Em Là Duy Nhất Của Tôi | RhyGav | Rhyder × Negav
chap 5
_tl.aniuoi_(T/g)
khẹc khẹc
_tl.aniuoi_(T/g)
flop ơi tha cho tôi đi 😭
Sáng hôm sau – trong sân trường vắng, dưới gốc cây hoa sữa
Quang Anh
// đứng dựa gốc cây, tay đút túi quần, ánh mắt dõi theo cậu đang đi tới // Rời nhóm rồi, trốn cũng giỏi đấy.
Thành An
// cúi đầu, giọng nhỏ như muỗi // Tại… tại anh trêu quá…
Quang Anh
// bước đến gần, nhẹ nhàng vươn tay chỉnh lại cổ áo cho cậu // Thì tôi đang đợi cậu trả lời cho câu thứ ba mà.
Thành An
// khựng lại, ngẩng lên, mắt long lanh // Nếu tôi bảo… thứ ba là tôi thích anh, thì sao?
Quang Anh
// mỉm cười, ánh mắt như dịu cả nắng đầu ngày // Thì tôi sẽ bảo… tôi biết. Nhưng vẫn muốn nghe em nói lại, lần nữa.
Thành An
// cắn môi, rồi nhẹ giọng // Tôi thích anh. Rất thích anh !!!
Quang Anh
// áp trán vào trán cậu, thì thầm // Cảm ơn vì đã cho tôi cơ hội, đồ bánh bao nhỏ.
Đức Duy
// cầm điện thoại quay lén, thầm gào trong lòng // *CHAP MỚI RA RỒI MỌI NGƯỜI ƠI!! SHIP NÀY CHÍNH THỨC THÀNH CÔNG!!*
vào 1 buổi chiều cuối tuần nọ
Quán cà phê ven hồ, ánh nắng xiên nhẹ qua tán lá
Quang Anh
// kéo ghế cho Thành An, ánh mắt đầy quan tâm // Hẹn hò lần đầu, em có run không?
Thành An
// liếc nhẹ, mặt đỏ // Ai run? Tôi chỉ… chưa quen thôi.
Quang Anh
// cười khẽ, tay lật thực đơn // Ừ, chưa quen thì phải hẹn nhau thường xuyên để thành quen chứ nhỉ?
Thành An
// lúng túng cầm ly nước, nhưng khóe môi khẽ cong lên // Anh mà cứ nói kiểu đó… tôi không chịu nổi đâu đấy.
ở 1 góc của quán - sau chậu cây cảnh to tướng
Đức Duy
// đội mũ lưỡi trai, đeo kính đen, cầm máy quay cỡ nhỏ, thì thầm vào mic // Mission 01: Theo dõi đối tượng OTP trong buổi hẹn đầu. Tránh gây chú ý. Không để lộ thân phận.
NVP
phục vụ - Anh gì ơi, sao anh ngồi ôm cây cảnh mà gọi 5 ly cà phê vậy?...anh đi ăn trộm ạ ?
Đức Duy
// giật mình // Suỵttt! Tôi đang làm nhiệm vụ quốc dân!
quay trở lại chỗ cậu và hắn
Quang Anh
// đan tay vào tay cậu dưới bàn // Lần sau đi xem phim nhé?
Thành An
// rụt tay về trong một giây… rồi lại đặt lên tay anh, mặt cúi xuống giấu nụ cười // Ừm… nhưng nhớ dặn duy đừng đi theo.
Quang Anh
// phì cười // Muộn rồi, hình như nó vừa gửi cho tôi ảnh hai đứa mình cầm tay.
Rạp chiếu phim – suất chiếu tối, ghế đôi hàng giữa
Thành An
// cầm vé, nhìn xung quanh lo lắng // Anh chắc là không ai theo dõi thật chứ?
Quang Anh
// nhún vai, nắm tay em kéo vào ghế ngồi // Tôi nói em là VIP, sao phải sợ ai theo dõi cơ chứ ?
Một phút sau – hàng ghế ngay phía sau
Đức Duy
// đeo hoodie trùm kín đầu, cầm bắp rang bự, đeo kính râm trong rạp tối // Mission 02: Giám sát OTP khi đèn tắt. Ghi lại mọi hành động thân mật làm tư liệu cho video kỷ niệm 1 tuần yêu nhau.
NVP
nhân viên rạp phim _ // nhìn nghi ngờ // Anh ơi... anh ngồi lộn suất phim hoạt hình rồi đấy. * ổng ăn cướp hả ta *
Đức Duy
// hốt hoảng lật vé xem lại // Úi… sorry! Quá nhập tâm… tôi đi liền!!
