[RhyCap] Bên Em 6 Ngày Thôi Được Không
chap4ngày đầu tiên
chípppp
mí bạn ơi truyện bị flop
chípppp
mọi ng ủng hộ chíp đi
chípppp
cho chíp có động lực ra chap hu hu
chípppp
bộ này chíp tính end bộ này xg viết tiếp mấy bộ kia á nên mọi ng ủng hộ y để mình có động lức viết nè
chípppp
chớ flop quá tui bùn
chípppp
tui cũng mún đọc cmt của mấy con zợ
chípppp
hu hu thương tui y cmt nhìu lơn tương tác nhìu lơn
Đức Duy
“anh ta nói sẽ về sớm mà”
Đức Duy
“ anh ta vẫn ko chấp nhận đc việc mình xin xỏ tình iu từ hắn trong những ngày cuối đời s”
Đức Duy
// chảy máu mũi+ đưa tay lấy khắn lâu// lại chảy nữa r
Đức Duy
// ngước lên nhìn//
hắn bước vào và nhìn thấy một bóng hình nhỏ nhắn đang ngồi trên sofa tay cầm tờ giấy đầy máu
Quang Anh
// nhíu mày//“ sao hôm nay lại chảy máu mũi hoài v”
Quang Anh
khỏi giaua tôi thấy ko mù
Quang Anh
// đi ngang qua cậu//
Đức Duy
s anh giờ này mới về // đánh trống lảng//
Quang Anh
tại cô ấy bệnh nên tôi ở lại chăm sóc
Đức Duy
à ra là v // giọng có chút tuổi thân//
Quang Anh
lần sau tôi về trễ thì ko cần đợi // đi lên phòng//
Đức Duy
nhưng mà anh hứa bên tôi 6 ngày mà
Quang Anh
tôi bít bắt đầu ngày mai tôi sẽ bên cậu như lời đã hứa
Quang Anh
// đóng cửa phòng//
Đức Duy
// gượng cười// vâng..
mọi ng đang thắc mắc tại s họ ko ngủ chung đúng ko
từ khi cô ấy về thì hắn đã tỏ ra chán ghét cậu và ko mún cậu ngủ cạnh nx nên đã sắp xếp phòng khác cho cậu
Đức Duy
hazz // đi lên phòng anh gõ cửa//
Quang Anh
tch // ra mở cửa//
Quang Anh
đột nhiên lại đòi ngủ chu-
Đức Duy
6 ngày th xin anh cho
Đức Duy
tôi xin bên anh 6 ngày th
Đức Duy
như chúng ta lúc mới cưới 6 ngày thoi
Quang Anh
tch phiền phức vào đi // né sang một bên//
Đức Duy
// đi vào // cảm ơn
Đức Duy
// lên giường nằm // anh lên đây đi
Đức Duy
à mai chúng ta đi đâu
Quang Anh
đi đâu cũng đc tuỳ cậu
Đức Duy
nghe bảo ở đó có cái núi ổ khoá dì đó
sau một hồi cậu cũng thíp đi hai ng cũng ngủ cùng nhau như mới cưới nhưng lần này chiếc giường lại lạnh lẽo đến đáng sợ
Đức Duy
đc // lọ mọ ngồi dậy//
Đức Duy
chóng mặt quá // nói nhỏ lảo đảo//
Quang Anh
// đỡ // tch cậu làm gì v
Đức Duy
em em xin lỗi em hơi chóng mặt
Quang Anh
tch “ phiền thật đấy”
Đức Duy
// nghe thấy// anh thấy phiền thì buông em ra đi
Quang Anh
// khó xử// tôi nói v bao h
Đức Duy
quang anh à em nghe đó anh ko cần phải v đâu
Đức Duy
// cười mắt đỏ hoe // anh ráng nha 6 ngày thoi chỉ 6 ngày th là em trả lại tự do cho anh nhé // nghẹn//
Đức Duy
// đi từ từ vào nhà vs//
Quang Anh
// đi lại đứng trước cửa nhà vs//
anh nghe tiếng khóc của duy
Đức Duy
