thêm.
Mark thờ ơ rút một điếu thuốc ra châm lửa. Từ ngày có Pete, Josh đã bỏ thuốc lá. Anh tránh xa khói thuốc, cố gắng không để mùi bám vào người. Đứng lùi lại một chút, anh lên tiếng:
Josh
Josh
Mark, tôi có thể xin tạm ứng được không?
Mark
Mark
Tạm ứng? Bao nhiêu?
Josh
Josh
10 ngàn đô
Mark ho sặc sụa đến mức Josh thậm chí đã chuẩn bị trong đầu các bước cấp cứu nếu anh ta không thở nổi. Sau khi bình tĩnh lại, Mark nhìn Josh với ánh mắt đầy nghi ngờ:
Mark
Mark
Cậu cá độ hay sao?
Josh
Josh
Không, không phải thế.
Josh lắc đầu, trả lời thành thật:
Josh
Josh
Mẹ tôi bị bệnh nặng, tôi cần tiền.
Mark
Mark
À, tôi nhớ rồi, cậu từng nói bà ấy có bệnh mãn tính. Là do huyết áp à?
Josh
Josh
Vâng, cả thận nữa… nhiều vấn đề lắm.
Josh nói với giọng điệu bình thản, không để lộ cảm xúc gì. Anh không muốn dùng câu chuyện của mình để đánh vào lòng thương hại của Mark.
Josh
Josh
Viện phí còn nợ, tôi có để dành được một ít nhưng vẫn thiếu rất nhiều. Anh nghĩ sao, có thể giúp tôi không?
Mark ngậm điếu thuốc, trầm ngâm không nói gì. Với quy mô nhỏ của công ty bảo vệ, số tiền 10 ngàn đô chắc chắn là một khoản lớn. Sau một hồi suy nghĩ, anh ta thở dài:
Mark
Mark
Để tôi xem thế nào.
Mark không nói thẳng là không, nhưng rõ ràng anh ta đang gặp khó khăn. Josh cũng không muốn gây áp lực nên chỉ cúi đầu cảm ơn, rồi nói thêm trước khi rời đi:
Josh
Josh
Dù là việc gì cũng được, miễn là công việc bảo vệ.
Mark cau mày:
Mark
Mark
Đừng nói bừa. Làm bảo vệ thì biết đến bao giờ mới kiếm được 10 ngàn đô? Nghĩ thực tế chút đi.
Josh gượng cười, chào tạm biệt và rời khỏi phòng. Phía sau, Mark vẫn ngồi đó, kẹp điếu thuốc cháy dở trên tay, vẻ mặt đầy căng thẳng.
Hot

Comments

Mepica_Elano

Mepica_Elano

Cố lên tác giả, chúng tôi trông đợi sự tiếp tục của câu chuyện. 💪

2025-02-02

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play