Trong phòng chiếu chính xác
Thành An
// vô thức dựa nhẹ sang bên, đầu chạm vào vai Quang Anh //
Quang Anh
// không nói gì, chỉ khẽ nghiêng đầu tựa lại, ngón tay vuốt nhẹ mu bàn tay em // …Lạnh không?
Thành An
// khẽ lắc đầu, nhưng giọng lí nhí // Không… tại gần anh nên… thấy ấm
Phía sau – Duy bật camera quay lén
Đức Duy
* Trời ơi… tui đã thấy tình yêu thật sự… đáng đồng tiền bát gạo khi đi theo đó chứ! *
Đẩy thuyền Anh-An ra khơi
Đức Duy
OTP ĐÃ TỰA VAI!!! Replay này tui ghép nhạc Hòa Minzy vô là CHÁY!!!💬
Đêm muộn – con đường nhỏ lấp lánh ánh đèn vàng, xe máy lăn bánh chậm rãi
Thành An
// ngồi sau, tay lần đầu vòng ra ôm nhẹ eo Quang Anh // …Hôm nay vui thật đấy.
Quang Anh
// không quay đầu, nhưng giọng trầm thấp, đầy ấm áp // Tôi biết. Em tựa vai tôi tận 3 lần liền mà
Thành An
// đập nhẹ vào lưng anh, xấu hổ // Đừng có nhắc! Tại ghế rạp nghiêng thôi
Quang Anh
// khẽ cười, tăng ga một chút nhưng vẫn giữ nhịp đều // Ừ, ghế nghiêng… mà tim em cũng nghiêng nữa nhỉ?
Thành An
// im lặng một lúc, rồi nhỏ giọng // Ừ… nghiêng về phía anh.
Trước cổng nhà hắn – xe dừng lại
Quang Anh
// rút chìa khóa, không vội vào, ánh mắt nhìn cậu đầy nhẹ nhàng // Thành An này…
Thành An
// gật nhẹ, chờ đợi //
Quang Anh
// tiến đến, đặt tay lên má cậu, chạm trán thật khẽ // Lần sau đi đâu cũng phải nói tôi biết. Tôi muốn được là người bên cạnh em, ở mọi nơi
Thành An
// đỏ mặt, lí nhí như thở ra // Vậy… mai cùng đi siêu thị nhé?
Quang Anh
// mỉm cười, ánh mắt chan chứa ấm áp // Ừ. Mình bắt đầu từ mấy chuyện nhỏ nhất.
Đức Duy
// ngồi ăn mì gõ, nhìn qua khe cửa sổ // Chà… đi xem phim, chở nhau về, tỏ tình kiểu phim Hàn luôn ha Note: Mai phải canh siêu thị! Biết đâu hôn nhau ở quầy rau muống!!
Siêu thị mini gần nhà – 10:30 sáng, trời nắng nhẹ
Thành An
// đẩy xe hàng, đi hơi chậm vì đang mải nhìn xung quanh // Anh không đi mua đồ, mà toàn đi theo tôi.
Quang Anh
// tay đút túi, đi sau một bước, ánh mắt chăm chú nhìn cậu // Ai biểu em xách giỏ đáng yêu thế này. Tôi nhìn thôi.
Thành An
// liếc nhẹ, đỏ mặt, rồi lẩm bẩm //Hôm nay không được chọc tôi nữa đâu đấy.
Quang Anh
// nhướn mày, cúi sát bên tai em thì thầm // Nếu tôi chọc… rồi em đỏ mặt, thì tính là ai thắng?
Góc xa – khu trưng bày nước mắm, sau thùng khuyến mãi
Đức Duy
// đội mũ vải rộng vành, đeo khẩu trang kín mít, đang chụp hình bằng điện thoại // Góc nghiêng của Quang Anh khi cúi xuống lấy rau... chuẩn nam chính luôn! Thành An thì… chà, ánh mắt như đang yêu ấy!
NVP
ng bán hàng - Anh ơi, anh chụp gì rau muống dữ vậy?
Đức Duy
Ờ… tôi đam mê… bố cục xanh!
Quang Anh
// lấy tiền trước, khẽ đẩy em ra sau // Tôi mời. Đừng cãi.
Thành An
// ngạc nhiên, vùng vằng nhẹ nhưng yếu ớt // Không phải lần nào anh cũng…
Quang Anh
// quay sang, nghiêm túc nhưng dịu dàng // Tôi muốn chăm em. Không phải vì nghĩa vụ, mà vì tôi thương.
Thành An
// im lặng, mắt cụp xuống, rồi gật nhẹ // …Vậy lần sau tôi nấu ăn, anh chỉ được ngồi nhìn thôi đấy.