hực hực tỉnh táo lại duy ơi anh ấy hết iu m r m phải bình tĩnh lại ko đc khóc ko đc khóc cố gắng gượng cười là đc mà hực hực
Quang Anh
“ xin lỗi nhưng mà tôi iu cô ấy lắm tôi ko nỡ để cô ấy thấy tôi hạnh phúc bên cậu đc”
Quang Anh
// bỏ xuống nhà//
sau một lúc khóc thì cậu cũng trấn an bản thân lại rồi vệ sinh cá nhân và đi xuống nhà
Quang Anh
vào ăn sáng đi r đi
Đức Duy
vâng // giọng vẫn nghẹn//
Quang Anh
“ hửm khóc sưng mắt lun s”
Quang Anh
ăn mau đi r ra sân bay
7h anh và cậu bắt đầu di chuyển ra sân bây và bây sang nhật
lúc lên sân bây check in và làm tất cả các thủ tục xg thì cũng 7h30
nhưng mà vì một số lí do nên bị đì lay
Quang Anh
tch làm ăn kiểu dì v chời
Đức Duy
“ anh đi với em anh khó chịu tới v s”
tầm 9h28 thì mấy bay cũng đã đc lên mấy bay
Đức Duy
// ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài//
Đức Duy
“ khung cảnh thật đẹp”
anh thì đang nhắn tin với Ái Nhi
là bạch nguyệt quang của hắn ta chứ ai
Quang Anh
// quay sang nhìn cậu một cái r lại nhìn vào điện thoại//
Quang Anh
cậu mún ngủ thì cứ ngủ tới tôi sẽ gọi // mắt vẫn nhìn vào điện thoại
sau 12 tiếng trên mấy bay
thì cậu và anh cũng tới hàn quốc
vì trời cũng đã tối nên hai ng đã về khách sạn nhận phòng
r tắm rửa vscn và xuống sảnh ăn
cả hai lấy đồ ăn ngồi xuống bàn ăn xg cùng nhau lên phòng
Đức Duy
“ cảm giác thật thoải mái”
Đức Duy
“ mình chỉ mún ở đây mãi thoi nhưng mà mình là ng bệnh chì còn sống đc 6 ngày thoi hazz s số mik khổ v nhì”
Đức Duy
“ lận đận từ tình duyên tới bây cả cái mạng này nx tất cả đều ko có đc”
Quang Anh
// nhìn ra ban công + quay lại đọc sách miệng nói với ra// vào ngủ đi tối r đứng đấy bệnh phiền lắm
Đức Duy
em bt r em vào ngày” anh thật ko thể giả vờ quan tâm em đc sao”
Đức Duy
// đi vào lên giường nằm//
Quang Anh
à đúng r mai tôi cá vc nên tôi phải về lại việt nam 2 3 ngày dì đó // lật sách//
Quang Anh
nên em ở lại đây một mình nhé
Đức Duy
em bt r anh về đi ko chị ấy lại bùn đó
Đức Duy
// quay mặt đi để anh ko thấy mình khóc // anh nhớ quay lại sớm nhé em đợi anh// giọng nghẹn lại//
Quang Anh
tch mai tôi sẽ ở lại một ngày nx
Đức Duy
vang // giọng nghẹn đi//
Quang Anh
ngủ đi mai tôi đưa cậu đi chơi
Quang Anh
coi như đền bù cho cậu
Đức Duy
“ cô ấy vẫn là vị trí duy nhất trong lòng anh nhỉ em cũng ước có đc vị trí đó nhma h em thua r chị thắng r đó”
Quang Anh
…. // nhìn cậu//
Quang Anh
“ xin lỗi nhưng mà cô ấy quan trọng hơn cậu cảm ơn cậu đã bên tôi khi cô ấy đi “
cậu khóc khóc vì sự vô tâm của anh
cậu cố gắn để ko phát ra tiếng động
cậu cứ như v đến kiệt sức r thiếp đi
Comments