Chap 2

Vậy chuyện gì đang xảy ra chứ?
Vậy chúng ta lại phải quay lại thời gian 15 năm về trước. Hắn 7 tuổi, cậu 4 tuổi
Một ngày trời xanh mây trắng bay bổng, thời tiết rất đẹp những làn gió mát thổi qua mái tóc hắn, hắn đang nằm thư giãn trên chiếc xích đu ở sân vườn ngắm nhìn những chiếc lá đang rung rinh trước gió
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
Thật dễ chịu...
Trong căn nhà yên tĩnh đó một tiếng chuông reo lên, thấy bố mẹ vội vàng ra tiếp nhưng hắn cũng không hứng thú lắm vẫn nằm trên chiếc xích đu tận hưởng làn gió
Chỉ khi hắn ngạc nhiên là có tiếng của một đứa con nít thì hẳn mới ra xem thử, trước mặt hắn là đứa bé khoảng 3,4 tuổi nhìn nhỏ nhắn, xinh xắn, cậu nhóc đó cũng thấy xa lạ với ngôi nhà mới này mà chỉ đứng khép nép sau lưng một người đàn ông, cơ thể run lên vì sợ, hai tay nắm chặt vào vạt áo của người đàn ông
Bói của Lập
Bói của Lập
Lập con đừng sợ~
Bói của Lập
Bói của Lập
Đây chính là ngôi nhà mới của con!
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Ngôi nhà mới?
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Ba sẽ ở đây cùng con chứ?
Bói của Lập
Bói của Lập
Không đâu, con sẽ ở đây và sẽ được họ quan tâm, chăm sóc
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Ba sẽ không ở lại sao ?
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
" Lại gì nữa đây?"
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
" Một cuộc chia tay đầy nước mắt?"
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Con không thích ở đây đâu con muốn ở cùng bố
Bói của Lập
Bói của Lập
Ngoan nào con xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Không muốn ! Con thà sống lang thang ngoài đường, sống trong ngôi nhà nhỏ hẹp còn hơn là sống ở đây bởi vì dù sống nghèo khổ nhưng con vẫn được sống cùng ba
Bói của Lập
Bói của Lập
Không con phải ở đây!
Lập lúc nhỏ
Lập lúc nhỏ
Hức...ba muốn vứt bỏ con sao... hức
Tay cậu lại càng nắm chặt vạt áo của ông hơn như muốn líu kéo không muốn ông rời xa mình, đây cũng là điều dễ hiểu đối với bao đứa trẻ khi không có gia đình bên cạnh
Lúc đó cổ người đàn ông đã nghẹn lại, da mặt tê rân rân, những nết nhăn trên trán không ngừng rõ nét hơn, nhưng giọt nước mắt rưng rưng trên khoé mi
Bói của Lập
Bói của Lập
Nhờ mọi người chăm sóc thằng bé ạ !
Bố mẹ Tú : Ừ anh cứ yên tâm
Cứ thế người đàn ông lẳng lặng đi ra cửa để mặc thằng bé ngồi khóc, ông không dám quay đầu lại vì sợ khi nhìn thấy mặt con ông không kìm lòng nổi mà rơi nước mắt
Cậu ngồi một góc cuộn tròn lại, hai tay ôm chặt đầu gối, đầu ngục xuống mà thút thít khóc, dù cha mẹ của Tú có ra dỗ dành thì cậu vẫn không ngừng khóc nhưng điều cậu khóc cũng khá dễ hiểu nên vậy bố mẹ hẳn cũng để cho cậu một chỗ riêng tư vì dù có dỗ dành ra sao thì cũng chỉ khiến cậu bé trở nên sợ hãi hơn thôi
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
" Chắc là kết thúc rồi"
Hắn lướt nhìn cậu từ trên xuống dưới, không nói gì hết mà quay người đi
Cậu ngồi một góc cuộn tròn lại, hai tay ôm chặt đầu gối, đầu ngục xuống mà thút thít khóc, dù cha mẹ của Tú có ra dỗ dành thì cậu vẫn không ngừng khóc nhưng điều cậu khóc cũng khá dễ hiểu nên vậy bố mẹ hẳn cũng để cho cậu một chỗ riêng tư vì dù có dỗ dành ra sao thì cũng chỉ khiến cậu bé trở nên sợ hãi hơn thôi
Hắn nhìn cậu được cha mẹ lo lắng
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
" Nó sẽ là em trai mình ư?"
Tú lúc nhỏ
Tú lúc nhỏ
"Mình không muốn có em trai và đừng hòng mình chấp nhận nó là em trai của mình"
Hắn không thích có em trai bởi vì hẳn không muốn san sẻ tình yêu thương của gia đình cho người khác

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play