[Jiminjeong] Cún Có Nhớ Ra Chị Không?
Chương 2
Một lần nữa, Jimin đưa tay che chắn cơ thể của nàng khỏi sự đau đớn tàn bạo ấy. Lực đánh mạnh đến mức, tay cô liền bầm lên.
Tùng Anh
Sao, có dịp làm anh hùng nên thích nhỉ, Yu Jimin?
Yu Jimin
Anh hùng gì chứ, chỉ tại..
Yu Jimin
Tại..tôi làm vỡ mà để em ấy nhận tội, tôi không thích
Tùng Anh
Ồ, hay! //vỗ tay//
Tùng Anh nhanh tay vút một roi vào chân của nàng
Jimin bật dậy, cố gắng giật cây roi, nhưng cô cũng bị hắn đá một cái
Tùng Anh đưa roi định đánh thêm, Jimin không biết làm gì thêm, cô bò đến ôm trọn cơ thể của Minjeong. Jimin dùng toàn bộ thân thể che chắn cho nàng.
Đau lắm..cô đau đến mức nước mắt chảy ra. Nước mắt của Jimin ướt đẫm một mảng áo của nàng.
Đến roi thứ 11, hắn hết sức vứt cây roi vào lại trong góc
Tùng Anh
Lo mà đứng dậy làm việc nhà, tao đi ra ngoài chút về không có cơm là tụi mày chết
Tùng Anh rời đi, Jimin ngồi dậy xem xét vết thương của Minjeong.
Yu Jimin
Sưng hết rồi, đau nhiều không em?
Kim Minjeong
Hức...đau lắm..
Thanh Tùng
Chị Jimin, sao chị lại làm thế chứ?
Thanh Tùng
Con nhỏ này mới vừa bị bắt, chưa bị bỏ đói, chưa bị đánh lần nào. Cứ để nó bị đánh thay mình một hôm thì có sao đâu
Yu Jimin
Thôi mà Tùng, em ấy còn ngây thơ. Đâu phải ai cũng như ai đâu em
Thanh Tùng
Chán chị thật, tự dưng muốn làm người tốt
Thanh Tùng bỏ đi làm việc, Jimin thở dài.
Kim Minjeong
Minjeong xin lỗi..
Yu Jimin
Ơ, sao lại xin lỗi?
Kim Minjeong
Tại em mà chị bị đánh, em có lỗi quá..
Yu Jimin
//kí đầu Minjeong//
Yu Jimin
Ngốc vừa thôi, em cũng có làm cái gì đâu. Sự cố thôi, tôi sức thuốc cho em.
Sau khi sức thuốc cho nàng xong, Jimin lại đi nấu ăn. Dù ở đây toàn là trẻ con, nhưng Jimin là lớn nhất ở đây, cô đã 10 tuổi rồi
Kim Minjeong
Chị ơi, chị không sức thuốc cho chị ạ?
Yu Jimin
Không sao đâu, tôi quen rồi mà
Sau khi hắn về, mấy đứa trẻ cũng đã được ăn cơm, trừ Jimin.
Kim Minjeong
Chị ơi, chị đói hong ạ?
Yu Jimin
Haha, không sao không sao.
Minjeong lấy từ đâu ra một cái bánh, nàng đưa vào tay chị.
Kim Minjeong
Bánh của em, em để trong áo khoác, bây giờ mới lấy ra
Yu Jimin
Thôi, em ăn đi. Của em mà, sao lại đưa cho tôi.
Kim Minjeong
Minjeong muốn chuộc lỗi ạ
Jimin mỉm cười xé cái bánh ra, chia cái bánh làm đôi rồi đưa cho nàng.
Yu Jimin
Mình ngủ dưới đất, em nằm ngay khu của tôi nè
Kim Minjeong
Không có giường ạ?
Yu Jimin
Ừm, mọi người ở đây đều phải ngủ dưới đất. Thích chỗ nào thì nằm ra ngủ thôi
Jimin vừa nằm xuống, cơn đau ở lưng ập đến, cô bật dậy đau đớn
Kim Minjeong
Chị, chị sao thế?
Yu Jimin
Kh-không có, em ngủ đi
Kim Minjeong
Chị ơi, Minjeong lạnh
Yu Jimin
À ừm xích lại đây
Kim Minjeong
//nhích lại chỗ cô//
Yu Jimin
Ô-ôm tôi đi, sẽ ấm hơn..
Minjeong lao đến ôm cô, nàng chui rúc vào trong lòng Jimin mà ngủ.
Jimin cũng bất chợt ngủ quên. Lâu lắm rồi mới có giấc ngủ ngon thế này.
Comments
Nào hết mê JaeYi đổi tên
😋
2025-02-09
1
Nào hết mê JaeYi đổi tên
trừ chồng t mới chịu
2025-02-09
2
Nào hết mê JaeYi đổi tên
xin cái địa chỉ
2025-02-09
1