[ABO] RhyCap~ LUÔN HƯỚNG VỀ EM.
LỜI NÓI ĐẦU
Tg đây
Bạn nào từng đọc đừng thắc mắc.
Tg đây
Tác giả quá sai xót khi viết quá nhiều ~, còn viết tắt.
Tg đây
Không thích màu hồng nên không lòng vòng
Tuổi thơ không mấy trọn vẹn.
Anh lúc nhỏ sống vô cùng khổ sở ngày thì ăn cơm thiu bữa đói, bữa no. Từng bị gián và chuột cắn đến khóc không thành tiếng
Bà cố gắng hết sức. Cuộc sống ngày càng tốt lên dần, anh cũng thương bà rất nhiều.
Ngày anh học xong cấp 3 anh đã đậu học bổng bên Pháp sẽ được học tập miễn phí.
Anh vui lắm. Vui vì anh không còn là gánh nặng của mẹ nữa. Mẹ cũng không cần cực khổ để kiếm tiền nuôi anh học nữa
Ngày anh ra nước ngoài...
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// nhẹ nhàng// mẹ..
NV phụ
Mẹ anh: // cười dịu dàng// hử?
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// gượng cười// Duy sẽ cố gắng học thật giỏi, thành công để về nuôi mẹ nhá.
NV phụ
Mẹ anh: /Mẹ..!! Mẹ sẽ không chờ nổi ngày con về./
NV phụ
Mẹ anh: // gật đầu nhẹ // Mẹ tin Duy của mẹ làm được mà.
NV phụ
Mẹ anh: // dặn dò// Duy phải nhớ ăn uống và giữ gìn sức khoẻ nghe chưa. Đừng cố gắng quá mức khó khăn quá về nhà với mẹ nhé!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// ôm chầm lấy bà// Con...!!!
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// kiềm nén nhưng giọt nước mắt+ nói nhỏ // Mẹ cũng thế phải biết quý trọng sức khoẻ của mình nha.
NV phụ
Mẹ anh: // âm thầm nhét gì đó vào cặp của cậu//
NV phụ
Mẹ anh: Đi, đi muộn giờ đấy.
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// gật nhẹ+ lưu luyến rời đi//
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// lên xe ra sân bay//- // thấy mẹ nhét tiền vào//
Hoàng Đức Duy (Captain Boy)
// cầm chặt + khóc nức nở//
Tg đây
Tác giả đã thay đổi đôi chút.
Tg đây
Nhưng vẫn giữ được cốt truyện.
Comments