Tối hôm đó – trong group chat Đẩy thuyền Anh–An ra khơi
Đức Duy
SIÊU THỊ VỠ TRẬN!!! QUÁ TRỜI THÍNH!!! Có nên tặng 2ng hai vé Đà Lạt không nhỉ?? Ai đồng ý thả tim!!💬
thành an và quang anh đã thả ❤ yin nhắn
Đức Duy
chốt mai em đưaa 💬
Chiều muộn – Đà Lạt, trời sương lãng đãng, không khí se lạnh
Quang Anh
// kéo cổ áo cao hơn cho em, tay đút vào túi áo khoác em // Lạnh không? Đà Lạt mà không ôm nhau là sai luật đó.
Thành An
// rùng mình một chút vì lạnh, rồi khẽ tựa vào anh // Anh mà cứ nói mấy câu này… Đà Lạt có lạnh hơn thì tôi vẫn chịu nổi luôn.
Quang Anh
// cười nhẹ, cúi xuống hôn một cái lên đỉnh đầu em // Vậy để tôi sưởi ấm cho em
Tiệm cà phê gỗ nhỏ ven đồi – tiếng nhạc acoustic vang nhẹ
Cả hai ngồi bên cửa sổ, bên ngoài là rừng thông và màn sương trắng mờ
Thành An
// hai tay ôm ly cacao nóng, mắt nhìn ra xa, giọng nhỏ // …Tôi từng sợ yêu, anh biết không?
Quang Anh
// đặt tay lên tay em, ánh mắt dịu dàng vô tận //
Tôi biết. Nhưng giờ em không cần sợ nữa. có Tôi ở đây rồi
Thành An
// quay sang, mím môi, rồi nhỏ giọng thì thầm // Ừ. Mà… tôi cũng thương anh, rất nhiều.
Tối hôm đấy – chợ đêm Đà Lạt, ánh đèn vàng nhạt, mùi đồ nướng thoảng qua
Quang Anh
// đưa tay ra // Nắm tay không?
Thành An
// ngập ngừng một giây, rồi lồng tay vào tay hắn, khẽ gật đầu // Nắm rồi… thì đừng buông nữa nhé.
Từ xa – bên lề chợ, trong chiếc áo phao đỏ chóe
Đức Duy
// cầm máy ảnh, mắt rưng rưng cảm động // Mọi người ơi… CHUYẾN ĐI ĐÀ LẠT ĐÃ CHÍNH THỨC ĐƯỢC XÁC NHẬN OTP!! Tui ship được rồi. Tui nghỉ khỏe!!!
trong căn phòng gác gỗ – đèn vàng dịu, cửa sổ nhỏ mở hé, hơi sương lùa vào thoang thoảng
Thành An
// cuộn mình trong chiếc hoodie rộng, ngồi bó gối trên đệm, mắt nhìn ra cửa sổ // …Đà Lạt ban đêm yên lặng quá ha.
Quang Anh
// mang chăn tới, choàng lên vai em, rồi ngồi cạnh sát bên // Ừ, yên… nên mình mới nghe rõ tim đập của người bên cạnh.
Thành An
// cười nhẹ, né ánh mắt hắn, nhưng má ửng hồng // Anh đừng nói mấy câu kiểu đó nữa… không là tôi…
Quang Anh
// nghiêng đầu nhìn em, ánh mắt không rời // Không là em sao?
Thành An
// hít một hơi, rồi ngước lên, thì thầm như gió lướt qua tai hắn //Không là… tôi hôn anh đó.
Quang Anh
// ánh mắt chững lại một giây… rồi nghiêng người, rất nhẹ, rất chậm // Vậy… em nói rồi đấy nhé.
Khoảnh khắc chạm môi – dịu dàng như sương, không vội, không ồn ào, chỉ có tim đập nhanh hơn từng chút một
( hôn thôi chớ hong có h+ âu, chờ gì...)
Một lát sau – cùng nằm trong chăn, chưa ngủ, chỉ lặng im
Thành An
// lí nhí // Lần đầu tôi thấy bình yên đến vậy.
Quang Anh
// vươn tay nắm lấy tay cậu, siết nhẹ // Vì bên tôi là nơi em được an toàn.
Trên mạng – story Instagram của Đức Duy đăng ảnh mờ mờ chiếc áo đôi treo đầu giường với caption
OTP ngủ chung phòng. Tui thắng rồi. KHÔNG AI CẤM ĐƯỢC TUI CƯỜI!!!
_tl.aniuoi_(T/g)
siêng ghê hem
_tl.aniuoi_(T/g)
iu lắm nên mới siêng đó nhe
Comments
Chou
có lời nguyền là đi đà lạt về là cht đấy...
2025-05-09
1
Chou
sau bít hay v anh chắc ảnh tiên tri ròi
2025-05-09
1
🫂
ai như anh khong hẻ
2025-06-03
1